Đại Minh Trong Chiếc Hộp (Bản Dịch)

Chương 345 - Chương 345: Ý Nghĩ Của Cao Nhất Diệp

Chương 345: Ý nghĩ của Cao Nhất Diệp Chương 345: Ý nghĩ của Cao Nhất Diệp

Khoang đáy thuyền là nơi đặt pin, dùng để cung cấp động lực cho cả con thuyền mô hình.

Phía trên cao nhất lâu thuyền thì đặt tấm pin năng lượng mặt trời, thông qua bộ mạch điện ổn áp giấu trong vách tường lâu thuyền, đi dây nối với pin ở khoang đáy, có thể nạp điện cho pin.

Đương nhiên, hiệu suất nạp điện năng lượng mặt trời tương đối thấp, nạp điện rất chậm.

Khi nó di chuyển sẽ tụt điện, chỉ có khi dừng lại hẳn, lượng điện mới có thể tăng lên.

Nhưng cho dù như vậy cũng khá tốt rồi.

Thái Tâm Tử chỉ vào "bánh lái" trên đầu thuyền, cười nói: "Xoay cái này xem."

Lý Đạo Huyền dùng ngón tay nhẹ nhàng động vào "bánh lái", thấy đuôi thuyền cũng xoay tròn theo.

"Xem đi, khống chế phương hướng cũng hoàn mỹ."

Thái Tâm Tử cười hắc hắc: "Đồ chơi có thể tích này, làm mấy thứ này quá dễ, ha ha ha."

Lý Đạo Huyền cũng không khỏi thầm khen, thuyền này dài 15 xăng-ti-mét, thể tích cũng đủ lớn, Thái Tâm Tử đã có thể đem nó chơi ra hoa, mà trước đây xe năng lượng mặt trời vẫn là quá nhỏ, nhỏ đến mức căn bản không thể làm gì nhiều với nó.

"Thuyền này làm tốt lắm." Lý Đạo Huyền vỗ vai Thái Tâm Tử: "Hắc hắc, lão Thái, cứ theo đẳng cấp của thuyền này, về làm thêm 10 cái nhé."

Thái Tâm Tử: "Nếu sưu tập, một cái là đủ rồi, cậu muốn 10 cái làm gì?"

Lý Đạo Huyền: "Cậu xem hoa viên trong biệt thự của tôi, bên trong có một hồ nước nhỏ, tôi cần số thuyền này làm một trận thuyền lớn bên trong hồ nước, chơi trò hải chiến."

Thái Tâm Tử: "Già đầu rồi còn chơi mấy trò trẻ con, cuối cùng tôi cũng hiểu sao cậu không tìm bạn gái rồi, cậu căn bản chưa trưởng thành. Cậu phải học tôi đây này, đã thoát khỏi mấy trò chơi ấu trĩ, toàn tâm toàn ý, ôm lấy ái tình, ái tình mới là chất xúc tác để đàn ông trưởng thành."

Lý Đạo Huyền: "Cái này của tôi gọi là vĩnh viễn không già, tự do tự tại. Của cậu gọi là đi vào nấm mồ của hôn nhân, đời này coi như bỏ."

Hai người đốp chát vài câu, đột nhiên Lý Đạo Huyền cảm giác không đúng chỗ nào, không xong, phong cách ta cãi nhau với Thái Tâm Tử, sao thấy giống giống tình huống của hai người Cao Sơ Ngũ và Trịnh Đại Ngưu cãi nhau?

Y vội vàng mở nhóm bạn học cao trung ra, lên tiếng nói vào bên trong: "Các vị, có một vấn đề, hơn mười năm rồi, tôi vẫn muốn hỏi, thời cao trung, mọi người đặt biệt hiệu cho tôi và Thái Tâm Tử là gì?"

Trưởng lớp: "Đại ngốc nhị ngốc."

Lý Đạo Huyền ngã phịch xuống đất, orz.

Thái Tâm Tử đi rồi, Lý Đạo Huyền tay trái bưng dĩa mì xào đã nguội, tay phải cầm thuyền mô hình, đi tới bên cạnh cái hộp trên lầu hai.

Ngồi xuống bên cạnh hộp, y thầm nghĩ: Thuyền đã xong rồi, nhưng pháo trên thuyền đều là giả, vậy thì không được, phải mau chóng bảo các người tí hon tự chế tạo pháo, thay hết pháo giả trên thuyền thành pháo thật.

Y phải quan tâm xem tiến độ "Hồng Di đại pháo" của thôn Cao Gia thế nào rồi.

Bắt đầu tìm kiếm Cao Nhất Diệp!

Vọng lâu? Không có!

Tiệm vải? Cũng không có.

Tìm một vòng, không ngờ lại ở trong "thanh lâu" của Khu thương mại Cao Gia tìm được Cao Nhất Diệp, nàng còn dẫn theo hai vị cô nương Thu Cúc và Đông Tuyết, ba người cùng nhau tản bộ bên trong "thanh lâu".

Điều này khiến Lý Đạo Huyền giật mình: "Nhất Diệp, các ngươi làm gì trong thanh lâu đấy?"

"A? Thiên Tôn tới rồi!" Cao Nhất Diệp ngẩng đầu lên, mặt tươi cười: "Chúng tôi đang nghiên cứu thanh lâu này, chắc là có thể sử dụng để làm vào việc khác."

Lý Đạo Huyền: "Kiến trúc này nên gạch bỏ từ sớm rồi."

Cao Nhất Diệp: "Thu Cúc và Đông Tuyết cũng nói, nên huỷ nó đi, thế nhưng ta cảm thấy, kiến trúc này chỉ là một vật chết, chỉ đơn thuần là một căn nhà mà thôi, tựa như một cây đao, dùng để thái rau chính là đao tốt, dùng để giết người chính là đao xấu, bản thân đao không sai, sai chính là người dùng nó."

Lý Đạo Huyền: "Ồ, con bé này cũng hiểu triết học rồi."

Cao Nhất Diệp đỏ mặt: "Thiên Tôn chê cười người ta."

Lý Đạo Huyền cười ha ha: "Được thôi, ngươi dự định dùng nó làm chuyện tốt gì?"

Cao Nhất Diệp: "Dạy các nữ nhân kỹ năng."

Lý Đạo Huyền lấy làm lạ: "Không phải có trường học rồi sao?"

Cao Nhất Diệp: "Ta nói không phải là học cái loại kỹ năng Ngữ văn, Số Học, Vật Lý, Hóa Học, là mấy môn kỹ năng dệt, thêu, cắt y phục, nấu nướng..."

Lý Đạo Huyền giờ đã hiểu: Thì ra con bé này nói chính là trường dạy nghề.

Cao Nhất Diệp nói: "Trong thôn chúng ta có rất nhiều nữ nhân thông qua kỹ năng kiếm được tiền rồi, thế nhưng còn có rất nhiều nữ nhân chưa biết gì hết, hiện tại họ cũng rất vội, có nhiều người đến tìm ta, nói muốn học kỹ năng, thế nhưng mấy kỹ năng bên trên thì không học được trong Giếng Thợ."

Lý Đạo Huyền hiểu được.

Tư tưởng phụ nữ của thôn Cao Gia quả thật bắt đầu giải phóng rồi, họ đã phát hiện, biết được kỹ năng riêng là có thể kiếm được tiền, có thể cải thiện địa vị gia đình của mình, muốn học tập một vài thứ, thế nhưng Giếng Thợ cũng do nam nhân chủ đạo, kỹ năng trong đó chủ yếu là mấy nghề như rèn với nghề mộc...

Những nghề thích hợp với nữ nhân như may vá, thêu thùa thì trong Giếng Thợ hoàn toàn không có.

Họ muốn học những kỹ năng này, chỉ có thể tự mình đi tìm hàng xóm hoặc là học của tỷ muội, quá bất tiện, cho nên Cao Nhất Diệp mới nghĩ tới cải tạo thanh lâu thành trường dạy nghề cho nữ tử.

Lý Đạo Huyền nói: "Nhất Diệp, ý nghĩ này của ngươi rất tốt, song cũng không cần thiết dùng thanh lâu tới làm, kiến trúc thanh lâu này đại biểu cho một vài ý nghĩa không tốt, sẽ ảnh hưởng đến tính tích cực học tập của họ, cho nên... vẫn phải xây một trường dạy nghề kỹ năng chân chính cho các nữ tử."

Cao Nhất Diệp: "Ôi, chuyên môn xây một trường dạy nghề kỹ năng cho nữ nhân? Cái này... coi trọng chúng tôi như vậy sao?"

Hai cô nương thanh lâu cũng ngẩn ra, đã sớm biết Thiên Tôn rất chiếu cố đối với nữ nhân, còn chuộc thân cho họ, cứu họ thoát khỏi khổ hải, nhưng không nghĩ tới, Thiên Tôn sẽ chiếu cố nữ nhân đến tình trạng này, chuyên môn ban thưởng một trường học lớn dành cho nữ tử, đây là đem địa vị của nữ nhân đặt ngang hàng với nam nhân rồi.

Thật ra Lý Đạo Huyền là muốn xây một trường dạy nghề không phân nam nữ, không chỉ bao gồm những kỹ năng thích hợp với nữ nhân, cũng chuyển cả mấy nghề thợ rèn, thợ mộc thích hợp nam nhân vào đó, làm thành một trường dạy nghề kỹ năng tổng hợp siêu lớn.

Thế nhưng, suy nghĩ đến nữ nhân thời đại này muốn ra khỏi cửa cũng không dễ dàng, ngay từ đầu đã làm trường nghề hỗn hợp, sợ rằng mở rộng lên sẽ có một vài chỗ không thuận, vậy cứ trước tiên làm một trường nghề cho nữ tử đi, nếu trong trường học toàn là nữ tử, rất dễ xoá bỏ đi nỗi lo lắng của họ, giúp họ dũng cảm đi vào học tập.

Học thành xuất sơn, thay đổi tân sinh.

Lý Đạo Huyền: "Chuyện trường nghề ta sẽ đi làm, các ngươi cũng đừng đi loanh quanh trong thanh lâu nữa, đến Giếng Thợ một chuyến đi, ta muốn xem tiến độ Hồng Di đại pháo của chúng ta thế nào rồi."

Cao Nhất Diệp ngoan ngoãn đáp lại một tiếng, sau đó đi về hướng Giếng Thợ, Thu Cúc và Đông Tuyết theo ở phía sau.

Chẳng mấy chốc đã đi đến Giếng Thợ.

Cao Nhất Diệp vừa vào Giếng Thợ, liền ý nghĩa Thiên Tôn có điều muốn hỏi, các công tượng trong Giếng Thợ trong nháy mắt tiến vào trạng thái "lãnh đạo tới thị sát", tất cả đều bộ dạng nghiêm chỉnh, những người vốn đang lười biếng hiện tại cũng trở nên chăm chỉ hơn.

Bình Luận (0)
Comment