Đại Minh Trong Chiếc Hộp (Bản Dịch)

Chương 381 - Chương 381: Mỏ Than Thung Lũng Kim Thủy

Chương 381: Mỏ than thung lũng Kim Thủy Chương 381: Mỏ than thung lũng Kim Thủy

Lưu Do bán hết ba xe bột mì cho lương trang trong thành, cầm về một khoản bạc, lại thuê một chiếc xe ngựa chở vợ con.

Một chiếc xe ngựa, ba chiếc xe bò đi ra ngoài huyện thành Hợp Dương, chậm rãi chạy tới mỏ than thung lũng Kim Thủy.

Khi hắn chạy tới, vừa lúc Lý Đạo Huyền đang vừa bóc tôm nướng sa tế vừa nhìn quá trình xây dựng mỏ than Kim Thủy.

Lần trước Cao Nhất Diệp và Tam Thập Nhị tới mỏ than Kim Thủy một vòng, sau khi chốt vấn đề "tư doanh" của mỏ than với Phùng Tuyển, mỏ than này liền trở thành đối tượng quan tâm trọng điểm của Lý Đạo Huyền.

Dù sao mỏ than là ba ba của cách mạng công nghiệp, không có ba ba sẽ không có con trai, cách mạng công nghiệp sẽ không thể phát triển. Mà cách mạng công nghiệp lại là ba ba của xã hội hiện đại, không có cách mạng công nghiệp, hình thái ý thức của xã hội nông nghiệp sẽ rất khó phát sinh thay đổi có tính căn bản.

Mã đại thần từng nói,"Nội dung và hình thức phải đi đôi với nhau", chính thể tiên tiến, cần phải đi đôi với sức sản xuất tiên tiến, nếu như sức sản xuất không được, chính thể sẽ phát triển không được. Nếu như chính thể bị cản trở, sức sản xuất cũng sẽ không thể phát triển.

Hiện tại Lý Đạo Huyền có thể dựa vào bàn tay vàng của mình làm bừa, trợ giúp thôn Cao Gia ổn định "trào lưu tư tưởng mới", nhưng một khi y xảy ra điều gì ngoài ý muốn, hoặc là chết già, sẽ mất đi sức sản xuất của bàn tay vàng, toàn bộ ý thức mới đều sẽ tan vỡ theo.

Việc cấp bách là phải đề cao trình độ sản xuất của bản thân các người tí hon.

Ba đội công trình đang bận rộn trong mỏ than, một đội toàn là người huyện Hợp Dương, phụ trách công việc làm đường đơn giản nhất.

Đội thứ hai cũng là từ huyện Hợp Dương điều đến, nhưng trong đó có mấy công nhân kỹ thuật của thôn Cao Gia đội mũ xanh, phụ trách chỉ dẫn các mũ vàng xây dựng nhà xi măng. Nhà xi măng này chính là khu nhà ở tập thể của các công nhân mỏ than, hiện tại vừa mới bắt đầu xây được mấy ngày, nhưng đã có thể thấy được nó chiếm một diện tích rất lớn, rất hoành tráng.

Đội thứ ba thì lợi hại hơn, toàn bộ là mũ xanh từ thôn Cao Gia qua, bên trong còn có một vị công tử trẻ tuổi đội mũ trắng, vị công tử này một bộ bạch y, chính là Bạch công tử.

Bạch công tử sắp tròn 17 tuổi, tướng mạo đường đường, tuấn tú lịch sự, ở thời đại này đã có thể tự đảm đương một phía. Hắn đang viết viết vẽ vẽ trên một tấm bản vẽ, thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn hầm than, sau đó lại viết viết trên giấy.

Trên bản vẽ của hắn là một đường ray kéo dài từ bên ngoài hầm than đến bên trong hầm than, trên đường ray còn có một chiếc xe đẩy, trên xe nối liền với xích sắt, xích sắt thì kéo dài ra ngoài, bên ngoài có một bộ tổ hợp ròng rọc.

Lúc này đã vẽ tương đối rồi, hắn quay về bầu trời giơ bản vẽ lên: "Mời Thiên Tôn xem qua, bản vẽ này của tại hạ thế nào?"

Lý Đạo Huyền gõ phím lạch cạch, máy in bắt đầu làm việc, chẳng mấy chốc, y liền xuất ra tờ giấy: "Có được hay không đừng hỏi ta, phải thử nghiệm, thực tiễn mới có thể đưa ra câu trả lời chính xác."

Bạch công tử vội vàng hành đại lễ: "Thiên Tôn dạy bảo rất phải."

Nói xong hắn giao bản vẽ cho một mũ lam bên cạnh: "Lập tức khởi công, dựa theo bản vẽ này chế tạo xe đẩy than, đợi cái này làm xong, ta sẽ kiểm tra nó có khả dụng hay không, một khi đồ vật này hoàn thành, các công nhân mỏ than không cần vất vả đưa than từ đáy hầm lên trên nữa."

Một nhóm mũ lam cầm bản vẽ nhìn vài lần, sau đó lại trò chuyện với mũ vàng, cả mỏ than trở nên rất náo nhiệt.

Trong bầu không khí sục sôi ngất trời này, Lưu Do đã đi tới.

Xe ngựa và xe bò của hắn đều đứng ở bên cạnh mỏ than, Lưu Do hơi hoảng khi thò đầu nhìn thoáng qua công trường sục sôi ngất trời này. Đây vẫn là mỏ than thung lũng Kim Thủy mà mình biết đó sao? Sao lại biến thành như vậy rồi?

Một công nhân mỏ than đen thui đi tới: "Vị viên ngoại này, ngài tới cần gì?"

Lưu Do được người gọi là viên ngoại thì ngẩn ra, tỉ mỉ suy nghĩ mới hiểu được, hắn dẫn theo xe ngựa xe bò, trên người lại ăn mặc sạch sẽ, ở trong mắt người nghèo hắn đã là người thuộc đẳng cấp "viên ngoại" rồi.

Hắn phấn chấn, có chút đắc ý: "Ta tới mua than đá, ở đây các ngươi làm thành như vậy, còn bán than đá nữa không?"

"Bán, đương nhiên bán." Công nhân mỏ than lập tức hưng phấn, quay đầu hô to: "Đội trưởng, đội trưởng, có người tới mua than đá."

Chẳng mấy chốc, người phụ trách của mỏ than Kim Thủy đi tới.

Cũng không phải lãnh đạo từ thôn Cao Gia tới, mà là đốc công ban đầu của mỏ than Kim Thủy, vị đốc công này trước đây là bang nhàn của quan phủ, thay quan phủ huyện Hợp Dương quản lý mỏ than, lĩnh cũng là tiền công của quan phủ phát, nhưng quan phủ đào đâu ra tiền mà phát? Ngay cả quân lương của biên quân còn thiếu thì còn có thể trông chờ vào họ phát tiền công cho công nhân mỏ than hay sao?

Cho nên mỏ than Kim Thủy trong thời gian rất dài đều dựa vào chính mình lén lún bán than đá để thay thế tiền công mà quan phủ phải nên phát.

Phùng Tuyển biết việc này, nhưng hắn không thể quản, bởi vì hắn cũng không có tiền để mà phát, chỉ có thể mắt nhắm mắt mở dung túng cho người đào than tự mình nuôi sống mình.

Hiện tại mỏ than được thôn Cao Gia tiếp quản, Tam Thập Nhị đã phát tiền công cho họ. Họ rất quý trọng khoản tiền công cao không dễ có được này, sợ thất nghiệp, nên không còn lén lút bán than đá nữa, mà ghi lại số tiền bán than đá vào trong sổ sách sau đó nộp lên cho thôn Cao Gia, thôn Cao Gia sẽ phát cho họ một số bạc nhất định coi như là "trích phần trăm" .

Điều này khiến họ trở nên nhiệt tình với công việc hơn! Lợi nhuận nhiều họ mới được phần trăm nhiều mà.

Đốc công đứng đến trước mặt Lưu Do: "Ngươi mua than đá à?"

Lưu Do gật đầu: "Ba xe."

Đốc công mừng rỡ, người này vừa đến liền mua ba xe, chúng ta sẽ có được một khoản hoa hồng không nhỏ.

Lưu Do: "Về giá..."

Đốc công nói: "Giá không thay đổi, vẫn như trước kia, một lần ngươi mua ba xe, mua nhiều ta sẽ giảm giá cho ngươi một chút cũng được."

Lần này đến phiên Lưu Do mừng rỡ: "Được, đầy xe đầy xe, cho ba xe đầy."

Các công nhân mỏ than lập tức hành động, vai gánh tay khiêng, rất nhanh đưa tới lượng lớn than đá, chất đầy ba chiếc xe đẩy của Lưu Do.

Lưu Do vui như mở cờ trong bụng, vận chuyển số than đá này về thôn Cao Gia dùng để đun nước nấu Thủy Tiên Hợp Hợp thì sẽ nấu được bao nhiêu bát? Như vậy chi phí của Thủy Tiên Hợp Hợp sẽ giảm mạnh, cuộc sống sau này sẽ tốt đẹp.

Hắn đang suy nghĩ trên mây thì trông thấy một đội xe khổng lồ đi tới, là đội xe của Tam Thập Nhị phái tới, hơn mười chiếc, liên miên kéo dài hơn trăm trượng, làm chật cứng cả sơn đạo chật hẹp.

Lưu phu nhân từ trong xe ngựa thò đầu ra hỏi: "A Do, nhiều xe như vậy, tất cả đều tới chở than đá về thôn Cao Gia sao? Thôn nào dùng hết nhiều than đá như vậy?"

Lưu Do cười nói: "Bà đến thôn Cao Gia rồi sẽ biết, nơi đó căn bản không phải là một thôn nhỏ, gọi là 'thành Cao Gia' cũng không quá đáng. Giếng Thợ ở đó cả ngày đều đốt, bốc lên khói đen. Trường đại học ở đó có rất nhiều học sinh học tập ở bên trong, con của chúng ta cũng có thể đi học ở trong đó. Khu thương mại Cao Gia ở đó trông rất xa hoa rực rỡ, là nơi tốt nhất mà ta từng thấy."

Bình Luận (0)
Comment