Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 968 - Chương 968: Nợ Thì Phải Trả (2)

Chương 968: Nợ thì phải trả (2)
Nhưng tới về sau, lại dần dần cảm thấy, nhân tố của hai người này tất nhiên là có, nhưng e là cũng không thể thỉnh động được nhiều đại nhân vật như vậy, chỉ sợ sứ giả của những đạo thống này chắc còn mang theo một số mục đích riêng.

Cho tới khi Phương Nguyên và bọn họ nói chuyện một lần, cuối cùng cũng minh bạch vấn đề.

- Phương Nguyên tiểu hữu triệu kiến, không biết có gì phân phó...

- Ha ha, lão phu đã tới mấy ngày, cuối cùng cũng được thấy hình dáng của lục đạo khôi thủ.

- Phương Nguyên tiểu hữu dũng mãnh đoạt lục đạo khôi thủ, thật đáng mừng, thiếu niên anh hùng, gia chủ Ngô gia ta đặc biệt bảo ta tới tặng lễ.

Rất nhanh, chư vị sứ giả tiên môn đều tới Truyền Công Điện ở Phi Vân Sơn.

Đến lúc này, mới có thể nhìn thấy diện mạo chân thực của các sứ giả đại đạo thống, đại tiên môn này.

Có tư cách vào điện gặp mặt Phương Nguyên, có khoảng mấy chục người, mà bởi vì trong điện không đủ chỗ, bởi vậy sứ giả các phương ở dưới núi chờ đợi tin tức cũng có mấy trăm người.

Mà người vào trong Truyền Công Điện, tu vi cơ hồ đều ở Kim Đan hậu kỳ, còn có có một số người khí tức đáng sợ, dường như sắp chạm tới cánh cửa Nguyên Anh, chẳng trách Thanh Dương tông chủ và chư vị trưởng lão, càng tiếp đãi càng cảm thấy trong lòng không chắc, không nói thế lực sau lưng những người này, chỉ là thực lực của bản thân bọn họ đã đủ để diệt Thanh Dương Tông mấy chục lần rồi.

- Phương mỗ là vãn bối, làm phiền đại giá của chư vị tiền bối, thật sự hổ thẹn không dám nhận...

Phương Nguyên thấy người đã tới đủ, liền cung kính thi lễ với mọi người, sau đó nói:

- Hôm nay mời chư vị tiền bối tới, thật sự là bởi vì vãn bối có một việc muốn tuyên bố với người trong thiên hạ, muốn mời chư vị tiền bối làm chứng, giúp ta biểu thị công khai!

- Ồ?

Sứ giả của các đại tiên môn nghe vậy, đều hơi ngẩn ra, ngơ ngác nhìn nhau.

Rất nhanh, liền có người cười nói:

- Phương trưởng lão cứ nói đừng ngại, nếu là chính sự, chúng ta tất nhiên nghĩa bất dung từ!

Sau đó, liền nổi lên những tiếng phụ họa, những sứ giả này bất kể đến từ phương nào, đều lộ ra vẻ vô cùng khách khí.

- Kỳ thật cũng rất đơn giản, chỉ là vãn bối đưa ra một lời hứa trước ở đây thôi.

Phương Nguyên cầm lấy quyển trục trong tay, nói:

- Bên trong quyển trục này ghi lại thần pháp Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn mà năm đó ta tới Ô Trì Quốc cầu pháp, bái phỏng Thái Hoa Chân Nhân có được, vãn bối lúc trước ở Thiên Lai Thành Thông Thiên khi giao thủ với Kim gia từng hứa, ta khinh thường ý niệm bảo thủ giữ vật quý của Kim gia, thế gian nếu có người thành tâm hướng tới ta mà cầu pháp, ta sẽ truyền thụ!

Nghe thấy mấy chữ Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn, các tu sĩ đều cả kinh, đồng loạt nhìn về phía quyển trục trong tay Phương Nguyên.

Không biết bao nhiêu người, lúc này ánh mắt đều trở nên có chút lấp lánh.

Trầm mặc hồi lâu, có người không nhịn được hỏi:

- Vậy lời nói lúc trước của Phương tiểu hữu, hiện giờ... còn được tính không?

- Đương nhiên có tính!

Nghênh đón vô số ánh mắt vừa lo lắng lại vừa hưng phấn, Phương Nguyên bình tĩnh trả lời, sau đó ánh mắt lộ ra có chút lạnh lùng:

- Pháp này Phương mỗ vốn là định để lại trong Thanh Dương đại điện cho mọi người cùng xem, chỉ có điều trước khi vãn bối truyền pháp, còn có yêu cầu...

Vừa nghe hai chữ "Yêu cầu", những tiếng động ầm ĩ lập tức lắng xuống, không khí có chút ngưng trọng.

Có người không nhịn được nói:

- Phương Nguyên trưởng lão, ngươi chịu truyền, chính là đáng quý, tiên môn chúng ta há lại là người không biết lễ số như vậy, quy củ pháp không tùy tiện truyền là tổ tiên lưu lại, chúng ta kế thừa di trạch của tiên tổ, tự nhiên phải giữ quy củ của tiên tổ, Trung Châu Nam Cung nhất tộc ta nguyện dâng ra mười đạo huyền pháp cao cấp, ba vạn lượng linh tinh, mười kiện pháp bảo, để đổi lấy một đạo lôi pháp trên tay ngươi.

- Ồ..

Trong đại điện truyền công này, bao gồm cả đám người trưởng lão, không nhịn được đều động dung.

Nhưng thế vẫn chưa kết thúc, lại có một người lên tiếng:

- Không sai, thần pháp có giá trị của thần pháp, không ai nghĩ tới có thể tay không lấy đi, Phương Nguyên tiểu hữu, Lôi Châu U Nhạn Môn ta nguyện lấy ba trăm viên bảo đan, một gốc thần dược đổi lôi pháp của ngươi!

- U Châu Thất Giới Đạo ta nguyện lấy một quyển kiếm kinh thượng cổ, đổi Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn...

- ...

Trong nhất thời, sứ giả của các đạo thống trong đại điện không ngờ ngươi lên tiếng ta làm theo, ai nấy vội vàng nói ra điều kiện của mình, nhìn những cái giá mê người mà bọn họ tranh nhau đưa ra, ngay cả mày cũng cũng không nhăn lấy một cái, chắc là có rất nhiều người trước khi tới đều đã có được bí lệnh của tiên môn, làm tốt chuẩn bị mua đạo thần pháp này.

- Đa tạ chư vị tiền bối...

Phương Nguyên nghe thấy nhiều điều kiện như vậy, không nhịn được có chút động lòng, đồng thời cũng không nhịn được mà mỉm cười hiền lành với sứ giả Trung Châu Nam Cung tộc muốn dùng mười đạo huyền pháp thượng giai để đổi lôi pháp này, ấn tượng đối với hắn tốt tới kỳ lạ.

Sau đó hắn mới lắc đầu, nói:

- Nhưng đã nói truyền pháp sẽ không nhận một xu.

Các tu sĩ chung quanh nghe vậy, lập tức ai nấy sắc mặt kinh nghi bất định.

Bọn họ vốn là vì Phương Nguyên từng nói muốn truyền pháp mới tới, mà truyền pháp này nào mà thực sự đơn giản như vậy, nói là thành tâm cầu pháp thì truyền, nhưng đây nhất định là hư ngôn, bởi vậy ai nấy đều chuẩn bị sẵn lễ vật, căn bản không cầu Phương Nguyên sẽ truyền pháp miễn phí như lúc trước nói, chỉ cần mình có thể đổi được, nhưng nào ngờ, hắn lại thật sự không nhận một xu?

Mà đám Tần trưởng lão, Cổ Mặc trưởng lão của Thanh Dương Tông nghe thấy những lời này, biểu cảm lập tức có chút phức tạp.
Bình Luận (0)
Comment