Đại Minh Trong Chiếc Hộp (Bản Dịch)

Chương 398 - Chương 398: Thử Nghiệm Tiên Thuyền

Chương 398: Thử nghiệm tiên thuyền Chương 398: Thử nghiệm tiên thuyền

Ngay khi nhà máy hóa chất bắt đầu chuẩn bị, đồng thời...

Bến tàu Hiệp Xuyên!

Chiếc thuyền đã tháo xuống pháo giả và lắp lên pháo thật, rốt cuộc hoàn thành quá trình lắp đặt.

Thân thuyền làm bằng sắt lá và ốp thêm gỗ ép, phía trên sơn văn gỗ, mười hai khẩu đại pháo làm từ ống thép inox siêu nhỏ, kéo dài dọc hai bên thân thuyền, thoạt nhìn rất uy vũ khí phách.

Bạch Diên đích thân chọn ra tám mươi thuyền viên đến từ Bạch gia bảo cũng đã chuẩn bị sẵn sàng, mặt khác còn có 20 ngư dân đến từ Hiệp Xuyên cũng lên thuyền, xem như "thuỷ binh thực tập" được giữ lại trên thuyền.

Thật ra 20 "thuỷ binh thực tập" này càng quen thuộc tình huống thuỷ văn của Hoàng Hà hơn, nhưng họ còn chưa học đủ "môn Tư tưởng" cho nên tạm thời còn chưa thể chuyển chính thức.

Toàn bộ thuyền viên cộng lại là một trăm người.

Nhân số có vẻ hơi mỏng!

Nhưng như vậy đã đủ rồi.

Thời đó, đại thuyền buồm Tây Ban Nha cũng dài 30 mét, bình thường cũng chỉ có khoảng 90 thuỷ binh ở trên thuyền, chỉ khi có chiến tranh mới cần dùng đại thuyền buồm tới vận binh, mới có thể nhồi nhét trong khoang thuyền 500 binh sĩ.

Bạch Diên hăng hái: "Tiên thuyền của chúng ta ngày hôm nay sẽ bắt đầu thử nghiệm. Các vị thuyền viên, tiên thuyền này là bảo vật Thiên Tôn ban thưởng cho thế gian, ngày hôm nay các ngươi phải đưa nó chạy ra xa vạn lý, nhất định phải cẩn thận, đừng làm nó bị lật..."

Một thuyền viên nhỏ giọng nói thầm: "Làm gì tới vạn lý, chúng ta chỉ chạy đến bến tàu Cổ Độ Hoàng Hà thuộc Vĩnh Tế Sơn Tây rồi quay về, qua lại cũng chỉ 200 hải lý..."

Bạch Diên: "Hả? ngươi đang nói thầm cái gì?"

Thuyền viên kia vội vàng nghiêm: "Báo cáo, ta không nói gì hết."

Bạch Diên hừ một tiếng: "Ngày hôm nay có một vị nhân vật quan trọng muốn theo tiên thuyền của chúng ta cùng ra khơi, nào, mọi người vỗ tay hoan nghênh."

Các thuyền viên ngớ mặt, không hiểu kiểu gì, nhưng lãnh đạo bảo vỗ tay nên đành vỗ tay.

Sau đó họ liền trông thấy một nữ nhân cao lớn thô kệch, tướng mạo còn cường tráng hơn cả nam tử bình thường đi lên boong thuyền, chính là Vĩnh Tế Hình Hồng Lang.

Hình Hồng Lang ôm quyền với các thuyền viên: "Các vị huynh đệ, Vĩnh Tế là quê nhà của ta, nghe nói bên Sơn Tây hiện tại bị lưu khấu quấy phá rất ác liệt, ta rất lo lắng cho quê hương của mình, cho nên lần này thử nghiệm tiên thuyền lựa chọn bến tàu Cổ Độ Vĩnh Tế, ta đành mặt dày đi theo, còn mang theo rất nhiều lương thực, lần này phải dựa vào bản lĩnh của các vị huynh đệ rồi."

Bên bờ đã xuất hiện các thủ hạ buôn muối lậu của nàng, hơn 40 hán tử bảo vệ 10 xe lương, trên xe chất đầy lương thực, từng xe một đang di chuyển lên thuyền.

Các thuỷ binh vừa nhìn liền rõ ràng, nàng đang muốn đi về cứu tế quê hương của mình.

Mấy tháng trước, Vương Gia Dận bất lực trong việc đánh bến tàu Hiệp Xuyên nên đành phải vòng lại đánh huyện Hà Khúc Sơn Tây, đại pháo của tổng binh Sơn Tây tạc nòng, không ngăn được Vương Gia Dận, bị hắn chiếm mất Hà Khúc, tiếp theo lưu khấu còn lại quy mô lớn nhập Tấn, toàn bộ chạy đến Sơn Tây gây hoạ, nghe nói hiện tại bên Sơn Tây quần ma loạn vũ, vô cùng nguy hiểm.

Hình Hồng Lang lo lắng cho các hương thân tại quê nhà, việc này cũng không khó hiểu.

Các thuỷ binh ôm quyền: "Hình cô nương yên tâm, cứ giao cho chúng tôi."

Một thuỷ binh của Bạch gia bảo thấp giọng cười nói: "Không thể gọi là Hình cô nương rồi, lập tức sẽ là phu nhân."

Một thuỷ binh khác: "Ơ, cô ấy và Cao Sơ Ngũ sắp thành thân rồi à?"

"Nhanh thôi, nghe nói hôn lễ đã và đang chuẩn bị."

"Cặp đôi này quen nhau lâu lắm rồi, đều do Cao Sơ Ngũ không biết phấn đấu, mãi không thắng được Hình cô nương, mãi đến khi không lâu trước đây Hình cô nương cố ý nhường, Cao Sơ Ngũ rốt cuộc mới thắng được."

Người bên cạnh cùng gật đầu: "Thì ra là thế."

Hình Hồng Lang đột nhiên đỏ mặt: "Này, ta nghe được rồi! Các ngươi đang nói nhảm cái gì đấy? Không phải lão nương cố ý nhường, đánh không lại Cao Sơ Ngũ là thật, hắn ỷ vào vũ lực ép ta gả cho hắn, ta đánh không lại hắn, sợ hắn đánh ta, đành phải gả cho hắn, tình huống chính là như thế."

Bạch Diên: "Ồ, thì ra là thế! Vậy Cao Sơ Ngũ kia phạm vào tội lớn cưỡng đoạt dân nữ rồi, Thiên Tôn rất không muốn thấy chính là cái này. Phạm vào tội này, chỉ có một con đường chết thôi."

Nói xong, hắn ngửa đầu hướng về đám mây thấp trên bầu trời mà nói: "Thiên Tôn, ngài nói có đúng không?"

Lý Đạo Huyền soạt một cái lộ ra một tờ giấy: "Kẻ cưỡng đoạt dân nữ, trảm!"

Bạch Diên: "Xem đi, Thiên Tôn đã nói, trảm. Chúng ta trở về sẽ thông báo cho Phương Vô Thượng, trảm Cao Sơ Ngũ."

Hình Hồng Lang trông thấy cả Thiên Tôn đã hiện pháp chỉ rồi, vội quá la toáng lên: "Sai rồi! Sai rồi! Hắn không cưỡng đoạt dân nữ, vừa rồi là ta nói bậy, là ta nhường, ta cố ý thua, ta muốn gả cho hắn. Thiên Tôn đừng tưởng thật, phạt ta, phạt ta nói không lựa lời, nói xấu Cao Sơ Ngũ."

"Ha ha ha ha!"

Lý Đạo Huyền và Bạch Diên cùng nhau cười ha hả, một người ở trên trời cười, một người ở trên thuyền cười, tiếp theo các thuỷ binh cũng đều bật cười, ngay cả đám buôn muối lậu dưới trướng Hình Hồng Lang cũng đều cười.

Mặt của Hình Hồng Lang đỏ đến mức muốn nhỏ ra máu...

Nàng đành phải lôi đám thủ hạ của mình ra trút giận: "Các ngươi cười cái rắm à? Mau đưa lương thực lên thuyền, chúng ta xuất phát."

Đám thủ hạ ngưng cười rồi đẩy xe lương lên thuyền, đưa hết xuống khoang thuyền phía dưới, vì phòng ngừa lương thực bị nước vào, còn lấy giấy dầu bao lại cẩn thận, xử lý rất ổn thoả.

Bạch Diên phất tay: "Tại cảnh nội Sơn Tây, tất cả cẩn thận hành sự."

Hình Hồng Lang và các thuỷ binh đáp lễ lại, thuyền trưởng ấn vào công tắc, xoay bánh lái, con thuyền bắt đầu chậm rãi di chuyển, rời khỏi vịnh nước đọng tại bến tàu Hiệp Xuyên...

Con thuyền bắt đầu xuôi dòng!

Lý Đạo Huyền ấn vào nút bên ngoài hộp để điều chỉnh tầm nhìn chạy theo con thuyền mô hình, ngay từ đầu con thuyền còn có thể ở trong tầm nhìn của y, thế nhưng rất nhanh, Lý Đạo Huyền ấn vào nút "Nam" thế nào đi nữa cũng không thể di chuyển được tầm nhìn.

Con thuyền đã đụng vào vách thủy tinh của cái hộp, soạt một cái xuyên qua rồi biến mất không thấy nữa.

Lý Đạo Huyền chỉ có thể ở trong lòng yên lặng chúc phúc cho họ.

Người tí hon nhà mình tuyệt đối đừng chết!

Hình Hồng Lang trở về còn phải thành thân với Cao Sơ Ngũ nữa.

Nghĩ tới đây, Lý Đạo Huyền như bị đứng hình, không ổn, loại tình huống "trở về là thành thân" này, không phải là một chi tiết máu chó điển hình sao?

Mẹ nó, có chi tiết này, chẳng phải là Hình Hồng Lang sẽ gặp nguy hiểm rồi?

Không xong, không nên để cho nàng ta đi.

Sơn Tây, Vĩnh Tế!

Vĩnh Tế là một địa phương rất nhỏ, thuộc về Bồ Châu.

Lúc này còn chưa thiết lập huyện, là một địa phương cùng loại với "Trấn" thuộc quản hạt của Bồ Châu, mãi đến khi Minh triều diệt vong, Mãn Thanh nhập chủ, mới thăng Bồ Châu làm phủ Bồ Châu, mà trấn nhỏ Vĩnh Tế này cũng được thăng cấp làm huyện Vĩnh Tế.

Thời nhà Minh, Bồ Châu là một trong 33 đô thị phát triển nhất về công thương nghiệp cả nước đặt song song với Tịnh Châu, Bình Dương, nơi đây thương nhân như mây, dựa vào bến tàu Cổ Độ, đem hàng hoá từ nam bắc phân phát đến các nơi.

Nhưng mà bến tàu Cổ Độ vào lúc này lại đang rơi vào chiến tranh.

Một nhánh dân đoàn do các nhà công thương nghiệp và ngư dân, nông dân cấu thành đang co cụm trong bến tàu, dựa vào bờ tường rào thấp bé cố thủ, mà một nhánh tặc quân nhân số đạt tới mấy nghìn người đang khởi xướng tiến công mãnh liệt...

Bình Luận (0)
Comment