Đại Minh Trong Chiếc Hộp (Bản Dịch)

Chương 468 - Chương 468: Thiên Thư Mới

Chương 468: Thiên thư mới Chương 468: Thiên thư mới

Lý Đạo Huyền từ trên người Titanic Thiên Tôn thu hồi "đồng cảm", shipper vừa vặn giao cơm tới cho y, là món sườn nướng.

Tay trái cầm một miếng sườn, tay phải ấn vào trên hộp, tùy ý di chuyển tầm nhìn, dò xét "địa bàn của mình".

Địa bàn càng lúc càng lớn!

Bến tàu Cổ Độ bên Hình Hồng Lang đang không ngừng mà bán lương ra ngoài, mua muối, khiến cho "ơn trạch" của Thiên Tôn không ngừng ban phát ra xung quanh, người cứu được càng ngày càng nhiều, đồng thời trong lúc đó, ngự sử Ngô Sân cũng đang liều mạng nhét người vào thôn Cao Gia...

Mấy ngày gần đây, chỉ số cứu vớt tăng trưởng cực kỳ nhanh.

Tầm nhìn lại kéo dài ra xung quanh mấy chục dặm.

Huyện Bạch Thủy gần như đã hoàn toàn tiến vào tầm nhìn của y rồi, huyện Đại Lệ cũng đã có thể thấy được hơn một nửa, núi Hoàng Long phía bắc cũng có một hơn một nửa tiến vào tầm nhìn.

Tầm nhìn nhanh chóng mở rộng, khiến cho Lý Đạo Huyền liên tục hạ vài pháp chỉ cho Tam Thập Nhị, bảo hắn bắt đầu vận chuyển lương thực và [Đạo Huyền Thiên Tôn Trừ Ma Truyện] đến huyện Bạch Thủy và huyện Đại Lệ, bắt đầu tiến hành tô điểm cho hai địa phương này.

Mã đạo trưởng và Tam phu nhân cũng cùng nhau xuất kích, một người đến huyện Bạch Thủy, một người đến huyện Đại Lệ, mục đích truyền bá giáo lí...

Điều này khiến cho các "quan văn" của thôn Cao Gia vội vàng muốn chết, Tam Thập Nhị, Đàm Lập Văn không ngừng điều động vật tư, không chỉ phải vận đến bến tàu Vĩnh Tế Cổ Độ và Long Môn Cổ Độ, còn phải vận chuyển đến huyện Bạch Thủy và huyện Đại Lệ, điều này không hề nghi ngờ đã mang đến áp lực cực lớn cho "hệ thống hậu cần" của thôn Cao Gia.

Các công nhân cả ngày đều chuyển lương thực, quả thật không thể ngừng nghỉ.

Lý Đạo Huyền gặm sườn nướng, ánh mắt đảo qua đội vận lương thật dài đi ra từ thôn Cao Gia, trong bụng thầm nghĩ: số lượng công nhân vận chuyển rõ ràng ít hơn so với trước đây rồi.

Không sai!

"Cu li" của thôn Cao Gia đã càng ngày càng ít đi.

Phần lớn lão bách tính đã bắt đầu chuyển thành công nhân kỹ thuật, không muốn làm công việc vận chuyển không có trí tuệ nữa, cái này khiến cho "hệ thống hậu cần" của thôn Cao Gia thêm một bước gặp phải đả kích.

Áp lực như núi!

Đúng lúc này, đột nhiên Lý Đạo Huyền nghe được trong Giếng Thợ truyền đến âm thanh ầm ĩ, người tí hon đang cãi nhau, âm thanh quá nhỏ, hỗn loạn nghe không rõ, y vội vàng chuyển "chú ý" vào Giếng Thợ.

Vừa mới chuyển qua, liền nghe được Lý Đại đang tức giận la lối: "Có lầm hay không? Ta và Từ Đại Phúc phối hợp, thật vất vả mới làm ra súng trường nạp hậu Chassepot, các ngươi lại đem hết thợ rèn đi, hiện tại không còn mấy thợ rèn để chế tạo hoả súng rồi, làm như thế, làm sao có thể mau chóng thay hoả súng mới cho tất cả mọi người?"

Bạch công tử cũng đang ở trong Giếng Thợ, vẻ mặt bất mãn: "Bên ta cũng muốn chế tạo đầu tàu thật lớn, còn muốn chế tạo đường sắt, cần thợ rèn rất nhiều, các người lại kéo hết thợ rèn đi, bên ta thiếu người a."

Cao Nhất Nhất: "Mọi người đừng ồn nữa, đừng ồn nữa, bên ta cũng không đủ thợ rèn đây, bọn ta còn phải chế tạo đại pháo, còn phải làm dao, liềm, cuốc, chảo cho lão bách tính bình thường... Mũi tên sắt, đầu thương sắt... a a a... bên ta mới thiếu người nè được chưa?"

Lý Đại: "Ta mặc kệ, súng trường Chassepot của ta là pháp chỉ Thiên Tôn đã hạ xuống vào năm Thiên Khải thứ bảy rồi, yêu cầu đẩy mạnh chế tạo. Lời nói của Thiên Tôn là lớn nhất, các ngươi phải ưu tiên phân phối thợ rèn cho ta."

Bạch công tử: "Xe lửa của ta cũng là pháp chỉ của Thiên Tôn, phải thông hành đến mỗi thành thị, bản thân các ngươi nhìn xem, Thiên Tôn pháp chỉ đó."

Cao Nhất Nhất: "Đại pháo bên ta, ống pháo cũng là Thiên Tôn ban thưởng mà, đây không phải Thiên Tôn pháp chỉ là cái gì? Đừng tưởng chỉ các ngươi mới quan trọng."

"Thiên Tôn là bên ta!"

"Thiên Tôn rõ ràng là giúp ta nói chuyện."

"Này, cái này của ta chính là Thiên Tôn tự tay làm."

Đám người cãi nhau túi bụi.

Lý Đạo Huyền: "..."

Bà nội cha nó!

Thiếu người, vẫn là thiếu người a!

Việc này cũng không khó hiểu, năm đó Châu Âu cũng từng xuất hiện vấn đề nhân lực không đủ, hơn nữa vấn đề này đối với nơi nhân khẩu vốn rất thưa thớt như Châu Âu là hoàn toàn khó giải, không giống thôn Cao Gia còn có thể thu nạp nạn dân từ nơi khác.

Muốn giải quyết vấn đề này, người Châu Âu cũng đưa ra đáp án, đó chính là "nâng cao hiệu suất chế tạo".

Năm 1798 người Mỹ đã áp dụng nguyên lý trao đổi năng lượng vào trong ngành công nghiệp vũ khí để chế tạo linh kiện súng trường hàng loạt, đã nâng cao hiệu suất công việc rất lớn.

Có thể tham khảo điều này!

Lý Đạo Huyền cũng không nói nhiều, trực tiếp lên mạng tìm mấy bản tài liệu trình bày liên quan đến "tiêu chuẩn hoá","chế tạo sản lượng lớn", chuyển sang phồn thể, lại in ra sau đó ném lên sân thượng trường học thôn Cao Gia.

Lúc này Tống Ứng Tinh đang ổ chỗ này suy nghĩ đủ thứ chuyện, không biết máy móc này có ý nghĩa gì, đột nhiên nhìn thấy trời giáng một quyển sách, dày cộp rất nhiều trang.

Hắn biết là Thiên Tôn lại cho thiên thư rồi!

Thiên thư mà, đương nhiên phải xem trước tiên, hắn vội vàng bò lên quyển sách, sử ra lực bú sữa mẹ mở ra trang đầu tiên...

"Ơ? Thì ra là thế... thì ra đem từng linh kiện đều tiêu chuẩn hoá, sau khi làm ra khuôn sẽ thống nhất đúc theo khuôn, chế tạo sản lượng lớn, một cây hỏa súng sẽ không nhất định do một thợ rèn chế tạo từ đầu tới cuối, có thể một thợ rèn chỉ chế tạo một linh kiện, cuối cùng do một người lắp ráp lại, cứ như vậy, tốc độ khẳng định sẽ nâng cao rất lớn... Còn có thể như vậy sao?"

Tống Ứng Tinh mừng rỡ: "Cái này quá lợi hại! Thiên thư quả nhiên chính là thiên thư."

Lý Đạo Huyền thấy Tống Ứng Tinh đang liều mạng nghiên cứu bản thiên thư kia, cũng tạm thời không cần phải xen vào bên này nữa, ba chữ "tiêu chuẩn hoá" này nói đến thì đơn giản, khi làm mới khó khăn. Khẳng định Tống Ứng Tinh còn cần rất nhiều thời gian mới có thể bắt đầu thử nghiệm áp dụng.

Trước đó, còn có một trình tự cũng cực kỳ quan trọng.

Đó chính là vấn đề "bồi dưỡng thợ rèn".

Giếng Thợ vẫn luôn lấy phương thức "thợ cũ kèm học đồ" để bồi dưỡng thợ rèn mới, nhưng theo tiến trình công nghiệp hoá vừa ra đời, phương thức bồi dưỡng con người mới như vậy là rõ ràng không được, không được a.

Là lúc đưa ra một phương thức bồi dưỡng nhân tài khác rồi.

Đào tạo ngành cơ khí nhà nào mạnh, Sơn Đông Tế Nam tìm Lam Tường. (trường Kỹ thuật Lanxiang)

Trước đây thôn Cao Gia chỉ có trường dạy nghề cho nữ, toàn dạy các công việc dệt vải, nấu ăn, hiện tại cũng nên lấy ra trường kỹ thuật công nghiệp rồi.

A, đúng rồi, còn có một thứ rất quan trọng, thiếu chút nữa mình đã quên.

Học viện quân sự!

Trong đầu Lý Đạo Huyền nhanh chóng hiện ra một cái đầu trọc, hết cách rồi, chỉ cần nghĩ đến trường quân sự, sẽ rất khó không nghĩ đến cái đầu trọc này, y vội vàng lắc đầu, xua tan hình ảnh đầu trọc trong đầu đi.

Tư duy trở lại thôn Cao Gia.

Hiện tại trong thôn không hề có nhân vật thích hợp làm hiệu trưởng học viện quân sự, mấy võ tướng chính quy có hạn của thôn Cao Gia đều quá "nhỏ", Trình Húc, Phương Vô Thượng, Lão Nam Phong, chức quan trước kia của họ cũng không cao, để cho chính bản thân họ đánh trận cũng không đánh được trận lớn, để hệ thống tri thức dạy người khác hành quân đánh trận chỉ sợ lực bất tòng tâm...

Nếu như có thể kiếm được một võ tướng xuất thân thế gia, thuộc làu binh thư, tri thức chiến trường phong phú đến làm hiệu trưởng học viện quân sự, đó mới là vương đạo.

Đáng tiếc chính là, người như thế phải kiếm ở đâu đây?

Bình Luận (0)
Comment