Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 982 - Chương 982: Âm Sơn Đại Loạn (1)

Chương 982: Âm Sơn đại loạn (1)
Cũng vào lúc này, mấy vị trưởng lão Âm Sơn Tông canh giữ trước nội môn cũng vẻ mặt khó hiểu, nhìn tà thi lông xanh hung khí mười phần, cơ hồ tức tới vỡ ngực, rốt cuộc là tên lợn nào lại phóng ra con quái này?

Đây là thứ có thể lộ ra trước mặt người khác à?

Nơi này chính là lãnh địa của Âm Sơn Tông, dưới mắt bao người, cho dù dùng tà thi đó giết được lục đạo khôi thủ thì sao?

Nhưng nghênh đón tiếng quát mắng của bọn họ, Âm Sơn Tông trên dưới lại vẻ mặt hồ đồ, không ai hiểu gì?

Cũng là mấy vị trưởng lão đang kinh sợ, trong tiếng hét phẫn nộ, bỗng nhiên ngẩn ra, nghĩ tới một vấn đề...

- Không đúng, Đồng Thi Sát không phải đã để ở bên ngoài à?

...

Mà lúc này trong lương đình, Phương Nguyên mặc kệ loạn tượng bên ngoài, sắc mặt bình tĩnh dị thường, hắn biết hiện giờ cao thủ của các đạo thống sẽ không cho phép mình gặp chuyện không may, cho nên cũng không lo Đồng Thi Sát đó sẽ xông tới trước người, dù sao Đồng Thi Sát có lợi hại tới mấy, thực lực tiếp cận Nguyên Anh tới mấy, nhưng dưới sự ngăn cản của nhiều cao thủ đạo thống như vậy, cũng không giở ra được uy phong gì!

- Ngươi không ngờ làm ra chuyện như vậy?

Nhưng ngược lại với sự bình tĩnh của Phương Nguyên, vẻ mặt Chu Linh Đồng lại vặn vẹo, hầm hầm nhìn Phương Nguyên.

- Lúc trước ngươi mang theo khối tà thi này tới Việt vương đình tính kế ta, chỉ là cuối cùng kế hoạch thất bại, lại rất hào phóng, chỉ lo đào tẩu, để lại Đồng Thi Sát, ta nghĩ đây dù sao cũng là đồ của Âm Sơn Tông các ngươi, đương nhiên phải mang về cho các ngươi rồi!

Phương Nguyên thản nhiên nhìn hắn, nói:

- Thậm chí, ta còn giúp ngươi thả nó ra...

Chu Linh Đồng nhìn chằm chằm Phương Nguyên:

- Ngươi đang vu oan?

- Ta chỉ là chém yêu phục ma thôi.

Phương Nguyên nghênh đón ánh mắt hắn, thản nhiên nói:

- Có thể trảm được yêu ma, việc gì phải luận thủ đoạn?

Chu Linh Đồng bỗng nhiên không nói ra lời, hắn đã thật sự nhìn ra dụng ý của Phương Nguyên.

Mình thậm chí là các trưởng lão Âm Sơn Tông, lúc đầu chỉ nghĩ hắn muốn trút giận, hủy thanh danh của Âm Sơn Tông, bởi vậy cảm thấy bực mình, nhưng không cho rằng nghiêm trọng, nhưng cho tới lúc này hắn mới phát hiện, bọn họ đều nghĩ quá đơn giản, bổn ý của lục đạo khôi thủ này căn bản không phải thanh danh của Âm Sơn Tông, hắn chính là muốn hủy cả Âm Sơn Tông...

Đến lúc này, bọn họ cuối cùng cũng minh bạch, vì sao Phương Nguyên vừa tới nơi này, liền trực tiếp động thủ, hủy đại trận ở ngoại vi Âm Sơn Tông, bởi vì không hủy diệt đại trận ở ngoại vi này, hắn sao có thể thừa dịp loạn mà giấu tà thi đó vào trong sơn cốc của Âm Sơn Tông?

Mà chuyện còn lại thì đơn giản rồi, vào thời điểm mấu chốt mở hòm đồng, tới lúc đó, Đồng Thi Sát này tất nhiên sẽ vồ giết hắn, bởi vì khi ở Việt vương đình, Chu Linh Đồng đã dùng bí chú khiến Đồng Thi Sát nhớ kỹ khí tức của Phương Nguyên, chỉ là một màn này lọt vào trong mắt mọi người, lại thành Âm Sơn Tông bỗng nhiên khu động tà thi, ở trước mắt mọi người hạ sát thủ với hắn!

Bí mật luyện thi của Âm Sơn Tông, rốt cuộc không thể che giấu!

Tiên Minh chỉ sợ rất nhanh sẽ có người đến nghiêm tra, đến lúc đó chỉ sợ ngay cả mấy tà thi khác cũng không giấu được, hiện giờ dưới thế cục rung chuyển, Tiên Minh sao có thể để dung thứ cho một môn phái ngoài mặt thì ra vẻ đạo đức, trong bụng lại ngấm ngầm luyện thi?

Âm Sơn Tông, e là định trước sẽ bị hủy rồi.

Chu Linh Đồng thở hắt ra mấy hơi, mới khiến tâm thần của mình ổn định lại.

Sau đó hắn chậm rãi đứng lên, nghiêm túc nhìn về phía Phương Nguyên, thản nhiên nói:

- Một chiêu này của ngươi rất lợi hại, ngay cả ta cũng không thể không phục ngươi, nhưng ngươi làm như vậy, cũng khiến cho hai người chúng ta không còn dư địa để lui, Âm Sơn Tông bị hủy cũng không sao, nhưng từ giờ trở đi, đến phiên ta, trước kia ta chỉ là đùa với ngươi mà thôi, nhưng sau này, ta sẽ chơi lớn với ngươi.

Hắn nói vô cùng nghiêm túc, cũng vô cùng âm lãnh, khiến người ta trong lòng lạnh toát!

Có điều nghênh đón ánh mắt âm lãnh đó của hắn, Phương Nguyên lại chậm rãi vươn hai ngón tay ra.

- Đây là ta muốn chứng minh với ngươi chuyện thứ hai...

Hắn cười khẽ, cong một ngón tay lại, thấp giọng nói:

- Ngươi tự xưng là là người thông minh, lăn lộn ra chút địa vị trong Tiên Minh, liền muốn đùa bỡn lòng người, đùa bỡn quy tắc, cảm thấy mọi việc đều thuận lợi, nhưng không biết ngươi có nghĩ tới không, chúng ta không giống nhau...

Chu Linh Đồng hơi biến sắc, lạnh giọng nói:

- Đều ở dưới sự che chở của Tiên Minh, có gì khác nhau?

- Ta dám giết người!

Phương Nguyên quát khẽ, sau đó đột nhiên gian đứng dậy xuất kiếm, sát khí tuôn ra, phong vân biến sắc!

- Bất kể ngươi có âm mưu quỷ kế gì, chỉ cần giết ngươi, chẳng phải là xong hết mọi chuyện ư?

- Ngươi dám giết ta?

Chu Linh Đồng đột nhiên nhìn thấy sát khí của Phương Nguyên tỏa ra, một đạo kiếm quang màu xanh đâm đến giữa trán mình, cả người giống như bị lửa đốt mông đứng bật dậy, hai tay áo đồng thời vũ động, dưới tay áo mơ hồ giống như xuất hiện hai vòng xoáy, va chạm mạnh về phía không trung, kích tan kiếm quang màu xanh đó của Phương Nguyên, nhưng lực lượng này lại hất hắn bay ra ngoài, lưng đập mạnh vào cột hành lang của thạch đình.

Trong mắt hắn đầy vẻ khó có thể lý giải, quát:

- Ta là người của Tiên Minh, ngươi sao dám...

- Ngươi quá đáng sợ!

Tay áo Phương Nguyên rung lên, bên cạnh thanh khí ngưng tụ, lại hóa ra một thanh kiếm, điềm nhiên nói:

- Chính bởi vì ngươi quá đáng sợ, cho nên ta biết ngươi ngày sau nhất định sẽ mang đến cho ta phiền phức vô biên, cho nên lần này ta nhất định phải giết ngươi...

- Ầm!
Bình Luận (0)
Comment