Chương 970: Khuấy phong vân, phát động đại thế (1)
Lý Hồng Kiêu nhíu mày:
- Một đạo thần pháp, đáng để bọn họ làm tới mức này sao?
Thôi công công cười nói:
- Tiểu chủ tử khác với bọn họ, tất nhiên không lý giải được suy nghĩ của những đạo thống này, Cửu Trùng Thiên chúng ta chưa từng có ai phải lo lắng về truyền thừa công pháp, nhưng những đạo thống này lại khác, thần pháp chính là mệnh căn của bọn họ, không sợ hậu thế không xuất hiện nhân tài, cũng không sợ không kiếm được tài nguyên, sợ nhất chính là có nhân tài lại không biết bồi dưỡng như thế nào...
Dứt lời lại thở dài một tiếng:
- Ngài chưa thấy một đạo thần pháp thích hợp được truyền thừa ở những thế gia hạ cấp của Trung Châu là được tranh cướp thế nào đâu, nhớ tới Trung Châu Vạn Linh Thôi gia đó cũng chút danh tiếng, nhưng lúc trước gia chủ Thôi gia vì đổi lấy một đạo thần pháp thích hợp cho tôn nhi của họ, một hơi đưa ra một nửa gia nghiệp, cho dù là như vậy, Thôi gia vẫn cảm thấy là buôn bán có lời!
- Huống chi, Phương Nguyên tiểu tiên sinh chắc cũng đã sớm nhìn ra ý đồ đến của những đạo thống này, hắn ở Việt vương đình một tên bắn chết Việt Hoàng, chỉ sợ cũng có ý muốn triển lộ uy lực thần thông, hiện giờ những đạo thống này phát hiện uy lực của Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn còn ở trên suy đoán của bọn họ, trong lòng càng ngứa ngáy, mắt thấy có khả năng không tốn một xu mà có được thần thông này, vậy có chuyện gì mà không làm được?
Chậm rãi nói xong, đáy mắt Thôi công công cũng lộ ra vẻ tán thưởng.
- Ta quả thật không ngờ một đạo thần pháp lại có thể khiến người ta điên cuồng như vậy...
Lý Hồng Kiêu nhíu mày, nói:
- Đây không phải là cho một số đệ tử không nên thân tu hành à, lúc trước ả hồ ly trong cung hiến ngôn cho phụ hoàng ta, không cho ta tu hành tiên pháp, trước tiên bắt đầu từ thần pháp, ta đến bây giờ vẫn nhớ kỹ hận này!
Thôi công công nghe Lý Hồng Kiêu thuận miệng nói ra những bí mật này, chỉ ở bên cạnh cười cười, không đáp lời.
Lý Hồng Kiêu nhìn từng chiếc pháp chu bay lên không, giống như đại quân ùa về phía tây, lại trầm ngâm một hồi, nói:
- Có điều với phương pháp này của hắn, chỉ sợ những tiên môn này chưa chắc đã thực sự tận tâm tận lực giúp hắn đối phó Âm Sơn Tông!
Thôi công công lúc này mới nói:
- Điện hạ nói không sai, những tiên môn này cũng không phải ngốc, bảo bọn họ đánh trống reo hò trợ uy thì được, nhưng bảo bọn họ thực sự xuất lực đối phó Âm Sơn Tông, vậy là không thực tế, có điều vị Phương Nguyên tiểu tiên sinh này e là cũng không phải thực sự muốn các đại tiên môn giúp hắn xuất lực, hiện giờ hắn đã khuấy đảo phong vân, phát động đại thế, mục đích cũng đạt được rồi.
Lý Hồng Kiêu nghe vậy, trầm ngâm một lúc, bỗng nhiên bật cười, nói:
- Đi, chúng ta cũng đi xem náo nhiệt!
Thôi công công hơi ngây ra, cười nói:
- Tiểu công chúa, ngài đừng quá xung động, Cửu Trùng Thiên chúng ta cũng có quy củ của Cửu Trùng Thiên, ngài lần này ra ngoài, con kiến như Việt vương đình, bóp chết thì bóp, nhưng đạo thống như Âm Sơn Tông, ít giao tiếp với bọn họ thì tốt hơn, bằng không tương lai bị người hữu tâm nghe thấy, truyền về tai Tiên Hoàng, vậy ít nhiều cũng phiền...
- Được rồi, được rồi, đừng dong dài nữa!
Mặt Lý Hồng Kiêu ửng đỏ, lộ ra có chút hưng phấn, nói:
- Ta chỉ là đi theo chơi chút thôi, họ tách gì được ta.
Vừa nói vừa ném ra lệnh bài màu đen.
Không bao lâu sau, trong cảnh nội Thanh Dương Tông, mấy trăm thần vệ giáp đen của Cửu Trùng Thiên đều bay lên trời, hướng thẳng về phía tây.
...
- Mau mau mau, ngũ đại tiên môn chúng ta cũng phải đuổi theo.
Mà ở cảnh nội Thanh Dương Tông, trưởng lão, tông chủ của các đại tiên môn thấy một màn này, lập tức cảm thấy trong lòng kích động, sau đó đều lái pháp chu, một đường đi theo, ý thì tất nhiên cũng muốn bảo hộ Phương Nguyên, chỉ có điều, đến lúc này, thế cục đã không phải là ngũ đại tiên môn có thể nắm giữ, trong một mảng pháp chu đó, ngũ đại tiên môn không chen được tới trước mặt Phương Nguyên.
- Tiểu nhi này rốt cuộc muốn làm gì?
Trơ mắt nhìn Phương Nguyên diệt Việt vương đình, trong lòng Tiên Minh Tuần Giám Sứ vốn đã nghẹn một cục tức, cực kỳ bất mãn, lại không ngờ rằng chưa xong phong ba này lại tới phong ba khác, Phương Nguyên không ngờ lại muốn làm ra trận trượng lớn như vậy, bức thẳng tới Âm Sơn Tông.
Hắn lập tức vừa sợ vừa giận, vừa muốn đuổi theo ngăn cản.
- Tuần Giám Sứ đại nhân, việc gì phải nôn nóng như vậy, đến nói chuyện với tiểu công chúa nhà ta đã?
Nhưng thân hình của Thôi công công lại nhẹ nhàng xuất hiện, cản đường hắn, không thể không cố nhịn mà tới bái kiến Lý Hồng Kiêu.
...
...
- Trời ạ, sao lại có nhiều người như vậy bay về hướng tây, Tiên Minh sắp khai chiến với Yêu vực à?
Mà theo một mảng pháp chu đông nghìn nghịt tiến về hướng tây, vượt phủ quá cảnh, cũng lập tức kinh động tới vô số tiên môn lớn nhỏ ở ven đường, vừa thấy một màn khiến người ta hết hồn này, đều cảm thấy lạnh toát, vội vàng hỏi nhau.
- Các ngươi vẫn chưa biết à?
- Thanh Dương đệ tử muốn đi tìm Âm Sơn Tông tính sổ, ai chịu hỗ trợ sẽ tặng một đạo thần pháp.
- Mẹ nó, ngươi bị ngu à, thần pháp cũng có thể tặng sao?
- Chính xác trăm phần trăm, ngươi không thấy nhiều đạo thống Trung Châu như vậy đều xuất động à?
Đủ loại lời đồn vang lên, các đại tiên môn ven đường cũng lập tức trở nên rối ren, vội vàng dẫn theo đệ tử nhà mình, có pháp chu thì cưỡi pháp chu, người ngay cả pháp chu cũng không có một chiếc thì trực tiếp ngự kiếm đằng vân, vội vàng chạy theo.
- Chuyện tốt như vậy há có thể thiếu chúng ta?
- Mau, mau, mau, thà rằng cứ tin là có, còn hơn tin là không?