Đại Minh Trong Chiếc Hộp (Bản Dịch)

Chương 194 - Chương 194: Có Người Ngã Xuống Khe Núi

Chương 194: Có người ngã xuống khe núi Chương 194: Có người ngã xuống khe núi

Giao đấu lại sắp bắt đầu rồi!

Bọn buôn lậu muối rất tự nhiên gia nhập đội ngũ cổ động viên của Hình Hồng Lang, mà các thôn dân Cao gia cũng tự giác trở thành đội cổ động viên của Cao Sơ Ngũ.

Có điều...

Cổ động viên của Cao Sơ Ngũ rõ ràng có một bộ phận tạo phản rồi, không ngờ lại chuyển sang cổ vũ cho Hình Hồng Lang.

Một tên buôn lậu muối liền cảm giác được không đúng, quay đầu nhìn thì thấy đứng ở bên cạnh mình, cổ động giúp lão đại lại là một nữ nhân của thôn Cao gia, nàng còn dắt theo một đứa bé.

Buôn lậu muối lấy làm lạ: "Đại tỷ, ngươi là người của thôn Cao gia mà, sao lại giúp lão đại của chúng tôi, không giúp Cao Sơ Ngũ sao?"

Nữ nhân kia chính là Cao Tam Nương, dắt theo con trai là Cao Tam Oa. Đây là thành viên của 42 người nguyên lão trong thôn Cao gia, nhưng hai mẹ con nàng nói phản thì phản.

Cao Tam Nương cười hì hì nói: "Hình cô nương cũng không phải người ngoài nha. Hiện tại ta xem nó như người một nhà, hai người một nhà đánh nhau, đương nhiên ta phải giúp người càng thuận mắt hơn rồi."

Nói xong, nàng còn rống lên: "Hình cô nương, đánh! Đánh phục tên ngốc Cao Sơ Ngũ đó đi, sau này để hắn biết, nhà phải có nóc."

Mọi người đổ mồ hôi!

Các nam thôn dân cũng ồn ào theo: "Cao Sơ Ngũ, không thể làm mất uy phong của nam nhân, nhất định phải đánh phục nương tử."

Hình Hồng Lang giận dữ: "Ai là nương tử của hắn?"

Mọi người vội vàng bịt miệng lại.

Bạch phu nhân và Bạch công tử cũng đi tới ngoài vòng tròn, Bạch công tử đang định đi về phía Cao Sơ Ngũ thì Bạch phu nhân đột nhiên kéo hắn lại: "Chúng ta đi trợ uy cho Hình cô nương."

Bạch công tử: "Ơ? Nhưng con muốn trợ uy cho Sơ Ngũ ca."

"Bốp!" Bạch phu nhân lại vả cho một cái: "Đồ bất hiếu, muốn chống đối với mẹ ruột của mình sao?"

Bạch công tử rất nghiêm túc suy xét vấn đề này, đột nhiên vả "bốp" cho mình một cái: "Mẫu thân nói đúng, hài nhi bất hiếu, cần phải đánh cho tỉnh táo lại."

Nói xong, hắn lại vả "Bốp" cho mình một cái: "Nhưng sau khi tỉnh táo con vẫn muốn giúp Sơ Ngũ ca, cho nên con lại giúp mẫu thân đánh con một cái, mẫu thân thứ tội, hài nhi đi đây."

Nói xong, hắn chạy về phía đội ngũ cổ động viên của Cao Sơ Ngũ.

Bạch phu nhân: "Ơ? ôi trời ơi, con lớn không nghe lời mẹ. A a a a!"

Trong biển người ba tầng trong ba tầng ngoài.

Giao đấu bắt đầu!

Vẫn là Hình Hồng Lang ra tay trước, Tấn Hồng quyền tam thập lục bài thủ, vừa ra tay là hung mãnh dị thường, nhưng Cao Sơ Ngũ cũng không phải Ngô Hạ A Mông ngày xưa, Thiểm Tây Quan Trung Hồng Quyền tam thập lục bài thủ sử ra, tuy còn có chút trúc trắc, nhưng dựa vào lực lượng cường đại cùng độ nhanh nhẹn của hắn, lộ quyền pháp này đánh được ra đâu ra đấy.

Hai bộ Hồng Quyền khác nhau không nhiều, chỉ có một vài điểm khác biệt nho nhỏ.

Đánh nhau tựa như sư tỷ và sư đệ luận bàn võ nghệ đồng môn, thật sự khiến người cảnh đẹp ý vui.

Nhưng mà...

Cuối cùng, gừng vẫn là càng già càng cay, sau hai mươi mấy chiêu, quyền pháp của Cao Sơ Ngũ đã loạn, nhưng Hình Hồng Lang vẫn ổn định, bên trong quyền pháp không thấy chút hỗn loạn, nắm lấy sơ hở của Cao Sơ Ngũ, xoát một cái lắc mình tiến lên, một bộ liên kích khiến người không kịp nhìn, từng quyền đánh vào điểm yếu trên người Cao Sơ Ngũ.

Bóng người đột nhiên tách ra, thân thể khổng lồ như con gấu của Cao Sơ Ngũ lại một lần nữa chậm rãi ngã xuống, ầm một tiếng, cát bụi mù mịt.

Hình Hồng Lang vỗ tay một cái, nhận lấy thanh đại khảm đao sống dày từ chỗ thủ hạ, ném về bên cạnh Cao Sơ Ngũ: "Hừ! Nhận lấy đi!"

Mọi người đồng loạt vỗ tay: "Hình cô nương, đánh rất hay."

Các thôn dân Cao gia vừa mới còn đang cổ vũ cho Cao Sơ Ngũ, hiện tại đột nhiên toàn bộ làm phản: "Ha ha ha, Sơ Ngũ lại bị đánh ngã rồi, ha ha ha, cười chết mất! Sau này ở nhà không ngẩng đầu lên được nữa, mỗi ngày đều bị vợ đánh, ha ha ha ha!"

Trịnh Đại Ngưu từ bên ngoài vòng tiến vào, đỡ Cao Sơ Ngũ dậy.

Bát Địa Thỏ đi tới nhặt đại khảm đao lên, ba người vội vàng rút lui.

Hình Hồng Lang nghe thấy tiếng cười thiện ý của các thôn dân xung quanh, chân chính cảm nhận được, mình ở chỗ này được coi là "người một nhà" rồi, cũng không khỏi có chút vui vẻ, phất tay cười nói với bộ hạ: "Đi, cầm một vò rượu ngũ lương tới đây, hôm nay phải chúc mừng."

Bầu không khí đang vô cùng náo nhiệt, đột nhiên, một thôn dân từ trên sườn núi chạy như điên xuống, lớn tiếng nói: "Không ổn rồi, không ổn rồi, mau tới cứu người."

Mọi người đồng loạt sửng sốt.

Lý Đạo Huyền cũng không khỏi "ơ" lên một tiếng.

Vẻ mặt thôn dân kia tràn đầy hoảng loạn: "Trương lão ngũ, rơi xuống khe núi rồi, mau tới cứu người."

Mọi người vừa nghe vậy, vội vàng chạy tới bên kia sườn núi.

Thôn dân báo tin chạy ở phía trước, vừa chạy vừa nói.

Thì ra ngay khi các thôn dân xem Cao Sơ Ngũ và Hình Hồng Lang giao đấu, một nhóm thôn dân khác cũng không nhàn rỗi, bọn họ còn đang ở trên sườn núi phía tây bắc, làm một con đường thông tới thôn Trương gia.

Thôn trương gia cách thôn Cao gia mười dặm, cũng là thôn xóm Lý Đạo Huyền đã thu vào tầm nhìn, ở đó đương nhiên cũng có mưa rồi.

Các thôn dân Trương gia đang cố gắng làm một con đường xi măng dẫn tới thôn Trương gia.

Nhưng có một người trung niên tên là Trương Lão Ngũ, khi đào đá mở đường bên cạnh khe núi không cẩn thận trượt ngã, kết quả là rớt xuống khe núi bên cạnh, bị thương không nhẹ, bản thân cũng không còn sức bò lên nữa.

Thôn dân làm việc gần đó không nhiều, những người còn lại không có sức cứu viện, đành phải trở về cầu viện.

Lý Đạo Huyền nghe vậy, vội vàng ấn vài cái vào nút "Tây","Bắc" bên ngoài cái hộp... Đi theo con đường đi thôn Trương gia tìm kiếm, rất nhanh, tầm nhìn của cái hộp đi tới phía trên khe núi.

Liền thấy có một đám thôn dân trên khe núi, đang hướng mặt xuống dưới ồn ào. Quả nhiên nhìn thấy một thôn dân trung niên nằm ở dưới đáy khe núi, cả người bị thương.

Lý Đạo Huyền thò tay xuống dưới, chuẩn bị nhặt Trương Lão Ngũ từ trong khe núi lên như nhặt một con muỗi, động tác này phải thật cẩn thận, nếu như tay dùng sức hơi lớn một chút, sẽ bóp chết người tí hon.

Ngay khi tay y đưa xuống được một nửa, bên cạnh đột nhiên vang lên tiếng ồn ào, một nam nhân theo triền núi trượt xuống, động tác rất nhanh nhẹn, xem ra thân thủ không tệ, thoáng cái trượt đến đáy, đỡ Trương Lão Ngũ dậy. Sau đó lại vác hắn trên lưng, ngửa đầu nhìn về đỉnh khe núi.

Hắn ngẩng đầu lên, Lý Đạo Huyền thấy được mặt của hắn, không ngờ lại nhận ra. Đó là một tội phạm cải tạo, tên là "Chủng Cao Lương", cái tên rất đặc biệt, cho nên Lý Đạo Huyền nhớ rất rõ ràng.

Chủng Cao Lương một tay nâng Trương Lão Ngũ, tay kia nắm chặt dây mây trên sườn núi, gian nan leo lên trên.

Lý Đạo Huyền lặng lẽ đưa tay đỡ sau lưng hắn, nếu hắn bị trượt xuống, dự định đỡ lấy hai người.

Nhưng phạm nhân tên là Chủng Cao Lương này thân thủ cũng không tệ lắm, cõng Trương Lão Ngũ rất vững vàng, không bao lâu sau liền bò lên đỉnh, đưa Trương Lão Ngũ vào tay các thôn dân Trương gia, sau đó nằm trên mặt đất, thở hổn hển từng ngụm.

Bình Luận (0)
Comment