Đại Minh Trong Chiếc Hộp (Bản Dịch)

Chương 307 - Chương 307: Hạng Người Bắt Gà Trộm Chó

Chương 307: Hạng người bắt gà trộm chó Chương 307: Hạng người bắt gà trộm chó

Bát Địa Thỏ vừa xuất thủ, chính là đấu pháp lấy mạng đổi mạng.

Bốn tên hảo thủ lục lâm đồng thời ngẩn ra, con mẹ nó, liều mạng như thế sao? Vừa xuất trận đã chơi vậy rồi?

Chúng cũng không hứng thú lấy mạng đổi mạng với một tiểu tốt không biết từ đâu chạy tới, đao trên tay bốn người hầu như đồng thời khựng lại, từ đi tới chuyển hướng lui về phía sau, đao trong tay cũng từ công chuyển sang thủ.

"Keng! Keng! Keng! Keng!"

Kiếm của Bát Địa Thỏ liên tục va chạm với Yêu đao của bốn người, phát ra bốn tiếng vang giòn giã.

Nháy mắt kế tiếp, một tên lục lâm hảo hán hoà hoãn lại và chém ngược lại một đao, phập một tiếng chém vào vai Bát Địa Thỏ.

Yêu đao chém vào vai, khẳng định sẽ bị thương nặng, nhưng Bát Địa Thỏ vẫn không có việc gì, y phục trên vai chỉ bị rách, lộ ra mảnh giáp bên trong.

Tên lục lâm hảo hán kia ngẩn người: "Tiểu tử này, dưới y phục có giáp."

Bát Địa Thỏ gân cổ hét to lên: "Có người tập kích, người đâu mau tới đây... Trịnh Cẩu Tử... mau ra đây..."

Hắn vừa la lên, bọn Đại Hồng Lang liền sốt ruột: "Mau giết chết hắn."

Yêu đao trên tay bốn lục lâm hảo hán lần thứ hai công tới.

Bát Địa Thỏ vung trường kiếm tổ truyền chém lung tung.

"Cheng cheng!"

Có hai đao bị hắn chặn lại, nhưng hai đao khác không đỡ được, một đao chém trúng giáp không có việc gì, một đao khác chém vào hông Bát Địa Thỏ, vị trí công kích này không có mảnh giáp, y phục bị chém rách, ngay eo có một vết đao thật dài, máu tươi bắn ra.

Bát Địa Thỏ đau đớn hừ một tiếng.

Bị thương, nhưng hắn vẫn đứng ở cửa không lui lại, rống lên: "Người đâu, mau tới đây."

"Két!" Cửa phòng bên cạnh mở ra, Trịnh Cẩu Tử đánh trần xách theo một thanh Yêu đao nhảy ra, đi cùng phía sau là vài binh sĩ dân đoàn cũng không mặc áo.

Lần này Đại Hồng Lang càng vội: "Hai người, đi ngăn cản những người khác."

Bốn tên lục lâm hảo thủ phân ra hai người lao tới bọn Trịnh Cẩu Tử.

Hai người khác tiếp tục vung đao vội vã công kích Bát Địa Thỏ.

Bát Địa Thỏ trái ngăn một đao, phải ngăn một đao, mảnh giáp ngăn một đao, phốc, thân thể ngăn một đao... Nhưng vẫn lỳ lợm không chịu rời khỏi cửa phòng, đảo mắt trên người đã có thêm vài vết đao.

Đại Hồng Lang nóng nảy, cũng rút ra Yêu đao, canh khoảng cách, chém vù một đao tới Bát Địa Thỏ.

Công kích của hắn lợi hại hơn nhiều so với mấy tên thủ hạ, một đao này quả nhiên uy vũ sinh phong, uy lực cực lớn, hơn nữa chém vào cổ Bát Địa Thỏ, vô cùng hung ác.

Bát Địa Thỏ căn bản không biết né tránh thế nào...

Đúng lúc này, phía sau hắn vang lên một tiếng "vù" dây cung chấn động, một mũi tên bay sượt qua lỗ tai Bát Địa Thỏ, thẳng tới mặt Đại Hồng Lang.

Bạch Diên đã ra tay!

Môn "Xạ" trong quân tử lục nghệ, hắn đúng là rất sở trường.

Nếu Đại Hồng Lang chém một đao vào cổ Bát Địa Thỏ, bản thân cũng sẽ bị một tên này bắn trúng mặt, hắn đành phải thu đao và lướt về phía sau, mũi tên sượt qua mặt hắn, tạo ra một vệt máu trên mặt.

Mặc dù Đại Hồng Lang bị bức lui, nhưng Yêu đao của hai tên hảo thủ lục lâm đã chém phập phập lên người Bát Địa Thỏ.

Bát Địa Thỏ cả người là máu, trên người rất nhiều vết thương bởi đao gây đau nhức, nhưng hắn vẫn đứng ở cửa, không chịu thoái nhượng, hét lớn:

"Cái lũ bắt gà trộm chó... Mơ tưởng vượt qua bên người... bản thỏ..."

Trường kiếm trên tay quơ trái một kiếm, quơ phải một kiếm, chém loạn lung tung.

Đại Hồng Lang giận dữ, còn muốn xông lên.

Bạch Diên tiễn phát một loạt "vù vù vù vù"...

Hắn không giống với Trình Húc, Trình Húc là thuận gió mạnh, nghịch gió co. Nhưng Bạch Diên lại là thuận gió co, nghịch gió mạnh, bình thường bắn tên mười lệch chín, nhưng vào thời khắc nguy cơ này, tiễn thuật của Bạch Diên tựa như được đả thông nhâm đốc nhị mạch, mỗi tên đều tinh chuẩn vô cùng, sượt qua hai bên đầu Bát Địa Thỏ, liên tục bay ra.

Một tên hảo thủ lục lâm thoáng thất thần, liền nghe được "phập" một tiếng, tên bắn trúng bờ vai của hắn, máu tươi bắn ra, hắn ôm vai lui gấp.

Đại Hồng Lang còn muốn xông lên, một tên lại bay ngay mặt, hắn sợ quá vội vàng nghiêng đầu qua một bên né.

Ngay khi hắn tránh thoát mũi tên.

Bát Địa Thỏ đột nhiên hét lớn một tiếng: "Thiên! Thỏ! Đoạn Bá! Kiếm!"

Một tên hảo thủ lục lâm cuối cùng đứng ở trước mặt hắn cả kinh: Người này muốn phóng tuyệt chiêu?

Vội vàng vung đao, muốn ngăn cản một kiếm tất sát của hắn, lại không ngờ, Bát Địa Thỏ buông lỏng tay, kiếm rớt...

Hảo thủ lục lâm kia đầu hiện lên dấu chấm hỏi.

Ngay khi hắn ngẩn người, Bát Địa Thỏ thoắt một cái bước dài tới trước, một phát chế trụ cổ tay của người đó, quyền pháp Quỷ Thần, vặn cánh tay, quay người lại, ném ngã...

"Ầm!"

Hảo hán lục lâm bị đập mạnh xuống đất, trước khi ngất xỉu trong đầu còn đang suy nghĩ: Con mẹ nó cái này của ngươi mà là kiếm pháp?

Một chiêu quyền pháp Quỷ Thần này Bát Địa Thỏ đã dùng hết chút sức lực cuối cùng của hắn, cả người mềm oặt ngã quỵ lên người tên hảo thủ lục lâm bị hắn quẳng ngã, hai người ngã sấp vào nhau, chắn ở trước cửa phòng của Bạch Diên. Từ miệng thỏ cuối cùng tuôn ra một câu: "Hắc... Thiên Thỏ Đoạn Bá Kiếm... của lão tử... là vô địch..."

Nói xong nghẻo cổ, cái gì cũng không biết rồi.

Bạch Diên và Đại Hồng Lang lần này có thể thấy được đối phương rõ ràng.

Đại Hồng Lang giơ đao lên.

Bạch Diên lại kéo dây cung.

Trong lòng hai người đều rõ ràng, Bạch Diên chỉ có cơ hội bắn một tên, Đại Hồng Lang chỉ cần né tránh một tên của hắn là có thể vượt qua Bát Địa Thỏ té trên mặt đất chui vào phòng, đến lúc đó Bạch Diên chỉ có một con đường chết.

Đúng lúc này, phía sau Đại Hồng Lang vang lên tiếng kêu thảm thiết.

Hắn quay người nhìn lại, Trịnh Cẩu Tử cùng mấy binh sĩ dân đoàn khác đã chém ngã hai tên hảo thủ lục lâm khác ra đất.

Lấy nhiều địch ít, hơn nữa dân đoàn từng tiếp thu qua một khoá huấn luyện quân sự, rất am hiểu đoàn đội tác chiến, nhiều người đánh ít là không có khả năng bại được, hai ba chiêu đã đánh gục hai tên hảo thủ lục lâm.

Đại Hồng Lang cười khẩy một tiếng, đột nhiên chạy ngang ra ngoài, trong nháy mắt đi qua đình viện.

Đình viện sâu bao nhiêu? 13 thước 7 tấc rưỡi.

Khoảng cách ấy, trong nháy mắt Đại Hồng Lang sẽ chạy qua, khi đến bên bờ tường, vèo một cái nhảy lên đầu tường, lại xoay người nhảy ra ngoài, đám người Trịnh Cẩu Tử căn bản không kịp đuổi.

Bạch Diên hét lớn một tiếng: "Trốn đi đâu!", khẽ buông tay, tên rời dây cung, đuổi theo bóng lưng của Đại Hồng Lang...

Một tiễn này cực nhanh... phập một tiếng, bắn trúng thân cây trong đình viện.

Môn Xạ này, gạch bỏ gạch bỏ.

Nhóm Trịnh Cẩu Tử nhanh chóng chạy tới, có người bảo vệ Bạch Diên, có người đỡ Bát Địa Thỏ dậy, có người ngồi xổm xuống bên cạnh hai gia đinh Bạch gia và lính gác dân đoàn đã ngã xuống...

"Bát Địa Thỏ còn sống!"

"Bốn huynh đệ khác đã chết rồi."

"Chết tiệt, bọn người kia từ đâu tới? Vì sao muốn ám sát Bạch tiên sinh?"

Tên bị Bát Địa Thỏ quẳng ngã còn sống!

"Mau, trói người này lại, đợi lát nữa tra hỏi hắn."

"Mau cầm thuốc tới, thuốc thuốc thuốc, Kim Sang Dược, Bát Địa Thỏ đang chảy máu."

Một đám người luống cuống tay chân, chạy tán loạn trong viện.

Bạch Diên sầm mặt lại, nhìn phương hướng Đại Hồng Lang biến mất, rất lâu không nói được lời nào.

Bình Luận (0)
Comment