Đại Minh Trong Chiếc Hộp (Bản Dịch)

Chương 322 - Chương 322: Chuyển Đến Nhà Mới

Chương 322: Chuyển đến nhà mới Chương 322: Chuyển đến nhà mới

Thời gian trôi nhanh như chó chạy ngoài đồng...

Trình Húc ở trong núi Hoàng Long, qua vài ngày sẽ phái người truyền về tin tức, nơi nào trong núi đại phá tặc quân Vương Tả Quải, lại ở nơi nào trong núi đại phá tặc quân Vương Tả Quải.

Đánh đâu thắng đó, căn bản không thua được.

Vương Tả Quải bị Trình Húc đánh cho như chuột chạy qua đường, chạy tan tác trong núi Hoàng Long.

Đánh xong đợt này, dân đoàn có thể nói là kiếm đủ điểm kinh nghiệm.

Những hỏa súng binh đáng yêu rất nhanh thì từ tân binh trưởng thành làm hỏa súng binh thuần thục, hiện tại đừng nói quân địch khi đang bỏ chạy, coi như là xông tới trước mặt, họ cũng có thể mặt không đổi sắc mà nạp đạn, động tác thuần thục như mặc quần cởi áo.

Trận chiến này, không chỉ huấn luyện hỏa súng binh, đồng thời còn huấn luyện bộ đội hậu cần.

Bởi vì dân đoàn đi sâu vào núi Hoàng Long tác chiến thời gian dài, công tác hậu cần bắt đầu trở thành vấn đề quan trọng. Tam Thập Nhị, Đàm sư gia phải gánh vác nhiệm vụ vận chuyển lương thực, đạn dược cho dân đoàn.

Đây vẫn là lần đầu tiên thôn Cao Gia làm chuyện này!

Ngay từ đầu còn vướng rất nhiều sai sót, thế nhưng theo thời gian trôi qua, công tác hậu cần cũng bắt đầu trở nên thuần thục...

Lý Đạo Huyền lúc này đang mặc áo lông dày, đứng trên sân thượng lầu hai một toà nhà biệt thự ở tiểu khu 'ích ích ích' núi Chiếu Mẫu thành phố Song Khánh.

Biệt thự y đã tới xem qua mấy lần, rất tốt.

Vị trí riêng biệt, hai tầng, có hoa viên, ga ra xe, thiết bị đều rất mới.

Trên cơ bản mua là có thể dọn vào ở luôn...

A, không đúng, sau khi mua rồi phải phá vỡ bức tường trên lầu hai, biến lầu hai thành một tầng bằng phẳng, sau đó mới thuận tiện cho y đặt cái hộp càng lúc càng "mở rộng" sau này.

Cô gái dẫn hắn đi xem nhà khá xinh đẹp, là cái loại phong tình vạn chủng.

"Tiên sinh, ngài suy nghĩ kỹ chưa? Căn hộ này thuộc dạng cao cấp nhất đấy." Cô gái cố ý dựa sát Lý Đạo Huyền, lấy vai nàng cọ vào vai Lý Đạo Huyền, ý tứ không cần nói rõ phát ra từ mỗi tế bào trên người nàng.

"Nếu như ngài ký hợp đồng chỗ em, giúp em được hoa hồng... em... sẽ báo đáp ngài."

Lý Đạo Huyền cười khì một tiếng: "Được, vậy kí đi."

Cô gái liền mừng rỡ: "Ôi chao, ngài thực sự là khách quý của em."

Lý Đạo Huyền: "Dẫn tôi đi gặp chủ nhà cũ, làm thủ tục sang tên luôn đi."

Cô gái vui vô cùng, liền đưa tay kéo lấy tay Lý Đạo Huyền, trực tiếp đưa cái ở trước ngực nàng ép vào tay Lý Đạo Huyền, hợp đồng này nếu thành công, hoa hồng cho nàng thật đúng là không ít.

Đương nhiên, tốt nhất chính là có thể gả cho tiểu soái ca có tiền này, làm vợ y, vậy thì tài sản của y không phải có một nửa là của mình rồi sao? Đây mới là con đường phát tài chân chính.

Nàng đang nằm mơ được gả vào nhà hào môn, Lý Đạo Huyền lại thoắt cái tránh người đi, giữ khoảng cách với nàng: "Tiểu tỷ tỷ, tôi rất đứng đắn muốn mua nhà, cô đừng có mà làm như vậy."

Cô gái: "Ơ?"

Lý Đạo Huyền: "Bán nhà lấy hoa hồng, đó là công sức cô dẫn tôi đi xem nhà kiếm được, rất hợp tình hợp lý. Nhưng nếu cô muốn dựa vào bán sắc đẹp, lừa đi một nửa nhân sinh của tôi, chỉ có nằm mơ thôi."

Cô gái cứng đờ người, quả nhiên, kẻ có tiền không dễ lừa gạt như vậy, giấc mơ bay lên đầu cành làm phượng hoàng đành vỡ tan như bọt nước.

Lý Đạo Huyền nói: "Đúng rồi, có một khoản tiền muốn kiếm không?"

Cô gái phấn chấn: Ơ, còn có trò hay à? Xem ra mình xinh đẹp, tiểu soái ca có tiền đổi ý rồi, vẫn dự định cho mình một cơ hội. Mình còn có thể chim sẻ biến thành phượng hoàng, bình tĩnh, không được hoảng, lần này ta có thể thắng.

Lý Đạo Huyền: "Cô làm nghề này, khẳng định quen biết đội thi công uy tín, giúp tôi mời một đội thi công tới đây, phá hết bức tường trên lầu hai, làm thành một tầng bằng phẳng. Cô giúp tôi trông coi hoàn thành việc này, cô sẽ không thiếu hoa hồng đâu."

Cô gái vừa mới dấy lên hy vọng lại bị vỡ tan tành, trong lòng mãnh liệt thổ tào: a a a. Mỹ nữ đẹp như ta, ngươi không đưa ta về làm lão bà, cùng ngươi chơi 18 tư thế, lại muốn ta giúp ngươi làm giám sát cái gì chứ, a a a, ngươi làm đàn ông có lầm không vậy?

Lý Đạo Huyền: "Thế nào? Không muốn à? Vậy tôi đi tìm người khác."

Cô gái soạt một cái thu hồi ý nghĩ biến thái đầy đầu, vội nói: "Muốn, muốn chứ, khoản tiền hoa hồng này nhất định phải để dành cho tôi đấy."

Lý Đạo Huyền: "Như vậy là được rồi, dựa vào lao động kiếm tiền không tốt sao? Bán nhà thì bán nhà, đừng đem phòng môi giới bất động sản thành nơi môi giới hôn nhân."

Cô gái nghẹn họng.

Rất nhanh, chủ nhà cũ được sắp xếp tới gặp mặt, đôi bên ký xong hợp động, giao tiền cọc, sau đó chính là thủ tục sang tên, một tay giao tiền, một tay giao nhà.

Chuyện này thật đúng là không đơn giản.

Người bình thường không thường xuyên ra khỏi nhà như Lý Đạo Huyền cũng bị hành hạ chạy lung tung các phòng ban, lo liệu các loại thủ tục, ký tên đến nỗi mỏi cả cổ tay, thật vất vả, cuối cùng coi như giao dịch xong chuyển nhượng căn nhà.

Trên ô của chủ căn nhà kia, đã viết tên của Lý Đạo Huyền.

Cô gái bán nhà rất thất vọng, cũng rất muốn viết tên của mình lên ô chủ hộ, nếu như có thể, đừng nói 18 tư thế, coi như là 7 đêm khoái lạc, 30 thế giao hợp của Động Huyền Tử tiên sinh... Nàng đều sẵn lòng.

Đáng tiếc tiểu soái ca căn bản không cho cơ hội, nàng đành phải xốc lại tinh thần đi kiếm tiền mình nên kiếm thôi, giúp Lý Đạo Huyền mời đội thi công tới, đập hết bức tường trên lầu hai, ghép hết phòng trên lầu hai thành một tầng bằng phẳng...

Thời gian thấm thoát trôi qua...

Tháng 12 đã đến!

Lý Đạo Huyền chuyển nhà.

Đồ dùng còn lại trong nhà để hết cho công ty chuyển nhà đưa qua, chỉ có cái hộp rất lớn kia hơi khó xử lý,"mở rộng" lần trước nó đã biến thành cái hộp siêu to khổng lồ dài năm thước, rộng ba thước, muốn chuyển đi thế nào thật sự khiến Lý Đạo Huyền hao tổn tâm trí.

Không nghĩ tới cái hộp cũng không làm khó y, không ngờ có thêm một nút "thu gọn", Lý Đạo Huyền đưa tay ấn một cái, cái hộp "thu gọn" thành hình dạng nguyên bản, dài 2,5 mét, rộng 1,5 mét, thể tích tương đương với một cái tủ lạnh.

Lý Đạo Huyền dùng vải đen bao cái hộp lại, tìm một công ty vận chuyển hàng, trả phí vận chuyển "hàng dễ vỡ", nói đây là một cái lu lớn, các công nhân liền nhẹ tay, dè đặt đưa cái hộp lên xe tải vận chuyển đến nhà mới, sau đó đặt trên tầng hai trống trải.

Đợi các công nhân đi hết rồi, Lý Đạo Huyền mới đóng toàn bộ cửa sổ lầu hai, kéo hết rèm cửa sổ lại, từ từ kéo tấm vải đen che hộp ra.

Thế giới trong hộp vẫn ổn định!

Cái hộp lắc lư cũng sẽ không ảnh hưởng đến thế giới bên trong, sẽ không tạo thành tai hoạ động đất núi lở gì đó. Lý Đạo Huyền lại ấn vào nút "mở rộng" bên ngoài hộp, nó liền mở rộng ra lần nữa, biến thành phạm vi tầm nhìn cực lớn dài năm thước, rộng ba thước.

Lý Đạo Huyền tiện tay ấn vào Bạch gia bảo, thôn Cao Gia, trấn Phùng Nguyên, huyện thành... Dò xét mấy địa điểm quan trọng nhất trong phạm vi tầm nhìn, thấy mọi người đều bình an vô sự, lại đột nhiên nhìn thấy có một đại đội quan binh đi vào huyện thành Trừng Thành.

Trong quân treo một lá cờ to, phía trên viết một chữ Vương.

Quân của tổng binh Thiểm Tây Vương Thừa Ân tới rồi.

Bình Luận (0)
Comment