Đại Luật Sư Ngoài Vòng Pháp Luật (Dịch Full)

Chương 669 - Chương 669. Tòa Án Tối Cao Chỉ Đạo, Bác Bỏ Kháng Cáo! 1

Chương 669. Tòa án Tối cao chỉ đạo, bác bỏ kháng cáo! 1 Chương 669. Tòa án Tối cao chỉ đạo, bác bỏ kháng cáo! 1

"Vậy thì... tại sao không tiến hành bác bỏ khi lập án?"

"Tại sao đến khi phiên tòa mở ra thì mới bác bỏ?"

"Vì vậy, về điểm này, phía chúng tôi không hiểu và không đồng ý."

Trên đài thẩm phán, Bành Quang Lượng nhìn Dư Ngôn.

Không đồng ý?

Không đồng ý thì có ích gì?

Tôi phán quyết theo pháp luật, có cần sự đồng ý của anh không?

Các câu trả lời của Tòa án Tối cao về một số quy định đã được giải thích theo luật.

Về phần tại sao ngay từ đầu khi lập án không bác bỏ, đối với câu hỏi này, cũng rất dễ để trả lời.

"Về câu hỏi của luật sư ủy thác thương mại và công nghiệp của bên bị cáo, tòa án đã đưa ra lời giải thích tương ứng về điều này."

"Đầu tiên..."

"Việc lập hồ sơ không được xác nhận bởi hội đồng xét xử, mà do phòng lập hồ sơ xác nhận."

"Điều này thuộc trách nhiệm của phòng lập hồ sơ, không phải công việc xét xử của hội đồng xét xử."

"Hội đồng xét xử chỉ tiến hành và xem xét vụ án theo quy định pháp luật và sự giải thích của Tòa án Tối cao."

"Cho nên đối với vấn đề và kháng nghị của luật sư ủy thác công thương"

"Tòa án tiến hành bác bỏ liên quan."

"Nếu bên bị cáo tin rằng tòa án có bất kỳ sai sót nào trong việc hiểu pháp luật và áp dụng pháp luật."

"Đều có thể tiếp tục kháng cáo hoặc trực tiếp đệ trình thanh tra xem xét nhận định tòa án áp dụng sai lầm."

"Trong phiên tòa này, về việc phản đối, bên bị cáo không thể tiếp tục trình bày liên quan nữa."

"Phiên tòa tiếp tục!"

Pháp chùy gõ vang.

Người phụ trách giám sát công thương, vệ sinh và thực phẩm trên ghế bên bị cáo, sắc mặt đều có chút khó coi.

Nhưng sau khi được hỏi xem quyết định này có vi phạm quy định pháp luật không.

Sau khi biết được không trái với quy định của pháp luật, cũng chỉ có thể nín thở.

Ai bảo cấp bậc hành chính của bộ phận mình không cao bằng đơn vị phúc thẩm chứ?

Nếu cấp bậc hành chính của mình cao, vậy có thể tòa án sẽ chọn đơn vị phúc thẩm làm bị cáo.

Chỉ có điều...

Đơn vị hành chính là cơ quan quản lý chuyên xử lý và điều hành các đơn vị của họ.

Cho nên dù nghĩ thế nào, cấp bậc hành chính của bọn họ cũng không thể cao hơn đơn vị phúc thẩm.

Phiên tòa vẫn tiếp tục.

Đối với quyết định của hội đồng dựa trên các quy định của Tòa án Tối cao, chọn không khởi kiện liên quan đến cơ quan phúc thẩm, Tô Bạch cũng không có bất kỳ dị nghị gì.

Bởi vì bản thân phiên tòa lần này chính là để giải quyết đơn kiện của người ủy thác.

Cơ quan phúc thẩm đã không đốc thúc đơn vị hành chính, đúng là có hành vi thiếu trách nhiệm liên quan.

Điểm này không thể nghi ngờ.

Tuy nhiên, quyết định xét xử lần này không tiến hành thẩm tra liên quan đến đơn vị phúc thẩm.

Có cơ sở pháp lý.

Nói đi cũng phải nói lại, nếu cơ quan phúc thẩm vẫn không thực hiện vai trò giám sát đối với vụ án này.

Vậy thì phải làm gì?

Có thể khởi kiện cơ quan phúc thẩm độc lập để tiến hành phiên tòa.

Không kiện các đơn vị hành chính khác là được.

Đây cũng là điều mà Tòa án Tối cao đã chỉ ra, liên quan đến việc tránh lặp lại trong quá trình xử lý phúc thẩm trong Luật Tố tụng Hành chính.

Hô...

Nếu tòa án đã quyết định trong phiên tòa này, sẽ không tiến hành thẩm tra lại đơn vị.

Phần còn lại đơn giản hơn... Kế tiếp phỏng chừng chính là công việc trình bày và tuyên án của tòa án.

Chắc chắn rồi.

Đúng như Tô Bạch dự đoán.

Sau khi thẩm phán gõ búa, để các bên tiến hành trình bày trước tòa.

"Về phiên tòa này, sự thật rõ ràng, chứng cứ rõ ràng."

"Nội dung trả lời của các bên, hội đồng đã hiểu rõ."

" Dưới đây là quá trình trình bày trước tòa"

"Bây giờ mời nguyên đơn trình bày trước tòa"

Trong phần trình bày trước tòa, Tô Bạch không cần phải trình bày nhiều, vì sự thật đã rất rõ ràng.

Phiên tòa xét xử lần này liên quan đến nhiều bên.

Tô Bạch cũng từ hành vi của siêu thị Đại Phát cùng sự thiếu trách nhiệm của bộ phận quản lý tiến hành trần thuật.

"Thưa chánh án"

" Tôi trình bày như sau:"

"Trước hết, chúng tôi cho rằng việc bán thực phẩm quá hạn tại siêu thị Đại Phát dẫn đến ngộ độc thực phẩm cho nhiều trẻ sơ sinh và trẻ em"

"Điều này đã liên quan đến một sự kiện ngộ độc tập thể do sơ suất gây ra"

"Vì vậy, đối với siêu thị Đại Phát, chúng tôi cho rằng các yêu cầu bồi thường và yêu cầu khác đều là hợp lý."

"Thứ hai, đối với các cáo buộc về công thương, thanh tra thực phẩm, cùng với tố cáo của các cơ quan liên quan như y tế."

"Trong phiên tòa này, bên bị cáo không đưa ra bằng chứng cụ thể."

"Mặt khác, thậm chí còn đưa ra chứng cứ giả mạo để trốn thoát hành vi thiếu trách nhiệm của mình..."

"Tình huống này thuộc về cái gì?"

"Sau khi biết rằng có một số trẻ em liên quan đến việc ăn thực phẩm hết hạn vẫn không có những hành vi trừng phạt đối với những người bán có liên quan,"

"Đã thuộc về tình huống nghiêm trọng."

"Tôi muốn hỏi một chút về các người phụ trách bên bị cáo."

"Các ngươi không làm là gì? là sợ gánh trách nhiệm sao?"

"...…..."

"Bất kể thế nào, sự thật các người thiếu trách nhiệm đã được nhận định.

"Dựa trên những điều trên, tôi tin rằng những người có trách nhiệm liên quan và các cơ quan liên quan nên được phán quyết theo pháp luật."

"Trên đây là lời trình bày của chúng tôi."

Sau khi Tô Bạch tiến hành trình bày xong, thẩm phán trưởng lại để bên bị cáo tiến hành trình bày tại tòa án.

Trình bày trước tòa của bên bị cáo, tương đối đơn giản hơn nhiều.

Vẫn là câu nói kia, bởi vì không có sự thật, cho nên ở phương diện phản bác cùng trần thuật của tòa án có vẻ đặc biệt trống rỗng.

Thậm chí, ngành y tế trực tiếp bỏ qua khâu trình bày của tòa án.

Sau khi các bên trần thuật xong, Bành Quang Lượng nhìn thoáng qua Vương Tướng và Thẩm Quân.

Sau đó gõ Pháp Chuy.

"Phiên tòa lần này, các khâu đã tiến hành xong."

"Bây giờ bắt đầu tuyên bố kết quả phán quyết!"

Toàn thể đứng dậy, chỉ nghe Bành Quang Lượng tiếp tục đọc phán quyết.

"Bên nguyên đơn đã kiện siêu thị Đại Phát vì bán thực phẩm quá hạn, dẫn đến một số trẻ em bị ngộ độc thực phẩm, yêu cầu bồi thường và lời xin lỗi công khai."

"Tòa án đã bàn bạc quyết định, qua chứng thực thực tế và kết quả nhận định, siêu thị Đại Phát đúng là bán đồ ăn quá hạn cho bên nguyên đơn, dẫn đến ngộ độc thực phẩm."

"Siêu thị Đại Phát phải bồi thường chi phí y tế cho bên nguyên đơn, cũng như tiến hành xin lỗi công khai đối với Tiếu Bình Quân."

"Ngoài ra... bồi thường chi phí các tổn thất khác, chi phí kiện tụng lần này do siêu thị Đại Phát gánh vác."

"Và…"

"Trong phiên tòa này, nguyên đơn đã không kiện cơ quan phúc thẩm, vừa rồi đã dựa theo một số giải thích của tòa án tối cao, quyết định không xem xét."

"Hiện tại không đưa ra bất kỳ quyết định nào."

"Đối với công thương, thanh tra thực phẩm, vệ sinh, tòa án phán định, đúng là có hành vi thiếu trách nhiệm và những việc này là nghiêm trọng."

" Tòa quyết định công thương, thanh tra thực phẩm, vệ sinh... các bên liên quan phải đáp ứng và giải quyết vấn đề trong thời gian quy định."

"Hơn nữa còn xin lỗi đương sự."

"Chi phí tố tụng tương ứng đối với các bộ phận liên quan, do bộ phận bị cáo chịu."

"Phán quyết hoàn tất!"

"Nếu tất cả các bên có bất kỳ phản đối nào đối với phiên tòa này, xin hãy kháng cáo trong thời gian quy định hoặc đưa ra đánh giá giám sát."

Cốc cốc cốc!

" Đóng phiên tòa"

Cùng với Bành Quang Lượng gõ búa, phiên tòa xét xử lần này tuyên bố phán quyết hoàn tất.

Hô...

Vụ kiện hành chính này cuối cùng cũng kết thúc.

Tiếp theo là giai đoạn thực hiện, đây thực sự là phần khó khăn nhất!

Bất quá đối với điểm này, Tô Bạch cũng không phải quá lo lắng.

Chỉ cần tòa án tiến hành phán quyết, vậy chuyện còn lại không phải dễ làm sao?

Báo cáo thôi!

Cố ý giả mạo chứng cứ, cố ý che giấu sự thật ngộ độc thực phẩm, trốn tránh trách nhiệm liên quan, bỏ mặc nhiều trẻ em bị ngộ độc thực phẩm.

Trên đây, hai điểm đầu, một là sự thật, một là kết quả phán quyết của tòa án.

Phía sau là tạo thành ảnh hưởng gây ra.

Một khi đã gửi, mọi thứ sẽ dễ dàng hơn!

Không biết có thể hủy bỏ nhiều chức vụ của họ không?.

--

Điểm khó của vụ án hành chính thường nằm ở việc thực hiện.

Thế mà vụ án của Tiêu Bình Quân lại liên quan đến chuyện lớn như vậy.

Thành thật mà nói, rất có khả năng vụ án này không chỉ là về vấn đề không thực hiện mà còn liên quan đến trường hợp che giấu, không báo cáo cho nội bộ bên trong.

Là thuộc về loại không tố cáo và truy cứu.

Nếu như đã tố cáo thì vụ án này chắc chắn sẽ bị điều tra kỹ lưỡng. Đến lúc đó, phạm vi và trách nhiệm điều tra cũng sẽ bị mở rộng.

Trước kia không bắt đầu tố cáo chủ yếu là vì dù có tố cáo thì cũng có khả năng là sẽ bị ảnh hưởng bởi những nhân tố khác, khi đó sẽ không có hiệu lực lớn.

Ví dụ: Câu trả lời của ban ngành liên quan sẽ là: "Chúng tôi đang trong quá trình điều tra xử lý."

Vậy sau đó thì sao?

Chẳng lẽ cứ tiếp tục chờ đợi và liên tục tố cáo?

Việc xem xét hành chính vốn đã có độ khó nhất định, huống hồ lại còn là chuyện này.

Nhưng sau khi khởi tố thì lại khác.

Sau khi khởi tố, nếu có liên quan đến việc phán định sự thật là không làm thì có thể lấy điều này để tiến hành tố cáo.

Lời giải thích của ban ngành liên quan khi đó chẳng lẽ lại có thể lớn hơn phán quyết của tòa án hay sao?

Khẳng định là không thể!

Phán quyết của tòa án có hiệu lực pháp luật. Tòa án nói bạn không làm, vậy hiển nhiên là bạn vẫn chưa làm tròn trách nhiệm của mình trong quá trình điều tra.

Bình Luận (0)
Comment