Đại Luật Sư Ngoài Vòng Pháp Luật (Dịch Full)

Chương 620 - Chương 620. Không Thể! 2

Chương 620. Không thể! 2 Chương 620. Không thể! 2

Nhận thức pháp luật còn thiếu hiểu biết.

Lúc đó, Ngô Hạo có thể thật sự có nhận thức pháp luật còn thiếu hiểu biết. Nhưng đó không phải là lý do để cậu ta thực hiện hành vi phạm tội.

Nói cách khác, thiếu nhận thức về pháp luật và kích động chỉ mang tính chất tạm thời.

Sau khi xâm hại Trương Yến, cậu ta đã ép buộc cô phải bán thân để kiếm lời.

Đây là hành vi gì?

Đây là biết rõ mình sai mà vẫn tiếp tục phạm tội!

Nếu nói đây chỉ là sư kích động nhất thời, vậy ngay sau khi phạm tội phải là hối hận, chứ không phải lợi dụng sự xấu hổ của Trương Yến để ép buộc cô phải bán thân kiếm lời cho cậu ta!

Tô Bạch nhìn thẳng vào Tôn Thạch Nham, sau đó lên tiếng trần thuật:

"Chánh án, tôi không đồng ý với phần trần thuật của luật sư ủy thác của bị cáo."

"Tôi không hiểu thế nào là sau khi say rượu thì mất đi lý trí và thiếu nhận thức về pháp luật là như thế nào."

"Theo như phần trần thuật của luật sư ủy thác của bị cáo, tội ác mà Ngô Hạo gây ra có vẻ chỉ là do kích động nhất thời."

"Nhưng luật sư ủy thác của bị cáo có xem xét đến các tình huống khác không?"

"Nếu Ngô Hạo thật sự là do kích động nhất thời mà phạm tội."

"Tại sao cậu ta lại ép buộc Trương Yến quan hệ với những người đàn ông khác để kiếm lời?"

"Hơn nữa việc này còn diễn ra nhiều lần!"

"Một người đàn ông đã trưởng thành hợp pháp lại có thể thực hiện hành vi xâm hại và bóc lột như vậy."

"Hiện tại, lại dùng lý do mới trưởng thành để yêu cầu giảm nhẹ hình phạt."

"Điều này càng bất công với nguyên đơn của bên tôi về mặt pháp lý phải không?"

"Dựa vào điều này, Ngô Hạo dựa vào đâu để lấy lý do mới trưởng thành để giảm nhẹ hình phạt?"

"Hãy xem xét, sau khi cưỡng ép Trương Yến quan hệ tình dục, Ngô Hạo đã làm gì…"

"Cậu ta đã ép buộc cô phải quan hệ với những người đàn ông khác để kiếm lời, gây áp lực tinh thần với Trương Yến trong thời gian dài."

"Sau khi Trương Yến cuối cùng chọn cách báo án, cậu ta lập tức lợi dụng mối quan hệ của gia đình nhằm ém nhẹm chuyện này."

"Lựa chọn đầu tiên của Ngô Hạo không phải là nhận tội và chấp nhận hình phạt, mà muốn lợi dụng thế lực của gia đình để che giấu sự thật về tội ác của bản thân."

"Đó chính là cách xử lý của Ngô Hạo."

"Chúng ta hoàn toàn có thể nhìn ra trạng thái tâm lý của Ngô Hạo lúc đó thông qua cách làm này."

"Cậu ta cho rằng, chỉ cần gia đình có tiền thì chuyện gì cũng có thể giải quyết được."

"Cậu ta cảm thấy Trương Yến là người thuộc gia đình đơn thân, chỉ có một người mẹ, vì vậy không thể tạo thành uy hiếp quá lớn đối với gia đình cậu ta."

"Chỉ cần tìm kiếm mối quan hệ và ném tiền cho gia đình Trương Yến thì có thể giải quyết chuyện này."

"Đó chính là thái độ của cậu ta sau khi phạm tội."

"Cậu ta cho rằng có tiền có thế là có thể chà đạp lên sự tôn nghiêm của pháp luật."

"Điều này có thể sao?"

"Thật sự có thể sao? Hiện tại thì sao?"

"Hiện tại, Trương Yến đã tự tử vì trầm cảm do tích tụ trong thời gian dài. Trương Thúy - mẹ của cô - đã không ngừng chạy vạy khắp nơi vì vụ án của con gái mình."

"Thậm chí, bà còn bị gán tội danh gây rối trật tự công cộng và bị khởi tố."

"Nhưng bà vẫn không từ bỏ."

"Kết quả cuối cùng, bà cũng có thể ngồi trên ghế nguyên đơn, tố cáo kẻ phạm tội - Ngô Hạo - đang ngồi trên ghế bị cáo."

"Pháp luật đã đến chưa?"

"Đã đến!"

"Đã muộn chưa?"

"Muộn rồi!"

"Mục đích tôi nói tất cả những điều này không phải là trần thuật dài dòng vòng vo, mà là để nói—"

"Cho dù là việc Trương Yến tự tử vì trầm cảm."

"Hay việc Trương Thúy phải chạy vạy khắp nơi để đòi lại công bằng cho con gái, bị kết án hai năm tù giam, chịu đựng nỗi đau khổ cả về tinh thần và thể xác."

"Tất cả những điều trên đều bắt nguồn từ hành vi phạm tội ác ý của Ngô Hạo."

"Nếu không có hành vi phạm tội ác ý của cậu ta, liệu có tình huống ngày hôm nay hay không?"

"Sẽ không!"

"Vì vậy, cậu ta lấy gì để yêu cầu giảm nhẹ hình phạt?!"

"Nếu cậu ta được giảm nhẹ hình phạt, chẳng phải là đang chà đạp lên sự tôn nghiêm của pháp luật hay sao?!"

"Quan điểm của bên tôi chỉ có một—xử lý nghiêm minh!"

"Mức án cao nhất là yêu cầu duy nhất của bên tôi!"

"Cũng là để bảo vệ quyền lợi pháp lý của nguyên đơn và con gái bà ấy với tư cách là nạn nhân!"

Trong lúc trần thuật, Tô Bạch luôn nhìn chằm chằm vào ghế bị cáo.

Trên ghế bị cáo.

Lúc này, trong lòng Ngô Hạo bỗng chốc lạnh toát.

Đối với phán quyết của Ngô Hạo, công tố viên và người tố cáo đều nhất trí về quan điểm này.

Ngô Hạo - kẻ đang ngồi trên ghế bị cáo - lúc này rốt cuộc không thể duy trì sự bình tĩnh như lúc thẩm vấn trước đó.

Trên mặt cậu ta đầy vẻ sốt ruột, ánh mắt không ngừng nhìn về phía Tôn Thạch Nham tìm kiếm sự trợ giúp.

Phần trần thuật của tòa án đã hoàn tất, hiện tại là bước cuối cùng - chánh án tuyên bố kết quả bản án.

Phần biện hộ và trần thuật đều đã xong, bây giờ có nói gì cũng vô dụng. Tôn Thạch Nham cũng không còn bất kỳ biện pháp nào, đối mặt với sự sốt ruột của Ngô Hạo, ông ta hoàn toàn làm như không thấy.

Lúc này, chánh án Dư Thành - người đang ngồi trên ghế đài thẩm phán - sau khi các bên trần thuật xong, ông quay đầu nhìn về phía hai vị thẩm phán khác.

Thời hạn thi hành án về vụ án này đã được thảo luận trong lúc tạm nghỉ vừa rồi. Dư Thành đã thương lượng với lão Bạch và lão Trần về phán quyết cụ thể.

Thứ nhất, xem xét thời hạn thi hành án mà công tố viên đề nghị.

Thứ hai, xem xét phần trần thuật của bị cáo và người tố cáo.

Thứ ba, xác định hành vi phạm tội của Ngô Hạo, liên quan đến tình tiết nghiêm trọng, cần thiết phải phán quyết nghiêm khắc.

Trước mắt, phần trần thuật của phiên toà đã hoàn tất. Dư Thành hướng về phía lão Bạch và lão Trần để xác nhận ý kiến. Sau khi nhìn thấy cả hai gật đầu, ông gõ vang búa.

Đông đông đông!

"Hiện tại bắt đầu tuyên đọc phán quyết. Toàn thể đứng dậy!"

Dư Thành tiếp tục: "Vụ án này sẽ được xét xử theo thẩm quyền của tòa án, do toà án tiến hành xét xử. Bây giờ nhằm vào kết quả bản án, tuyên bố như sau:”

“Một, dựa vào chứng cứ cùng với căn cứ xác thực, xác nhận Ngô Hạo cùng Trương Yến xảy ra quan hệ. Hơn nữa, theo chứng cứ gián tiếp - lời khai của nhân chứng, các loại vật chứng, tình tiết khách quan và chủ quan, xác định hành vi của Ngô Hạo là hành vi cưỡng bức. Sự thật và tội ác của Ngô Hạo về việc cưỡng bức Trương Yến xảy ra quan hệ được thành lập.”

“Hai, sau khi Ngô Hạo cưỡng bức Trương Yến xảy ra quan hệ, lại tiếp tục lợi dụng việc cô bị xâm hại, uy hiếp Trương Yến cùng người khác xảy ra quan hệ để kiếm lời. Liên quan đến hành vi ép buộc người khác mại dâm.”

“Ba, độ tuổi bị kết án theo quy định pháp luật liên quan được căn cứ vào độ tuổi tại thời điểm phạm tội. Tại thời điểm Ngô Hạo bức ép Trương Yến xảy ra quan hệ, Ngô Hạo đã đủ 18 tuổi và đã là người trưởng thành theo quy định của pháp luật. Trương Yến tại lúc ấy vẫn chưa đủ 18 tuổi, là trẻ vị thành niên theo quy định của pháp luật. Ngô Hạo bị nghi ngờ cưỡng bức trẻ vị thành niên xảy ra quan hệ, liên quan đến tình tiết nghiêm trọng…”

“Căn cứ vào những điều trên, phán quyết Ngô Hạo mười năm tù!”

“Bản án này do Toà án Nhân dân Trung cấp tiến hành sơ thẩm. Nếu có ý kiến phản đối về phán quyết này có thể tiến hành kháng án hoặc là nộp đơn lên cơ quan thẩm tra giám sát liên quan."

“Kết thúc phiên toà!”

Đông đông đông!

Chiếc búa lần cuối cùng gõ xuống, tuyên bố kết thúc phiên tòa.

Tại thời khắc chánh án tuyên bố kết quả bản án, tâm trạng Ngô Hạo sụp đổ. Cậu ta khó có thể tin... sẽ là một kết quả như vậy!

Dù sao thì lúc trước, tòa án còn không có chứng cứ để chứng minh sự thật về tội phạm của cậu ta.

Bản thân cậu ta có thể không kiêng nể gì mà phản bác tại phiên toà.

Nhưng hiện tại thì sao?

Hiện tại cậu ta vậy mà bị phán mười năm tù!

Cậu ta hiện tại mới bao lớn?

Thậm chí còn không đến hai mươi ba tuổi!

Ngồi mười năm trong nhà tù, đợi cho đến khi cậu ta mãn hạn tù thu cũng đã ba mươi ba tuổi rồi!

Mười năm!

Từ 23 tuổi đến 33 tuổi, mười năm đẹp nhất của đời người đều đã trôi qua rồi!

"Chánh án! Mức án mười năm tù là quá nặng! Tôi cho rằng đây là phán quyết cực kỳ không hợp lý!" Ngồi trên ghế bị cáo, Ngô Hạo không khỏi chất vấn.

Chỉ có điều, đối mặt với sự chất vấn của Ngô Hạo, Dư Thành cũng không để ý tới.

Loại tình huống này, ông đã thấy nhiều rồi, không chấp nhận kết quả bản án, nhưng kết quả bản án đã định ra.

Nếu như cảm thấy có bất kỳ nghi ngờ gì, hoàn toàn có thể nộp đơn lên tòa án tối cao để yêu cầu tái thẩm, hoặc là nộp đơn đến cơ quan thẩm tra giám sát.

Tại sao sau khi phán quyết kết thúc, lại nói là thời hạn thi hành án quá nặng, không chấp nhận kết quả bản án thì có ích gì?

Dư Thành sau khi chỉnh lý xong tài liệu trước mặt, ông đi xuống đài thẩm phán.

Lúc này, Trương Thúy nghe xong kết quả bản án của tòa án thì toàn thân gầy yếu của bà bắt đầu run rẩy không ngừng.

Bà không ngừng cúi đầu hướng về ghế công tố viên và đài thẩm phán:

"Cảm ơn chánh án!”

“Cảm ơn Công tố viên Lý!”

“Cảm ơn Luật sư Tô!”

“Cảm ơn mọi người…"

Lúc nói những lời này, tâm trạng của Trương Thúy cũng sụp đổ. Sụp đổ là bởi vì sự kiên trì bốn năm qua của bà cuối cùng cũng có kết quả.

Bình Luận (0)
Comment