Đại Minh Trong Chiếc Hộp (Bản Dịch)

Chương 397 - Chương 397: Nhà Máy Hóa Chất Đầu Tiên

Chương 397: Nhà máy hóa chất đầu tiên Chương 397: Nhà máy hóa chất đầu tiên

Tam Thập Nhị và các sư gia nghe mà ngẩn mặt ra.

Trái lại Lý Đạo Huyền thì cười, thì ra là thế, đây cũng chính là một trong các dấu hiệu của cách mạng công nghiệp bắt đầu.

Bởi công cụ sản xuất tiên tiến, thúc đẩy ngành công nghiệp dệt vải phát triển, dẫn tới các ngành nghề đi đôi không theo kịp, vì vậy nó sẽ thúc đẩy các ngành các nghề cùng nhau tiến về phía trước.

Rất thú vị, bật mode xem kịch! Quá tuyệt vời.

Lý Đạo Huyền vừa ăn Long sao thủ vừa nhìn chuyện vui.

Xuân Hồng giải thích quá trình kéo sợi một hồi, cuối cùng Tam Thập Nhị và các sư gia đã hiểu kéo sợi cần dùng đến rất nhiều kiềm.

Tam Thập Nhị: "Một người đến Giếng Thợ một chuyến, gọi thợ kiềm của chúng ta tới."

Chẳng mấy chốc, thợ kiềm tới.

Trước đây thôn Cao Gia còn chưa có năng lực tự mình sản xuất kiềm, kiếm mà các phụ nhân dùng đều mua từ huyện thành, sau đó Hình Hồng Lang bỏ chút tiền lừa gạt được một vị thợ kiềm từ Tây An về đây, thôn Cao Gia mới có năng lực tạo kiềm.

Thợ kiềm này đột nhiên bị gọi vào phòng nghị sự, trong lòng hơi hoảng. Đám người Tam Thập Nhị Đàm Lập Văn đối với một thợ kiềm nho nhỏ mà nói là một nhân vật đẳng cấp còn cao hơn huyện lệnh một bậc, thậm chí gần bằng tri phủ Tây An. Hắn dè dặt hỏi: "Tam quản sự, không biết ngài gọi tiểu nhân tới nơi này, là có chuyện gì?"

Tam Thập Nhị: "Nghe nói kiềm của thôn chúng ta không đủ dùng?"

Thợ kiềm tỏ ra xấu hổ: "Đúng vậy, thiếu rất nghiêm trọng, mỗi ngày đều có phụ nhân giục tiểu nhân làm nhiều một chút."

Tam Thập Nhị: "Các phụ nhân cần kiềm dệt vải, ngươi tạo thêm cho họ một chút đi, thông báo cho tượng sư, tăng thêm chút tiền công."

Thợ kiềm mặt như đưa đám: "Đây không phải vấn đề tiền công hay không, mà là tiểu nhân cho dù ba đầu sáu tay, lại thêm mấy chục học đồ cũng không đủ."

Tam Thập Nhị mặt nghệt ra.

Thợ kiềm: "Máy hơi nước vừa ra đời, máy kéo sợi liền chạy ào ào a, làm việc liên tục cả ngày, tiểu nhân đâu thể so được với tốc độ của máy hơi nước? Phương pháp tạo kiềm hiện tại tiểu nhân dùng là đem cây ngải và cỏ liễu cùng bỏ vào hầm ngâm, sau đó đem phơi khô, khô rồi lại xối nước vào trên mặt là có thể tạo ra một phần kiềm, ngài chỉ cần tưởng tượng quá trình này trong đầu là biết được nó chậm thế nào."

Tam Thập Nhị suy nghĩ, đúng vậy, phương pháp này nghe qua gần giống như làm dấm chua hay làm rượu, cần thời gian lên men: "Vậy phải làm sao đây? Ngươi có quen thợ kiềm nào ở Tây An không? đi kiếm thêm mấy người. Nếu không làm thêm mấy hồ kiềm?"

Thợ kiềm lắc đầu, lắc như đánh trống: "Chút tài năng ấy của tiểu nhân, cả đời cũng không theo kịp tốc độ của máy hơi nước. Huống chi máy hơi nước sẽ càng ngày càng nhiều, đám thợ rèn kia quả thật giống như gia súc, chế tạo máy kéo sợi hơi nước liên tục, hết cái này đến cái khác, cứ thêm một cái thì nhu cầu đối với kiềm lại càng thêm một phần, trừ phi tiểu nhân biết tiên thuật, bằng không sẽ bị đám gia súc kia chơi chết."

Lý Đạo Huyền: ha ha ha! Tác phường thủ công, lĩnh hội sự đáng sợ của cách mạng công nghiệp rồi chứ.

Tam Thập Nhị: "Dù sao cũng phải đưa ra cách chứ?"

Thợ kiềm lắc đầu: "Tiểu nhân không có bất cứ một cách nào hết."

Xuân Hồng: "Ôi, vậy chẳng phải xong rồi?"

Cả đám người hai mặt nhìn nhau.

Lý Đạo Huyền thầm buồn cười: vào lúc này, các ngươi nên nghĩ đến nhờ trường học hỗ trợ mới đúng, vậy phải xem các ngươi có nghĩ đến hay không.

Đúng lúc này, cửa phòng nghị sự mở ra, người đi vào là Tam tiểu thư, trên tay nàng còn cầm một bát canh ngân nhĩ, mỉm cười đưa cho Tam Thập Nhị: "Phụ thân, uống canh ngân nhĩ đi."

Năm nay Tam tiểu thư cũng đã 16 tuổi, trổ mã rất duyên dáng yêu kiều.

Nàng không giống với các tiểu thư khuê các bình thường, không phải mỗi ngày đều trốn trong phòng, mà thường hay xuất đầu lộ diện trong trường học.

Nàng ngoài việc giảng dạy Số Học cho đám trẻ, đồng thời còn tự học các loại giáo trình sơ trung, trước mắt đã học hết kiến thức sơ trung, đã bắt đầu tiến vào kiến thức cao trung rồi.

Tam Thập Nhị đăm chiêu nhận lấy bát canh, khẽ nhấp một ngụm, trên mặt nở nụ cười: "Ngọt lắm, nữ nhi ngoan nấu rất ngon, bát canh này quả thật chính là [cam chỉ phì nùng]."

Tam tiểu thư mỉm cười: "Phụ thân đang sầu cái gì? Sao mặt mày khó coi thế."

Tam Thập Nhị chỉ vào Xuân Hồng: "Xuân chưởng quỹ vừa nói, không đủ kiềm, ta gọi thợ kiềm tới hỏi, hắn nói sản xuất không kịp."

"Ồ, kiềm à?" Tam tiểu thư nở nụ cười: "Chỉ là Natri Hidroxit thôi mà! Cái này không tính khó lắm, chỉ là quy trình hơi nhiều, cần vài loại nguyên liệu Hóa Học... Chủ yếu là dung dịch Natri cacbonat với vôi..."

Nàng bô lô ba la liền nói ra một vòng phương pháp chế tạo Natri Hidroxit, chỉ là, tất cả mọi người đều ngẩn mặt ra, đều không hiểu lời nàng nói.

Ngay cả làm Thiên Tôn như Lý Đạo Huyền đã trả lại hết kiến thức Hóa Học trung học cho thầy cô, sau khi nghe xong cũng ngẩn ra, ở trong đầu xin lỗi thầy cô Hóa Học một hồi mới miễn cưỡng hiểu một chút.

Người hiện đại học rất tạp, lại còn không có cơ hội ứng dụng những gì học được cho nên qua mấy năm là rất dễ quên sạch.

Đáng mừng chính là, bọn trẻ trong thôn Cao Gia lại không có vấn đề này!

Hiện tại chúng chỉ học Số Lý Hoá, quả nhiên mọi thứ đều hữu dụng.

Lý Đạo Huyền khẽ nhếch miệng: Rất tốt! Thế hệ trẻ của thôn Cao Gia học xong kiến thức Số Lý Hoá của hiện đại là bắt đầu lần lượt leo lên sân khấu rồi. Sau Bạch công tử, Tam tiểu thư cũng bắt đầu phát huy tác dụng, kế tiếp, sẽ có càng nhiều đứa trẻ khác bắt đầu đứng ra.

Kế tiếp chắc không phải là Cao Tam Oa chứ?

Cao Tam Oa suốt ngày cúp học, 3 cộng 2 bằng 32, thật sự sẽ đứng ra sao?

Lý Đạo Huyền cảm giác áp lực như núi.

Tam Thập Nhị: "Mọi người nghe rồi chứ? Nữ nhi ngoan của ta đã dạy cho mọi người biện pháp làm ra kiềm số lượng lớn rồi, nhất là ngươi, thợ kiềm, ngươi còn không nhanh đi làm?"

Thợ kiềm toát mồ hôi: "Cái này... tiểu nhân nghe không hiểu gì hết. Cái gì Natri cacbonat, Natri Hidroxit, hoàn toàn không biết là cái gì."

Tam tiểu thư cười: "Natri Hidroxit chính là xút, Natri cacbonat chính là soda."

Lần này thợ kiềm đã hiểu một chút, hai loại kiềm này hắn đều biết làm, chỉ là làm hơi chậm mà thôi. Hắn đem nguyên liệu chế tạo hai loại kiềm này lướt qua trong đầu, lại thêm trình tự vừa rồi Tam tiểu thư nói, cuối cùng cũng hiểu, thế nhưng chỉ hiểu trình tự, cũng không hiểu nguyên lý.

Tam tiểu thư mỉm cười: "Nguyên lý cụ thể, thật ra mọi người không cần hiểu, giống như mọi người làm xi măng vậy, trước tiên xây một xưởng tạo kiềm, sau đó chuẩn bị đầy đủ máy móc và nguyên liệu cần thiết trong quy trình ta vừa nói, sau đó bắt đầu sản xuất là được. Trong quá trình chế tạo, chỉ cần nắm giữ một số thao tác cơ bản là được."

Không sai, nhà máy hóa chất tại xã hội hiện đại, cũng không phải mỗi người đều hiểu nguyên lý Hóa Học, nhân viên thao tác thực tế cụ thể thật ra căn bản không cần phải hiểu nguyên lý, chỉ cần dựa theo quy trình của kỹ thuật viên đưa ra mà thao tác là được.

Phương án do nhà hóa học đưa ra, máy móc do Tống Ứng Tinh chế tạo, vật liệu do thợ mỏ cung cấp, nhà máy hóa chất do công nhân vận hành... Một nhà máy hóa chất cận đại yêu cầu một dây chuyền rất lớn vận hành, tuyệt đối không thể một thợ kiềm mà giải quyết được.

Lý Đạo Huyền tặng cho Tam tiểu thư một lời khen.

Đối với phương án của nữ nhi mình, đương nhiên Tam Thập Nhị cực lực ủng hộ, không nói hai lời lập tức duyệt, nhà máy hóa chất tạo kiềm đầu tiên của thôn Cao Gia, cũng là nhà máy hóa chất đầu tiên trên thế giới đã sinh ra...

Bình Luận (0)
Comment