Cửa đại môn Cao Gia bảo náo nhiệt hẳn lên.
Đội xe ngựa từ huyện thành qua đây nối liền không dứt.
Chính miệng Lương Thế Hiền đã đồng ý "tuyệt đối không để người khác tham ô một hạt lương thực", bởi vậy đối với chuyện này hắn dành sự quan tâm rất cao.
Hôm nay là ngày đầu tiên tới vận lương, hắn tự mình cưỡi ngựa, dẫn theo sư gia và nha dịch, đi cùng đội vận lương đứng ở cửa Cao Gia bảo, nhìn từng chiếc xe lương tiến vào trong bảo, chứa đầy bột mì, lại từng chiếc từng chiếc chạy ra.
"Thực lực của Lý gia này quả thật thâm bất khả trắc."
Sư gia ở bên cạnh hắn thấp giọng nói: "Đây đã là xe bột mì thứ 30 rồi, thật là đáng sợ."
Lương Thế Hiền gật đầu, nghĩ thầm: Hậu nhân của tôn thất Đường triều, thế gia nghìn năm, có thể không có thực lực sao? Ta có thể được đại thế gia như vậy tương trợ, coi như thoát khỏi vận cứt chó rồi, bằng không, thật là một bước đạp vào tử cục, nhất định bị Yêm đảng hại chết.
Sau khi đủ 40 xe bột mì chạy ra ngoài, mới nhìn thấy Tam Thập Nhị từ trong bảo đi ra, quay về Lương Thế Hiền chắp tay, cười nói: "Huyện tôn đại nhân, 40 xe bột mì mà Lý gia ta đồng ý với ngài, ngày hôm nay đã gửi đi toàn bộ, kế tiếp, phải xem thủ đoạn cứu tế dân của huyện tôn đại nhân rồi."
Lương Thế Hiền ôm quyền, vẻ mặt đoan chính: "Bản quan sẽ tận mắt trông coi số lương thực này, nếu có bất kỳ ai tham ô, nhất định chém không tha."
Tam Thập Nhị mỉm cười: "Con mắt của vô số dân chúng huyện Trừng Thành cũng đều nhìn vào, nếu huyện tôn đại nhân là thanh quan, tự nhiên sẽ được bách tính yêu quý, nếu là... Hắc..."
Lương Thế Hiền rất kiêu hãnh nói: "Nếu bản quan tham một miếng nào trong số lương thực cứu tế dân này, liền gọi thiên lôi đánh xuống, chết không yên lành."
Tam Thập Nhị ôm quyền: "Vậy làm phiền rồi."
Lương Thế Hiền ghìm cương ngựa, theo đội vận lương đi khỏi.
Mà lúc này Lý Đạo Huyền đang nghiên cứu lúa vụ thu.
Bởi vì thôn Cao Gia lập tức bắt đầu gieo mạ rồi, loại "trẻ em thành thị" không biết phân biệt ngũ cốc như y là rất có hứng thú đối với mấy việc như gieo trồng.
Tầm nhìn của cái hộp đã được y điều chỉnh đến bầu trời của ruộng lúa mì, một đống camera như súng trường pháo ngắn cách tấm thủy tinh hướng về ruộng lúa mì.
Mở máy vi tính, tìm những việc cần chú ý khi gieo mạ vụ thu, sau đó để ý từng câu từng chữ một: "A, đầu tiên phải cày đất..."
Quay đầu nhìn các người tí hon trong hộp, thấy Cao Sơ Ngũ đang giúp cha mẹ hắn cày ruộng, người này sức dài vai rộng, cày thửa ruộng cứ phăng phăng.
"Xem ra mấy kiến thức cơ bản về làm ruộng, các nông dân hiểu hơn ta cả trăm lần, ta không cần đi dạy họ nữa."
Lý Đạo Huyền vỗ đầu mình một cái, cười nói: "Cái này gọi là [múa rìu qua mắt thợ]."
Mẹ nó, ta bị Tam Thập Nhị nhiễm rồi, không sống nổi.
Trở lại nhìn tư liệu trên máy vi tính, những tri thức truyền thống Lý Đạo Huyền trực tiếp lướt qua, dù sao thì y khẳng định không thạo bằng các nông dân được, mãi đến khi thấy được cột phân hóa học này y mới lần thứ hai bắt đầu nghiêm túc xem.
"Độ PH của đất phải nằm trong khoảng 6. 5? Mẹ nó, thứ này sao ta biết được?"
Lý Đạo Huyền vội vàng lại tra tư liệu, rốt cuộc y cũng tra được, thì ra cửa hàng bán vật dụng cây cảnh có bán thiết bị kiểm tra độ PH của đất.
Mà muốn thay đổi độ PH của đất thì phải dùng phân bón hoá học có chứa các chất như Kali Sulfat, Mono Kali Photphat, phân dê, vi khuẩn sinh vật các thứ.
Lần này thực sự khiến y nhìn mà ngớ người.
"Mẹ nó, không xong rồi, lần trước các thôn dân hứa nguyện, nói muốn năm nay thu thêm mấy đấu gạo, ta còn tưởng là mua cho họ chút phân hóa học là có thể dễ dàng giải quyết rồi, hiện tại xem ra, dùng sai phân hóa học chính là một chữ chết, nếu chuyện đáp ứng người khác mà không làm được thì không phải nam nhân."
Tâm tư "thuần gia môn" của Lý Đạo Huyền bốc cháy hừng hực, ngày hôm nay lão tử nhất định không thể thất tín với người khác.
- Giải thích, Thuần gia môn là chỉ đàn ông có khí phách nam tử hán. Hết giải thích.
Xem tư liệu!
Xem video!
Gọi điện thoại cho người thân xin trợ giúp ở quê nhà nông thôn!
Đặt câu hỏi trên diễn đàn lịch sử quân sự... Mẹ nó, cái này không cần, dù sao thì toàn mấy câu trả lời không ra hồn.
Quay cuồng một hồi lâu, vẫn là người thân ở quê đưa ra kiến nghị hợp thực tế nhất, dù sao, chỉ có nhân dân lao động mới là dũng sĩ chiến đấu trên tuyến đầu lao động, kinh nghiệm của họ là hữu dụng nhất.
Lý Đạo Huyền cầm bút đo độ PH mua ở chợ cây cảnh, cắm xuống đất trong hộp.
Lúc này, người nhà Cao Sơ Ngũ đang ra sức cày ruộng, đột nhiên một cây gậy màu bạc khổng lồ từ trên trời hạ xuống, cắm cái rầm xuống ruộng nhà họ.
Người nhà Cao Sơ Ngũ đều ngẩn ra: "Ôi?"
May mà họ là người thôn Cao Gia, đã quen với những thứ kỳ lạ không hiểu sao đột nhiên rớt xuống từ trên trời, bằng không thì lần này đã khiến họ sợ hãi mất cả nửa cái mạng.
Cao Sơ Ngũ ngẩng đầu lên: "Thiên tôn, ngài đang chơi cái gì thế? Cây gậy khổng lồ này là Như Ý Kim Cô Bổng ngài mượn của Tôn Ngộ Không đó sao?"
Cha mẹ hắn vội vàng che miệng hắn lại: "Đồ ngu, sao lại nói chuyện với thiên tôn? Không có chút lễ phép nào vậy."
Lý Đạo Huyền cũng không giải thích, Cao Nhất Diệp không có ở đây, giải thích cũng vô dụng, họ không nghe được mình nói gì. Y chỉ nhìn vào màn hình phía trên cây bút đo, trên đó cho thấy: độ PH 7,5.
Sau đó y vội vàng gửi con số này cho người thân ở quê, còn nói rõ tình huống của ruộng, hoàn cảnh xung quanh, nguồn nước các thứ ở đây một cách chi tiết.
Người thân suy nghĩ một chút liền nói ra các phương án giải quyết và lượng phân hóa học cần dùng.
Lý Đạo Huyền tính toán một chút độ rộng của ruộng nhà Cao Sơ Ngũ, tính sẵn lượng dùng, lúc này mới gọi Cao Nhất Diệp tới: "Chỗ này có một số phân bón, ngươi bảo người nhà Cao Sơ Ngũ lấy ra hai cân trong số này, không thể nhiều cũng không thể ít hơn, hoà vào trong nước sau đó tưới vào trong đất, vụ thu năm nay nhất định được mùa."
Cao Nhất Diệp mừng rỡ, vội vàng chạy tới chỗ nhà Cao Sơ Ngũ: "Sơ Ngũ, Sơ Ngũ, thiên tôn ban thưởng phân bón trên trời cho nhà ngươi này, nói là nhà ngươi năm nay sẽ được mùa."
Phụ thân của Cao Sơ Ngũ mừng rỡ: "Đa tạ thiên tôn."
Trong mắt người nông dân trung niên này, ruộng nhà mình có thể được mùa, càng làm cho hắn có lòng tin hơn bất cứ chuyện nào khác.
Được, ruộng của một nhà đã xong, đổi nhà thứ hai.
Lý Đạo Huyền rút ra cây bút đo, thế là người cả nhà Cao Sơ Ngũ lại mắt mở trừng trừng nhìn "Như Ý Kim Cô Bổng" bay lên, ầm một tiếng cắm vào ruộng của nhà khác.
Chẳng mấy chốc, Cao Nhất Diệp lại chạy tới trước mặt nhà người kia: "Thiên tôn có lệnh, số phân bón này, các ngươi lấy dùng ba cân, hoà vào nước, sau đó tưới đều vào ruộng, hiểu chưa?"
Người nhà kia cũng vui mừng khôn xiết, vội vàng cảm tạ thiên tôn ban ân.
Ruộng của mọi người thôn Cao Gia đều đang tiến hành cải tạo độ PH của đất.
Các thôn dân từ thôn Trịnh Gia, thôn Vương Gia, thôn Chủng Gia cùng với các thôn trang xung quanh khác qua đây thì đều lấy ánh mắt mong mỏi nhìn cây gậy thần kỳ khổng lồ kia một hồi bay đến bên này, một hồi bay đến bên kia, không giấu nổi vẻ ước ao trong mắt: "Các thôn dân thôn Cao Gia thích thật đấy, có đất trồng rồi, thôn trang của chúng ta, hiện tại... còn chưa có mưa nữa."
Nghe được họ nghị luận, động tác trên tay Lý Đạo Huyền cũng không khỏi ngưng lại, thầm than: đáng tiếc, tầm nhìn còn chưa chạy đến được thôn trang của các ngươi...
Y vừa nghĩ tới đây, đột nhiên phát hiện,"chỉ số cứu vớt" bên ngoài hộp bắt đầu nhảy lên vèo vèo, chỉ chớp mắt đã tăng lên 5 điểm.
Lý Đạo Huyền thoáng cái hiểu ra ngay: Lương Thế Hiền bắt đầu phát cháo cứu dân rồi.