Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 958 - Chương 958: Huyết Sát Thú Tôn (2)

Chương 958: Huyết Sát Thú Tôn (2)
Nghe lời nói không lưu lại dư địa của Phương Nguyên, Việt Hoàng cười khẽ mấy tiếng, cũng không hề tức giận, chỉ sau khi trầm mặc một thoáng, mới chậm rãi ngẩng đầu lên, từ xa nhìn Phương Nguyên:

- Trẫm đường đường là vua của một nước, chưởng ngự hoàng quyền, ngươi tuổi còn nhỏ, ỷ vào sự bảo vệ của Tiên Minh mà hung ác ngang ngược như vậy, bức tới cửa giết ta, trên đời này còn có quy củ tồn tại không?

Khi hắn nói đến đây, trong hoàng cung, hắc khí khuấy động, giống như một cái hồ lớn.

Cái bóng của hắn bay trên hoàng cung cũng trở nên lúc ẩn lúc hiện, rõ ràng chỉ là một đạo hình chiếu chân thân của hắn, mà khi nói xong, cũng có một đạo khí tức trực tiếp từ sâu trong hoàng cung tỏa ra, đại biểu cho chân thân của hắn quả thực ở trong cung.

Hắn đã hóa toàn bộ hoàng cung thành một đại trận, trốn ở sâu trong trận.

Mà cách Phương Nguyên không xa, trong vùng trời của đại trận, xuất hiện mấy cái bóng đen xì, có lão giả áo xám thân thể còng còng, cũng có nữ tử thanh lệ váy trắng như sương, còn có một vị Kiếm Sư áo đen trên vai khiêng một thanh kiếm, ánh mắt tàn bạo, cùng với một tiểu quái vật có thân hình ngũ đoản, mặc yếm như trẻ con, nhưng trên mặt lại đầy nếp nhăn.

Tổng cộng có bốn người, lúc này lặng lẽ không một tiếng động xuất hiện trên vùng trời hoàng cung, âm quan sát Phương Nguyên.

- Là tứ đại hộ pháp của Việt vương đình...

Tiểu Kiều sư muội bên cạnh Phương Nguyên nhìn thấy bốn bóng người này, thân hình lập tức hơi lay động, dường như có chút kinh sợ.

Vội vàng nói với Phương Nguyên:

- Bốn người này chính là cao thủ tà đạo Việt vương đình mời chào, trong mấy năm này, giết không ít người của ngũ đại tiên môn chúng ta, người áo xám đó chính là Quỷ Lão, lúc trước Huống trưởng lão của Thanh Dương Tông chúng ta bị người ta chú sát, nghe nói là hắn thi pháp, mà nữ nhân đó vốn là phản tu của Bách Hoa Cốc, về sau lại góp sức cho Việt Hoàng, Kiếm Sư áo đen kia thì từng giết người của Huyền Kiếm Môn...

Khi nàng ta nói, thanh âm có chút run run, có thể thấy được thực sự rất kiêng kị bốn người này.

Nhưng Phương Nguyên chỉ xua tay, nói:

- Không cần nói, biết bọn họ đều đáng chết là được rồi.

Nói xong, hắn ngẩng đầu nhìn tứ đại hộ pháp, lại thấy bọn họ đều là tu vi cảnh giới Kim Đan, có cao có thấp, người cao chỉ là Kim Đan trung kỳ, người thấp thì cũng chỉ là Kim Đan sơ kỳ, dưới loại thế cục này, bọn họ không ngờ còn có thể ở lại bán mạng cho Việt Hoàng, cũng khiến Phương Nguyên có chút bất ngờ, có điều thấy tu vi của bốn người không cao, chắc là ỷ vào hộ sơn đại trận của vương đình.

Vì sao bất luận là môn phái nào mà chẳng bố trí hộ sơn đại trận huyền diệu nhất?

Rất đơn giản, chỉ cần trốn trong hộ sơn đại trận này, liền có thể mượn dùng lực lượng của đại trận để ngăn địch, thực lực ít nhất cũng tăng lên mấy cấp bậc, ví dụ như Kim Đan cao cấp, gặp phải Kim Đan cấp thấp đan phẩm giống nhau, nhưng tu vi lại thấp hơn hai cảnh giới, nếu động thủ thì cơ hồ có thể nghiền ép, nhưng Kim Đan trung cấp sau khi tránh trong hộ sơn đại trận, cho dù là Kim Đan cao cấp cũng không dám mạo muội xông vào.

Vừa rồi Quan Ngạo một đao chém tới, Việt Hoàng không những đỡ được một đao này, còn đánh lui hắn mấy bước, nguyên nhân chính là đây.

Tiếp được một đao của Quan Ngạo, không phải Việt Hoàng, mà là cả tòa đại trận này.

Mà tứ đại hộ pháp đó kỳ thật bản thân không đáng là gì, nhưng thân ở trong đại trận, liền có dũng khí đọ sức với Phương Nguyên.

- Tiểu nhi, bổn hoàng không thù không oán với ngươi, ngươi lại trực tiếp tìm tới cửa, khinh ta như vậy, thực sự coi bổn hoàng là quả hồng mềm à, hôm nay nếu ngươi chịu thối lui, bổn hoàng nguyện ý cúi đầu nhận sai với ngươi, nhưng chỉ cần ngươi dám tiến về phía trước thêm một bước, bổn hoàng sẽ không chết không ngừng với ngươi!

Bóng của Việt Hoàng âm ngoan mà kinh sợ nhìn về phía Phương Nguyên, giống như đang bị ức hiếp.

- Không chết không ngừng với ta?

Phương Nguyên thản nhiên ngẩng đầu, nhìn về phía hắn, sắc mặt bình tĩnh nói:

- Ta và ngươi quả thật là lần đầu tiên gặp mặt, nhưng nói không oán không cừu thì không khỏi quá nực cười, ta vốn không biết có người như ngươi, nhưng ngươi lại muốn dựa thế Âm Sơn Tông, cam tâm làm chó săn, khinh sư môn ta, có lẽ cảm thấy có Âm Sơn Tông làm chỗ dựa thì ngươi có thể không kiêng nể gì, thoải mái hoành hành ở cảnh nội Việt Quốc à?

Khi nói, hắn chậm rãi bước về phía trước, thanh âm càng lạnh lùng hơn:

- Nhưng ngươi có từng nghĩ tới sẽ có một ngày như vậy không, Âm Sơn Tông cũng chỉ là dựa thế yêu ma của Nam Hoang Thành, mới có hôm nay hôm nay, chỉ tiếc yêu ma tâm thuật bất chính, sai sứ giả đến Trung Châu làm loạn, chọc cho Tiên Minh tức giận, hiện giờ cho dù là bản thân Âm Sơn Tông cũng khó bảo toàn, ngươi vẫn muốn ý vào thế họ mà cáo mượn oai hùm à?

Nói đến đây, một thân pháp lực của hắn đã sôi sục.

- Các ngươi lui đi, không cần vào theo ta!

Phương Nguyên nói một tiếng với các Thanh Dương đệ tử ở bên cạnh, sau đó bước vào đại trận hoàng cung.

Ầm!

Chỉ một bước nhẹ nhàng như vậy, nhưng lập tức dẫn phát thế cục kịch biến.

- Hắn không ngờ thật sự xông vào trong đại trận của Việt vương đình?

- Trời ạ, hắn muốn ở trong hộ sơn đại trận của người ta mà độc đấu Việt Hoàng và tứ đại hộ pháp sao?

Trong hư không xung quanhthấy một màn này, liên tục thốt lên kinh sợ.

- Cho dù ngươi là lục đạo khôi thủ thì sao, không ngờ dám xông vào trong cung?

- Ha ha ha ha, nếu có thể trảm sát được lục đạo khôi thủ, vậy chúng ta chẳng phải sẽ nổi danh thiên hạ à?
Bình Luận (0)
Comment