Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 896 - Chương 896: Bát Tiên Quá Hải, Ai Lộ Thần Thông Nấy (1)

Chương 896: Bát tiên quá hải, ai lộ thần thông nấy (1)
Ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy Lý Hồng Kiêu,quát khẽ một tiếng, huyết vân quanh người tuôn ra trong không trung, giống như thủy triều, một kích chống đỡ cự chưởng đó, một nửa khác thì hóa thành từng đạo huyết binh, cuốn tới Lý Hồng Kiêu.

- Cơ hội này không tồi...

Cũng vào lúc huyết vân tùy thân của nó cuốn về phía Lý Hồng Kiêu, một đạo kiếm khí nháy mắt ập tới.

Lý Bạch Hồ lại lao thẳng tới trước người hắn, thần thức lưu chuyển, tóm lấy một phần sơ hở lộ ra lúc nó điều động huyết vân, Quát khẽ một tiếng, chung quanh thân thể được kiếm quang bao bọc, tiếng kiếm minh giống như tiếng rồng ngâm, réo rắt du dương, lại giống như mang theo lực lượng xuyên qua lòng người, khiến cho người ta nghe thấy tiếng kiếm minh này ngay cả tâm tư cũng không thể vận chuyển, chém thẳng tới trên cổ cự mãng.

- Phập...

Huyết mãng này cảm nhận được uy hiếp của hai người truyền đến, vô cùng phẫn nộ, miệng rắn lại há to.

Một đạo huyết tiễn quỷ dị từ sâu trong thân rắn phun ra, tanh hôi gay mũi, quỷ dị vô cùng, cuốn thẳng tới Lý Bạch Hồ.

Đối mặt với lực lượng quỷ dị, đáng sợ này, cho dù là hai người Lý Hồng Kiêu và Lý Bạch Hồ cũng không khỏi trong lòng run lên, đồng thời lui về phía sau, thi triển thần thông quét về phía một mảng huyết vân đó, cùng với máu đen tanh hôi từ trong miệng rắn phun ra.

- Rắc rắc!

Nhưng cũng vào lúc này, Phương Nguyên từ trên trời hạ xuống, tay trái giơ cao, bảy tám đạo tia chớp thô to như cánh tay người từ trong mây đen trên không trung bị dẫn xuống, hắn lại mượn Tử Khí Lưu Vân Quyết để che giấu thân hình, không ngờ lẻn vào trong mây đen trên đỉnh đầu cự mãng, nhân lúc sự chú ý của cự mãng đó bị hai người kia di dời, lập tức thi triển thần thông lôi pháp mạnh nhất mà mình có thể sử dụng!

- Gừ.

Cự mãng này nhất thời không để ý, tâm tư xoay chuyển hơi chậm, lập tức bị mấy đạo thiểm điện này bổ trúng.

Mấy đạo thiểm điện đó trong có chứa thiên uy, một đòn đánh xuống, lại nhắm trúng vị trí cổ của huyết mãng này, vảy rắn bắn ra, máu thịt khét lẹt, tỏa ra mùi thịt, khiến nó đau đến lớn tiếng gào thét, thân rắn lăn lộn, khiến cho trong không trung đều là huyết khí mãnh liệt, cuồng phong gào thét, Phương Nguyên cũng bị một trận cuồng phong này quấn lấy, không thể không lui ra ngoài mười trượng!

- Muốn chết! Muốn chết!

Miệng cự mãng há to, lạnh lùng hét lên:

- Ta không đi tìm các ngươi, các ngươi lại tự tới tìm ta, tự tìm đường chết thì không thể sống, chỉ cần giết được ba người các ngươi, so với giết chết hơn trăm người khác còn có lời hơn, các ngươi tự tìm chết rồi, ha ha ha ha, nạp mạng đi...

Trong tiếng gầm lên của hắn, làn da cháy đen trên cổ đã nhanh chóng phục hồi như cũ.

Mà trong huyết vân chung quanh, không biết có bao nhiêu huyết thi lao ra, nhiều chi chít, ùa về phía ba người bọn Phương Nguyên.

Đối mặt với huyết thi đáng sợ bực này, cho dù là ba người bọn Phương Nguyên, cũng chỉ có thể phi thân bỏ chạy, sợ bị chúng vây lấy, mà lúc này, con huyết mãng đó đã vội vàng bày ra một mảng huyết vân, cuốn mấy chục vị tu sĩ chưa kịp đào tẩu ở chung quanh vào trong, điên cuồng đoạt lấy khí huyết của bọn họ, đồng thời miệng rắn há to, rõ ràng có thể nhìn thấy bên trong có một cây huyết mâu đang điên cuồng ngưng tụ huyết khí.

Huyết Ma Cốt!

Chính là Huyết Ma Cốt vừa rồi suýt nữa thì diệt sát toàn bộ đám người Phương Nguyên, yêu ma này giờ lại tế ra rồi.

- Đừng cho hắn cơ hội thi triển huyết mâu, bằng không huyết mâu bất kể là chỉ về phía ai, tất nhiên đều là tử lộ!

Lý Bạch Hồ quát khẽ, kiếm quang trong tay xoay chuyển, hóa ra hơn một ngàn đạo kiếm quang, xoay tròn chung quanh người, khuấy tất cả huyết thi gần thành mảnh vụn, mà bản thân hắn thì cắn răng lao tới huyết mãng.

Trong lòng hắn biết rõ, một kích của huyết mâu vừa rồi đáng sợ dị thường, chỉ là con cóc mà Phương Nguyên triệu hoán ra quá bắt mắt, di dời sự chú ý của Tân Trạch Tiểu Vương Gia này, mới khiến cho huyết mâu của hắn đánh trượt, đánh lên trên đài cao, nhưng nếu hắn hiện giờ đã lại ngưng tụ huyết mâu, vậy lúc xuất thủ, tất nhiên là khủng bố khó có thể hình dung.

Bởi vậy, cho dù có mạo hiểm tới mấy, cũng phải ngăn cản nó thành công ngưng tụ huyết khí.

- Ngân hà tiên điển, nặn lấy thân ta!

Lý Hồng Kiêu lúc này mày liễu dựng đứng, mười ngón tay giống như hoa sen xòe ra biến ảo pháp ấn.

Đạo ánh sao thứ hai sau lưng nàng ta lúc này đột nhiên vỡ ra, bay thẳng về phía nàng ta,ở trên đỉnh đầu ở ngưng tụ thành thân thể thần tiên cao tới mấy chục trượng, bán trong suốt, giống như từ ánh sao cấu thành, đại thủ chậm rãi quét đi huyết thi chung quanh, sau đó một quyền oanh kích vào hư không, nặng nề đập tới đầu huyết mãng, lực lượng đè ép hư không, cuồng phong gào thét.

- Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn...

Phương Nguyên lúc này cũng cắn răng xông lên.

Thanh Lý bơi quanh người, triệu hoán đầm nước, khiến cho huyết thi chung quanh đều bị thuỷ vực ảnh hưởng, tốc độ lao về phía hắn cũng chậm lại một cách, mà phía sau hắn, đồng thời sinh ra Bất Tử Liễu, cành liễu múa lượn, quất bay từng con huyết thi, bản thân hắn thì chân đạp thân pháp từ trong trận pháp ngộ, lượn vòng mấy cái liền tới bên cạnh huyết mãng, kiếm quang trong tay liên tiếp chém ra...

...

Trong không trung, một hồi ác chiến cứ vậy được triển khai, con huyết mãng đó thần thông quỷ dị, điều khiển biển máu ngập trời, cơ hồ có tư thế vô địch, lực lượng này đã hơn xa cảnh giới Kim Đancó thể lý giải, cơ hồ là khuấy động thiên địa, nhưng ba người Phương Nguyên, Lý Hồng Kiêu, Lý Bạch Hồ lại đều ai cũng có sở trường riêng, vây quanh con huyết mãng đó, triển khai một hồi ác chiến ngoạn mục.
Bình Luận (0)
Comment