Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 941 - Chương 941: Muốn Tới Thì Tới Muốn Đi Thì Đi (2)

Chương 941: Muốn tới thì tới muốn đi thì đi (2)
Nghĩ chắc hắn cũng không phải một người ngu dốt, một viên đan dược đặt trước mặt hắn, chỉ cần thời gian mấy hơi thở liền có thể phân rõ biến hóa tương sinh tương khắc của mấy trăm loại linh dược bảo dược bên trong, một đạo thần thông đặt trước mặt hắn, cũng chỉ nghiên cứu một hai liền có thể nắm rõ đủ loại pháp môn và chỗ biến hóa bên trong, nhưng một đống lộn xộn này trong tiên môn thì làm sao phân rõ được?

- Hờ hững xuất trần, không để ý tới tục sự, đương nhiên là đúng!

Xoay người đi ra ngoài động phủ, trầm mặc một hồi, Phương Nguyên mới nhìn Tần trưởng lão nói:

- Nhưng đây cũng chỉ là đối với cá nhân hắn mà nói thì không sai thôi, đối với toàn bộ tiên môn mà nói thì lại sai mười phần.

- Tai vạ đến nơi, chỉ muốn hờ hững xuất trần, không để ý tới thế tục, vốn chính là một loại sai, còn là một loại sai vô cùng đáng giận, hắn đã không lo lắng cho tiên môn, vậy tiên môn để hắn rời khỏi, cũng không có vấn đề gì, bằng không chỉ nuôi hắn, cung cấp cho hắn, cứ mặc cho hắn xuất trần như vậy, trừ đối với chính hắn ra thì còn có chút lợi ích nào cho ai?

Tần trưởng lão nghe vậy, trầm mặc một lúc, cũng không có ý phản bác, chỉ chậm rãi đưa hắn ra ngoài.

- Phương trưởng lão, lúc phong danh đã đến, tông chủ mời ngươi tới.

Ở bên ngoài động phủ, đã có tiểu Kiều sư muội dẫn theo hai vị đồng nhi đang chờ, trong tay cầm một cái khay.

Trong khay đặt một bộ tử bào (áo tím), một chiếc đạo quan, một thanh pháp kiếm.

Đây quả thật là tới mời Phương Nguyên đi tiếp nhận đại điển phong vị, khi vừa về núi, Phương Nguyên châm Tử Trản Mệnh Đăng, đã đại biểu cho hắn có thân phận đại trưởng lão, nhưng thân phận này vẫn cần trải qua một hồi điển lễ, phong danh chính thân, chiếu cáo thiên hạ mới được.

- Không phải là thời gian vẫn chưa tới sao?

Phương Nguyên khẽ nhíu mày, nhìn đồng nhi đó nói.

Đồng nhi đó nói:

- Sứ giả và trưởng lão của Tứ đại tiên môn đều tới rồi, đang chờ ngài, tông chủ bảo ngài tới chào hỏi!

- Ta biết rồi!

Phương Nguyên gật đầu, bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía Tần trưởng lão, nói:

- Trong mấy năm này tứ đại tiên môn có từng xuất lực không?

- Tất nhiên có xuất lực!

Tần trưởng lão gật đầu, nói:

- Có thể chống đỡ được mấy năm đầu, toàn là nhờ có ngũ đại tiên môn liên minh, các môn các phái, đều phải trả giá cực đắt, chỉ có điều về sau, Việt vương đình thuận thế quật khởi, áp lực gia tăng, lại lời đồn nổi lên bốn phía, liên minh của ngũ đại tiên môn cũng chỉ còn trên danh nghĩa, đều mạnh ai nấy lo, nhất là mấy năm gần đây, nội bộ của bản thân họ cũng đã loạn.

Nói xong lại thở dài buồn bã:

- Bấm tay mà tính, có một số trưởng lão trong tiên môn, không chịu được áp lực, âm thầm kết giao với Việt vương đình, có người chỉ lo thân mình, cầu phiền phức đừng tìm tới cửa, lại có một số người đi lại với Việt vương đình, trả đũa Thanh Dương Tông, mà đây vẫn chỉ là những gì nhìn thấy ở bên ngoài, thảo luận sâu hơn thì muốn nói cũng khó mà nói hết!

Nói đến cuối cùng, hắn cũng lộ ra có chút cảm khái, thản nhiên nói:

- Lòng người khó đoán, rất nhiều chuyện cũng khó nói!

- Quả thật là khó nói.

Phương Nguyên gật đầu, nói:

- Ai cũng nói báo thù khó, nhưng đôi khi, báo ơn còn khó hơn là báo thù.

Tuy nghĩ như vậy, nhưng nếu sứ giả của tứ đại tiên môn đã tới, tất nhiên cũng không thể không gặp, Phương Nguyên vung tay áo, cuốn hai đồng nhi đó lên, trực tiếp đằng vân chạy tới Thanh Dương chủ điện, đến trước chủ điện, chỉ thấy nơi này đã náo nhiệt phi phàm.

Tứ đại tiên môn tin tức linh thông, ngay ngày hôm sau khi Phương Nguyên trở về, liền đã có sứ giả tới.

Mà đến ngày đại điển tấn thăng, trưởng lão, thậm chí là tông chủ của các tiên môn đều chạy tới.

Nếu luận tử tế, tứ đại tiên môn này cũng đều có ơn với đối với Phương Nguyên, hắn tất nhiên cũng không thể tránh mà không gặp.

...

- Ha ha, Phương Nguyên tiểu hữu cuối cùng cũng tới rồi...

- Nên gọi là Phương trưởng lão, không ngờ mấy năm không gặp, đã có tu vi và thanh danh bực này, thật sự khiến chúng ta cảm khái.

- Ha ha, năm năm trước, ngũ đại tiên môn chúng ta hợp lực chống lại Âm Sơn Tông, chỉ để giữ cho ngươi một mạng, bình yên đưa ngươi ra khỏi Việt Quốc, hiện giờ nhìn thấy ngươi tu vi tinh thâm, khí độ phi phàm, vang danh Trung Châu, cũng thực sự không phụ chúng ta gánh phiêu lưu cho ngươi mấy năm!

Vừa vào đại điện, trưởng lão hoặc là tông chủ của tứ đại tiên môn đều tới đón, cảm khái không thôi, những người này có người Phương Nguyên đã gặp, cũng có người chưa gặp, có điều đều là bộ dạng hòa khí, mà lúc này, Phương Nguyên cũng vẫn giữ lễ vãn bối, dưới sự dẫn kiến của tông chủ, bái kiến từng người, phân trần với nhau một lúc, lúc này mới đều ngồi xuống, sau đó chờ đồng nhi dâng trà.

Dưới ánh mắt của mọi người, Phương Nguyên nhất nhất ân cần thăm hỏi, chấp lễ rất sâu.

Có điều trong lòng thì cảm thấy có chút phức tạp.

Đối với những người này, hắn quả thật là lòng mang cảm kích, lúc trước những người này không phải là sư trưởng của Thanh Dương Tông, chỉ tiếc tài hắn, liền dốc hết sức bảo vệ hắn, đối kháng Âm Sơn Tông, đưa hắn rời núi, quả thật là tình chân ý thiết, ngay cả Tần trưởng lão trước đây cũng nói, nếu không có ngũ đại tiên môn liên minh, Thanh Dương Tông cũng không thể chống đỡ được tới giờ, chỉ có điều về sau, chuyện sinh biến, lại có thêm rất nhiều biến số khó có thể nói ra.

Mà điều này cũng không tiện nhất nhất phân rõ.

Sau khi ngồi xuống, Phương Nguyên ít nói kiệm lời, cũng không ảnh hưởng tới hứng thú của mọi người, Thanh Dương tông chủ nhắc tới việc Phương Nguyên đoạt giải nhất trong đại khảo lục đạo, cũng dẫn Quan Ngạo ra, dẫn tiến với mọi người.
Bình Luận (0)
Comment