Chương 951: Kiếm chỉ Việt vương đình (1)
Hiện giờ lại trở về ý đồ lừa dối qua cửa, Phương Nguyên tất nhiên không có lòng đồng tình gì cả, nhưng sau khi xem qua những hồ sơ đó, trong lòng vẫn rât không thoải mái,đứng trên đỉnh núi, trong lòng thực sự tích trữ một cỗ ấm ức.
- Phương tiên sinh, chúng ta cũng không nuốt lời, một ngày thời gian cũng chưa tới đã xử lý xong rồi!
Thôi công công dáng vẻ bừng bừng, mặc áo xanh chậm rãi từ trong sơn cốc đi ra, trong lòng ôm ba tập hồ sơ thật dày, Phương Nguyên còn nhớ, vừa rồi lúc hắn phán định những đệ tử đó chân ngôn giả ý, chính là thỉnh thoảng lại đối chiếu với nội dung trên hồ sơ.
Trong những đệ tử tiên môn và gia tộc tu chân đó, cũng có không ít người bị hồ sơ đó uy hiếp, không dám nói dối nữa.
- Tiền bối vất vả rồi!
Phương Nguyên thở dài, thi lễ với âm thị để tỏ lòng biết ơn.
- Là công chúa phân phó, lão nô nào dám kể công?
Âm thị đó thấy Phương Nguyên quả thật khách khí với hắn, trên khuôn mặt mập mạp cũng lộ ra nụ cười hài lòng, đôi mắt nhỏ híp tất nhiên cũng nhìn ra trong lòng Phương Nguyên đang không vui, cười nói:
- Kỳ thật Phương tiên sinh cũng không cần quá thất vọng, những đệ tử tiên môn này kỳ thật cũng là người đáng thương, sau một phen biện tra, lão nô cũng cảm thấy, trong Việt vương đình này khẳng định có có cao nhân, hắn châm ngòi ly gián, cưỡng bức dụ dỗ, cổ động lời đồn, từng bước lập bẫy, chẳng trách liên minh của Việt Quốc ngũ đại tiên môn lại dễ dàng bị tan rã từ trong ra ngoài như vậy, vị cao nhân đó là dùng thủ đoạn tranh đấu trong cung, người trong giới tu hành lại há có thể đối phó được?
- Thủ đoạn trong cung à?
Phương Nguyên nhìn về phía bắc, đó là phương hướng chỗ Việt vương đình.
- Lão nô ngươi lại lắm miệng rồi?
Cách đó không xa vang lên một tiếng cười lạnh, là Lý Hồng Kiêu chậm rãi đi tới.
- Phương tiên sinh tuổi tác không lớn, lại là quân tử ngay thật, lão nô sao dám bàn lộng thị phi ở trước mặt hắn?
Thôi công công đó vội vàng hành lễ, dâng hồ sơ trong lòng cho Lý Hồng Kiêu, sau đó khom người lui xuống.
- Sao, ta giúp ngươi giải quyết lớn như vậy lớn như vậy, ngươi vẫn không vui à?
Lý Hồng Kiêu cười dài nhìn Phương Nguyên, nhìn bộ dạng đó, dường như có chút đắc ý.
Phương Nguyên qua một lúc, mới thở dài một tiếng, nói:
- Lòng người khó dò!
- Lòng người vốn là như vậy, là ngươi nghĩ quá đơn giản mà thôi!
Lý Hồng Kiêu nhẹ giọng cười, thuận miệng nói một câu, sau đó lại nói:
- Chuyện của Thanh Dương Tông kỳ thật rất đơn giản, đều có dấu vết để lần theo, chỉ cần nắm giữ đủ tin tức, tất nhiên có thể nhất nhất phân biệt rõ ràng, trải qua chuyện này, tứ đại tiên môn đó tất nhiên cũng sẽ minh bạch một số việc, chuyện của tiên môn bọn họ, để chính bọn họ đi xử lý là được, đến lúc đó, Việt Quốc ngũ đại tiên môn sẽ lại thực sự bền chắc như thép, có sóng gió gì cũng có thể chống đỡ được, ngươi cũng có thể không ngại với tâm, tiếp tục đi cầu con đường tu hành của ngươi.
Phương Nguyên nghe vậy cũng hơi ngẩn ra, nhìn Lý Hồng Kiêu một cái.
Trong lòng hắn muốn chính là như vậy, cũng không ngờ Lý Hồng Kiêu lại cũng nhìn ra.
Lý Hồng Kiêu nhìn có chút đắc ý, cười nói:
- Bước tiếp theo định làm gì?
Hơi dừng lại một chút, Phương Nguyên cũng không giấu diếm, thản nhiên nói:
- Ta lần này trở về, chính là muốn trả ơn báo thù, tuy trả ơn so với trong tưởng tượng của ta thì phiền hơn, nhưng cuối cùng vẫn được giải quyết, chuyện trọng yếu nhất tiếp theo tất nhiên là bắt đầu báo thù...
- Ngươi báo thù thế nào?
Lý Hồng Kiêu thuận theo ánh mắt hắn, nhìnvề phương bắc, cười nói:
- Việt vương đình hiện giờ chính là đạo thống được Tiên Minh thừa nhận!
Phương Nguyên nghe vậy, không trả lời, chỉ ánh mắt lạnh lùng, sát ý nổi lên.
Hắn cũng biết Tiên Minh dĩ hòa vi quý, không muốn giữa các đại tiên môn có nội đấu, Việt vương đình này nếu có được sự thừa nhận của Tiên Minh, vậy thì trong vô hình được Tiên Minh bảo hộ, nhưng Việt vương đình dù sao cũng làm nhiều chuyện như vậy, mình mình há có thể cứ vậy mà quên đi?
- Mạo muội khinh xuất, khó tránh khỏi rất không khôn ngoan.
Lý Hồng Kiêu nhìn thấy ánh mắt của hắn, liền đã đoán được gì đó, lạnh lùng cười, vỗ hồ sơ trong lòng lên ngực Phương Nguyên, nói:
- Những cái này đều là một số tin tức trước khi ta đến Thanh Dương Tông đã sai Thôi công công đi thu thấp, tuy thời gian hơi gấp, nhưng vận dụng một số ám vệ của Cửu Trùng Thiên chúng ta ở Vân Châu, cũng nắm giữ được đại bộ phận thủ đoạn và hướng đi của Việt vương đình mấy năm gần đây, bên trong cũng bao gồm thích khách Cửu U Cung mà bọn họ điều động, thậm chí là chứng cớ cấu kết với yêu ma, dùng nó để phân biệt công tội trong các đệ tử Thanh Dương Tông, thật sự là lãng phí, bổn ý ta thu thập những thứ này, chính là để tiện cho ngươi trút giận!
- Cái này...
Phương Nguyên lần này quả thật là lắp bắp kinh hãi, nhìn hồ sơ trong lòng, có chút kinh ngạc nhìn Lý Hồng Kiêu.
- Nhìn cái gì?
Lý Hồng Kiêu đắc ý hất hất cằm, nói:
- Tuy ngươi là lục đạo khôi thủ, nhưng cũng phải có chỗ không bằng ta chứ!
Cửu Trùng Thiên thần thông, ở các nơi đều có thế lực thế lực ngầm, cũng có thể móc nối quan hệ với rất nhiều thế lực mà người thường không biết, bọn họ muốn thu thập tình báo hoặc là tin tức gì, bất kể tốc độ hay là trình độ chính xác, tất nhiên đều hơn xa tưởng tượng của người thường, chỉ có điều, Phương Nguyên lại không phải là kinh ngạc với những điều mà Lý Hồng Kiêu có thể làm được này, mà là nàng ta không ngờ lại giúp mình làm những việc này.
Nhìn sắc mặt có chút đắc ý của Lý Hồng Kiêu, Phương Nguyên trầm mặc một hồi, mới nói:
- Cám ơn!