"Ồ, không nghĩ tới huyện tôn đại nhân cũng là một cao thủ tính toán."
Lương Thế Hiền mỉm cười: "Bản quan sở học hỗn tạp, hơn nữa học đều là kinh thế trị quốc, không phải những kẻ ngâm thơ đối nghịch, không ốm mà rên có thể so sánh."
Không trang bức còn đỡ, vừa trang bức đã kích thích Bạch Diên.
Bạch Diên niết niết quyển số học trên tay, trên người giống như có một luồng đấu khí vô hình bùng lên, hừ hừ, thế mà dám nói mình sở học hỗn tạp? Ngươi có thể tạp cỡ nào? Quân tử lục nghệ ngươi biết được mấy môn?
Nếu là so tứ thư ngũ kinh, mấy thứ ứng thí, Bạch Diên ta khẳng định không so lại quan viên xuất thân khoa cử chân chính, nhưng ngươi không nên ở trước mặt ta khoác lác tính toán, đây chính là tìm chết, hừ hừ, thôi thì thu thập ngươi và nghịch tử của ta luôn một thể.
"Được được được, huyện tôn đại nhân, nếu ngài cũng là cao thủ trong việc này, vậy lát nữa chúng ta cùng nhau tỷ thí, thế nào?
"Có gì không thể?" Lương Thế Hiền cũng phấn chấn, trong một huyện thành nhỏ ở vùng tây bắc hẻo lánh này, bầu không khí học thuật kém xa so với Giang Nam bên kia, Lương Thế Hiền bình thường muốn tìm người có bản lãnh trong bụng giao lưu một chút cũng không được, hiện tại thật vất vả mới có Bạch Diên, thoạt nhìn rất lợi hại, há có lý không tiếp chiêu?
Phương Vô Thượng giận dữ: "Chúng ta không phải đến thảo luận về chiến lược sao? Tại sao các ngươi lại đột nhiên bày trò tính toán rồi?"
Tam Thập Nhị vội vàng từ bên cạnh đi tới, kéo Phương Vô Thượng qua một bên: "Phương tướng quân chớ giận, chuyện ứng phó tặc khấu cứ giao cho tại hạ xử lý là được, tại hạ sẽ đi an bài dân đoàn tiến về Bạch gia bảo, Phương tướng quân chỉ để ý đến nơi trú quân của mình."
Phương Vô Thượng "hừ" một tiếng, thôi được rồi, tặc khấu cũng không phải lập tức tới ngay, tính ra còn phải vài ngày nữa mới có thể áp cảnh. Hắn cũng lười tham gia với mấy văn nhân này, liền mang binh của mình đi về hướng giữa Bạch gia bảo và trấn Phùng Nguyên.
Bên này, Bạch Diên và Lương Thế Hiền cùng nhau đi vào Cao Gia bảo.
Nếu muốn lấy văn kết bạn, đương nhiên là phải tới Giếng Học rồi.
Ngồi trong học đường, nhìn tranh chữ, bàn học, văn chương xung quanh, tâm tình Lương Thế Hiền rất tốt, văn nhân như hắn vẫn rất thích hoàn cảnh như ở Giếng Học, không khỏi trong lòng thoải mái.
"Dạy học tại nhà bố trí cũng ra gì quá nhỉ."
Bạch Diên cười: "Đây cũng không phải là dạy học tại nhà, mà là 'trường công' mở cửa thoải mái, dạy cho toàn bộ hài tử của dân chúng trong thôn. Chỉ cần người sẵn lòng đọc sách biết chữ, đều có thể tới đây đọc sách miễn phí."
Lương Thế Hiền nghe được những lời này ngẩn người, lập tức cảm động: "Việc thiện a, việc đại thiện a. Bản quan sớm biết Lý gia này là nhà lương thiện, nhưng không nghĩ tới lương thiện đến mức này."
Hai người đang trò chuyện thì Bạch công tử và Bạch phu nhân cũng đã tới.
Đầu tiên là một phen chào hỏi, bỏ qua không đề cập tới.
Bạch công tử vừa nghe nói phụ thân lại muốn so số học với mình, cũng không khỏi tinh thần phấn chấn.
"Phụ thân, từ khi hài nhi đảm nhiệm đại biểu khoa số học, mỗi ngày nghiên cứu số học, thực lực đã tăng mạnh, mặc dù hài nhi kính trọng phụ thân, nhưng môn số học này, cũng không muốn thua phụ thân đâu."
Bạch Diên cười ha ha: "Con cũng chỉ có thể kiêu ngạo hiện tại thôi, lập tức vi phụ sẽ cho con biết, cái gì là 'cha con chung quy là cha con' ."
Lương Thế Hiền bên cạnh hừ một tiếng: "Hai cha con các người không phải đã quên mất bản quan rồi chứ? Có bản quan ở đây, hai cha con các người thua chắc rồi..."
Ba người lại đối chọi gay gắt, ai cũng không nhường ai.
Lý Đạo Huyền mừng rỡ, rót cho mình một ly trà Long Tĩnh, bắt đầu xem kịch.
Bạch Diên tỏ ra rất phóng khoáng: "Xin mời Lương đại nhân ra đề mục trước đi."
Lương Thế Hiền: "Được, bản quan tới trước. Có thửa ruộng ngang 12 bước, dọc 14 bước. Hỏi diện tích ruộng bao nhiêu?"
Hắn vừa mới đọc đề xong, còn chưa nói hết câu.
Cha con Bạch Diên hầu như đồng thời lên tiếng: "168 bước."
Lương Thế Hiền thầm kinh hãi: "Trả lời nhanh như vậy?"
Bạch Diên cười: "Chỉ là phép nhân hai số, Lương huyện lệnh ra đề này, thủ hạ lưu tình rồi."
Bạch công tử cũng cười: "Lương đại nhân, đề này của ngài, ngay cả đứa trẻ tiểu học lớp 2 cũng trả lời được."
Mặc dù Lương Thế Hiền không biết tiểu học lớp 2 là cái gì, nhưng đoán được khẳng định là trình độ rất thấp, trong lòng có chút không phục: "Ồ, vậy các ngươi cũng ra một đề xem."
Bạch Diên cười: "Được, để ta. 12 chia cho 18, hỏi rút gọn còn bao nhiêu?"
Vừa nghe đề, Lương Thế Hiền liền cười: phân số?
Hắc! Muốn dùng phân số đố bản quan, ngươi cũng quá coi thường bản quan rồi đấy.
Để bản quan từ từ nghĩ xem.
Lương Thế Hiền học phú ngũ xa, lập tức bật mode tính toán trong đầu, [Cửu Chương Toán Thuật], [Chu Bễ Toán Kinh], [Ngũ kinh Số Học], các điển tịch học thuật như đèn kéo quân lướt qua trong đầu, đột nhiên "Đinh" một tiếng, dừng lại phía trên [Cửu Chương Toán Thuật].
Đại quảng điền thuật trong [Cửu Chương Toán Thuật] ghi lại: mẫu số chia bao nhiêu, tử số cũng theo vậy.
Lương Thế Hiền cười ha ha: "Hai phần ba!"
Nói xong câu đó hắn mới phát hiện, Bạch công tử bên cạnh đã viết ra trên giấy hai phần ba từ lâu. Bạch công tử này thư pháp cũng không tệ lắm.
Lương Thế Hiền kinh hãi: tiểu hài tử này còn tính nhanh hơn ta nữa? Sao có thể, bản quan xoay đèn kéo quân không chậm a, đầu óc của tiểu hài tử này sao có thể xoay nhanh hơn cả bản quan?
Bạch công tử cười hì hì: "Hai người đều ra đề rồi, kế tiếp đến ta."
Bạch công tử xoát một cái vẽ ra một vòng tròn trên giấy: "Có một thửa ruộng hình tròn, đường kính 10 trượng, tìm diện tích của thửa ruộng này."
Lương Thế Hiền nghe mà kinh hãi, đề này quá khó, tiểu hài tử này mở miệng ra đề mục đã khó như vậy sao? Đây là khiêu khích đại nhân! Tuyệt đối là khiêu khích đại nhân, bản quan liều mạng với ngươi.
Lương Thế Hiền học phú ngũ xa lại một lần nữa bật mode tính toán trong đầu, sở học bình sinh, các loại điển tịch số học lại một lần nữa như đèn kéo quân xẹt qua trong đầu, đột nhiên "đinh" một tiếng, ngừng lại phía trên [Cửu Chương Toán Thuật].
Chương phương điền của [Cửu Chương Toán Thuật]: diện tích hình tròn bằng chu kính tương thừa, tứ nhi nhất.
Ý tứ chính là: lấy chu vi và đường kính hình tròn nhân với nhau, lại chia cho 4, sẽ ra diện tích hình tròn.
Thế nhưng, tiểu hài tử này ra đề chỉ nói đường kính 10 trượng, cũng không nói chu vi là bao nhiêu a?
Lương Thế Hiền lên tiếng: "Đề này của ngươi còn thiếu đúng không? Chu vi của thửa ruộng hình tròn..."
Hắn còn chưa nói hết câu, Bạch Diên bên cạnh đã cười ha ha: "Diện tích của thửa ruộng này là 78,5 trượng bình phương."
Lương Thế Hiền thất kinh.
Vì sao?
Bạch Diên tính ra thế nào? Đề chưa đủ mà, rốt cuộc là tính thế nào?
Lúc này Bạch Diên lại tiếp tục ra đề mục: "Có một cái thùng hình tròn, đường kính mặt đáy là 1 xích, cao 2 thước, tìm thể tích của thùng."
Hắn ngã lăn ra bàn: "Bản quan... thua!"
Bạch công tử cũng biến sắc: "Thể tích hình trụ? Không xong! Cái này... con còn chưa học."
Bạch Diên cười ha ha: "Ta thắng rồi! Ta biết là ta thắng mà! Mười hai quyển Thiên thư trong tay, môn 'Số' trong quân tử lục nghệ, ai có thể địch? Ha ha ha ha!"