Lý Đại: "Khởi bẩm thiên tôn, tại thế gian giới chúng tôi, làm hỏa súng và chế hỏa dược là do hai công tượng khác nhau hoàn thành, tiểu nhân chỉ phụ trách chế tạo hỏa súng, cũng không am hiểu điều phối hỏa dược, không dám nhận bậy công việc này, vạn nhất tiểu nhân có sơ suất gì, sợ rằng sẽ gây ra tai nạn, hậu quả nghiêm trọng."
Lời này khiến Lý Đạo Huyền nhớ tới "vụ nổ Thiên Khải", liền truy hỏi: "Ồ? Công tượng nào làm hỏa dược thế, ngươi gọi hắn tới đây, cứ để hắn phụ trách là được."
Lý Đại cung kính nói: "Triều đình phụ trách công tượng chế tạo và quản lý hỏa dược, tên là "Hỏa dược tác", bởi vì dân gian tư tàng hỏa khí là tội mưu phản, quản lý cũng cực nghiêm, bởi vậy triều đình trông coi "Hỏa dược tác" rất chặt, hiện tại thôn Cao gia chúng ta không có người nào."
Lý Đạo Huyền: "Trong huyện thành Trừng Thành có ai không?"
Lý Đại lắc đầu: "Cũng không có! Trong huyện Trừng Thành thỉnh thoảng cần dùng hỏa dược thì phải đến phủ Tây An điều tới."
Giờ thì Lý Đạo Huyền đã hiểu, chỉ có trong quan phường phủ Tây An mới có hỏa dược, hơn nữa chức nghiệp này được triều đình coi rất kỹ.
Xem ra, pháo tạm thời chưa thể sử dụng được.
Để đám người vừa không chuyên nghiệp lại nghịch ngợm trong thôn Cao Gia tới quản lý hỏa dược, không khéo lại làm ra một "vụ nổ Thiên Khải" ngay trong thôn, khiến người tí hon nhà mình tử thương thảm trọng, vậy thì nguy mất.
Khi chơi loại game như [SimCity] này, thường xuyên sẽ có một vài NPC không nghe lời khiến người chơi tức giận đến chảy máu não, Lý Đạo Huyền cũng không hy vọng mình đặt một quả boom vào cho các người tí hon nghịch ngợm có cơ hội làm mình bị chảy máu não.
Trước tiên vẫn phải phong ấn pháo hoa và pháo lại đã, đợi đến sau khi nhân tài chuyên nghiệp được dẫn tiến thì mới có thể tiến hành mở rộng ở phương diện này.
Nhân tài a!
Mỗi một lần thôn Cao gia tiến bộ đều cần một nhân tài tương ứng, không có nhân tài cũng chỉ có thể giậm chân tại chỗ, thật sự là tương đối phiền toái.
Vừa nghĩ tới đây, một góc tầm nhìn nhìn thấy bên ngoài thôn Cao gia lại có khách tới thăm.
Một chiếc xe ngựa đã chạy tới trước cửa bảo.
Là xe của Bạch Diên điều khiển, rèm xe kéo ra, Bạch phu nhân và Bạch công tử vén màn xe đi ra.
Thì ra, ngày hôm qua khi Lý Đạo Huyền về quê thăm người thân, Bạch phu nhân và Bạch công tử cũng trở về Bạch gia bảo tụ họp với Bạch Diên đón năm mới, đêm 30 cùng nhau ăn bữa cơm đoàn viên, ngày hôm nay lại do Bạch Diên tự mình lái xe, đưa mẹ con về thôn Cao gia.
Bạch Diên vừa mới dừng xe ngựa lại, cũng bất chấp vợ con mình, liền vung chân chạy vào trong bảo.
Hắn là người quen cũ của Cao gia bảo, lính gác tự nhiên cũng sẽ không ngăn hắn, ngược lại còn ở trên tường bảo lớn tiếng chào hỏi: "Bạch tiên sinh, có chuyện gì mà vội vàng thế? Cần ta giúp ngươi gọi Tam quản sự không?
Bạch Diên: "Ngươi quá chậm, ta tự đi một mình."
Cứ thế chạy thẳng vào phòng nghị sự của 9 sảnh 18 giếng.
Lúc này, Tam Thập Nhị đang ở trong phòng nghị sự nghiên cứu danh sách vật tư của thôn Cao gia, liền thấy Bạch Diên xông thẳng tới và túm lấy cánh tay Tam Thập Nhị: "Nhanh nhanh nhanh, đưa cho ta một bộ thiên thư mười hai quyển [Số Học Tiểu Học] từ lớp 1 đến lớp 6."
Tam Thập Nhị ngẩn ra hai giây, sau đó bỗng nhiên hiểu ra: "Ha! Bạch tiên sinh, số học của ngươi bị con trai nghiền ép rồi?"
Lời này vừa thốt ra, khuôn mặt của Bạch Diên liền biến thành màu gan lợn.
Không sai!
Hắn bị con trai giáo dục rồi.
Ngày hôm qua đêm 30 tết, Bạch phu nhân đưa Bạch công tử trở về Bạch gia bảo, cùng Bạch Diên ăn bữa cơm đoàn viên. Hai cha con đã lâu không gặp nhau, Bạch Diên đương nhiên muốn kiểm tra tình hình học tập của con trai mình.
Sau khi thuận miệng hỏi một chút mấy phá đề bên trong Tứ Thư Ngũ Kinh, lại đổi chủ đề chuyển tới quân tử lục nghệ. Ngươi hiểu mà, Bạch Diên dăm ba câu là không rời được quân tử lục nghệ, không chuyển đến đề tài này mới là chuyện lạ.
Hai cha con hàn huyên vài câu, sau đó Bạch công tử liền nói dạo gần đây mình đang học số học, hơn nữa học cũng không tệ lắm, rất có chút đắc ý.
Bạch Diên vừa nghe: "Số? Ồ! Đây không phải sở trường trò hay của cha con hay sao! Môn Số của quân tử lục nghệ này cha rất chú ý đấy. Được, cha liền kiểm tra con Số thế nào."
Sau đó hai cha con bắt đầu chiến đấu.
Cộng trừ nhân chia, gà thỏ cùng lồng gì đó, hai cha con chiến lực lượng ngang nhau.
Không ngờ Bạch công tử không nói võ đức, soạt một cái ném ra phân số của lớp 3 tiểu học quyển thượng, lập tức khiến Bạch Diên ngây người.
Bạch công tử thừa thắng xông lên, lại ném ra số thập phân của lớp 3 tiểu học quyển hạ.
Cộng trừ nhân chia phân số và số thập phân, hỏi ngươi có sợ không?
Tuy Bạch Diên cũng có thể tính toán cho ra kết quả cuối cùng, nhưng mà dùng cách tính của hắn là rất chậm, không nhanh bằng con trai mình, cuối cùng môn nghệ "Số" trong quân tử lục nghệ này không hề cân nhắc mà gạch bỏ.
Bạch Diên là người sĩ diện, sao có thể chịu được bại bởi con trai, uy nghiêm của người cha còn cần hay không?
Vì vậy mới sáng sớm mùng 1 tết hắn tự mình lái xe, sử ra "Ngự" trong lục nghệ đưa vợ con đến Cao gia bảo, sau đó ném mẹ con hai người ở cửa bảo không quan tâm nữa, còn mình thì vội vàng chạy vào tìm Tam Thập Nhị đòi tài liệu số học.
Tam Thập Nhị cũng mừng lắm: "Bạch tiên sinh này, trò giỏi hơn thầy, cái này cũng không có gì phải lo lắng, bại bởi con trai nhà mình, cũng không phải bại bởi người ngoài, không mất mặt, không mất mặt."
Bạch Diên giận dữ: "Nói bậy! Ta còn chưa có già, Bạch gia bảo còn chưa đến lúc giao cho con trai ta tới nói chuyện, há có đạo lý đang còn tráng niên liền nhận thua con trai? Mau đem mười hai quyển thiên thư của [Số Học Tiểu Học] giao ra đây."
Tam Thập Nhị cười như ma làm, nhưng vẫn dẫn theo Bạch Diên đi tới nhà kho lưu trữ sách, nơi này xếp đầy một kho sách.
[Bính âm Hán ngữ], [Số Học Tiểu Học], trong đó còn phân lớp, phân quyển thượng hạ, rất đầy đủ.
"Thiên thư, tất cả đều là thiên thư!"
Bạch Diên soạt một cái nhào vào trong đống sách, chỉ trong chốc lát đã lục ra nguyên bộ [Số Học Tiểu Học], ôm vào trong lòng như bảo bối, ngửa mặt lên trời cười to: "Ha ha ha ha ha, số học thiên thư mười hai quyển, đều vào tay ta, không cần mấy ngày, môn "Số" trong quân tử lục nghệ này, ta có thể tu đến trình độ tiên giới rồi. Nhân gian giới không ai có thể xứng làm địch thủ của ta, ha ha ha."
Lý Đạo Huyền thấy con hàng này kiêu ngạo như thế, cũng không khỏi bật cười, muốn đả kích hắn một chút, liền mở miệng nói: "Nhất Diệp, đi nói cho Bạch Diên, con đường số học, mênh mông như biển, trên tay hắn chỉ là số học tiểu học, bên trên còn học số học trung đọc, số học đại học... Còn đủ để hắn học."
Cao Nhất Diệp vội vàng chạy tới chuyển lời.
Bạch Diên đang ngửa mặt lên trời cười to, nghe được lời của Cao Nhất Diệp, nhất thời sửng sốt, sau khi sửng sốt liền mừng rỡ: "Nghe ý của Thiên Tôn là, nếu ta học hết mười hai quyển trên tay này, hắn còn có thể ban cho ta các loại thiên thư như số học trung học, số học đại học càng lợi hại hơn?"
Lý Đạo Huyền cũng không khỏi nở nụ cười: Bạch Diên này, góc độ suy nghĩ vấn đề thật đúng là lạc quan. Ta muốn đả kích hắn, kết quả ngược lại hắn càng nhiệt tình hơn.
Bạch Diên lại ngửa mặt lên trời cười to: "Vậy ta nhất định phải mau chóng học hết mười hai quyển thiên thư trên tay, sau đó Thiên Tôn ban thưởng cho ta thiên thư lợi hại hơn, ta học hết toàn bộ, môn nghệ Số này sẽ đạt tới đỉnh cao, thiên hạ không ai ngoài ta, ha ha ha, để cho tiểu tử thúi kia biết, cha hắn thủy chung vẫn là cha hắn."