Đại Minh Trong Chiếc Hộp (Bản Dịch)

Chương 520 - Chương 520: Hắn Bị Hình Hồng Lang Giết Rồi

Chương 520: Hắn bị Hình Hồng Lang giết rồi Chương 520: Hắn bị Hình Hồng Lang giết rồiChương 520: Hắn bị Hình Hồng Lang giết rồi

Dương Hạc nhắc đến Vương Quốc Trung, Thu Thiên Phiên liền tỏ vẻ xem thường: "Ta nhổ vào, loại tặc côn đồ này."

Dương Hạc: "A? Hắn đã làm gì trêu chọc Thu tri châu không vui như thế?"

Thu Thiên Phiên phiển muộn nói: "Vương Quốc Trung này vừa đến Bồ Châu là không có chuyện nào tốt. Hắn được chiêu an tại huyện Dương Thành, sau khi triều đình cho hắn chức phó tướng Bồ Châu, hắn từ phía đông mà tới... dọc theo đường đi giết người cướp của, không khác gì hành vi của lưu khấu. Mà lưu khấu tới, hạ quan còn có thể tổ chức thôn binh chống lại, loại hàng tướng như Vương Quốc Trung tới, ngay cả danh nghĩa tổ chức thôn binh chống lại hạ quan cũng không tìm được."

Hắn căm giận nói: "Nếu Dương đại nhân có rảnh rỗi đến vùng nông thôn phía đông Bồ Châu của ta một chuyến là biết, nơi đó vốn đang tốt đẹp, ngay cả khi Lão Trương Phi tới cũng không bị lan đến, nhưng Vương Quốc Trung vừa đến, vài thôn đã bị đốt cháy tan hoang."

Dương Hạc: "!"

Phải thôi, loại chuyện này, Dương Hạc cũng không phải lần đầu tiên nghe nói. Lưu khấu mà hắn từng đi chiêu an có rất nhiều nhóm đều làm qua việc này, xưng hô "quan tặc" này cũng không phải là nói không.

Quan tặc sau khi được chiêu an, có đôi khi còn đáng sợ hơn cả lưu khấu.

Bởi vì các lão bách tính có thể vũ trang chống lại lưu khấu, nhưng không thể vũ trang chống lại quan tặc, bằng không trên danh nghĩa các lão bách tính liền biến thành tặc rồi.

Chuyện này hiện tại đã tranh cãi ầm ï trên triều đình, rất nhiều người lấy chuyện này buộc tội Dương Hạc. Thật ra hắn đã mơ hồ cảm giác được, cuộc đời chính trị của mình sợ rằng sắp xảy ra vấn đề rồi.

Thu Thiên Phiên căm giận nói: "Hình Hồng Lang ở chỗ này hơn một năm chưa từng gây chuyện, Vương Quốc Trung vừa đến đã quậy phá vài thôn trang, sau đó người này đến thành Bồ Châu, chuyện thứ nhất chính là rêu rao muốn đi đánh thủy trại của Hình Hồng Lang."

Dương Hạc trong lòng nao nao: việc này cũng ăn khớp với tin tức ta nhận được.

Thu Thiên Phiên: "Hắn đi gây sự không nói, còn muốn hạ quan xuất lực cho hắn, buộc hạ quan chiêu mộ dân phu, chế tạo khí giới công thành phách cướp bóc, đành phải tổ chức một nhóm dân công chế tạo khí giới công thành cho hắn, khiến cho những dân công này tiếng oán than dậy đất."

Dương Hạc: "Ài!"

Đúng lúc này, một nam tử trung niên phía sau Dương Hạc đứng ra, cả giận hừ một tiếng: "Phụ thân, con đã sớm nói rồi, những lưu khấu này thật sự không đáng chiêu an, nên tiêu diệt sạch toàn bộ."

Người trung niên này là con trai của Dương Hạc, tên là Dương Tự Xương, năm nay 43 tuổi, đã không còn trẻ nữa. Hiện tại chức quan của hắn là Bá Châu binh bị đạo, vốn phải công tác ở Bá Châu Hà Bắc, nhưng gần đây nghe nói trên triều đình có những lời bàn luận không đúng về phụ thân hắn, có chút lo lắng, nên xin nghỉ một thời gian, nghìn dặm xa xôi chạy về đi theo bên cạnh Dương Hạc.

Hắn cũng không quá đồng ý sách lược "chiêu an" của phụ thân, mà là tư tưởng của phái "chủ tiêu diệt", cho rằng lưu khấu phải nên giết sạch!

Hiện tại nghe nói đến những hành vi này của Vương Quốc Trung, hắn đương nhiên là nhịn không được muốn đi ra nói hai câu.

Dương Hạc: "Tiêu diệt tiêu diệt tiêu diệt! Ngươi chỉ biết tiêu diệt! Tiếu phỉ cần phải có binh, binh tìm đâu ra?"

Dương Tự Xương vẫn cứng cổ: "Chúng ta có thể trước tiên cùng Kiến Nô giả ý nghị hòa, để cho chiến sự bên Liêu Đông hoà hoãn một chút, như vậy có thể điều tinh binh Liêu Đông về Trung Nguyên, dùng tốc độ nhanh nhất lấy thế lôi đình vạn quân quét sạch toàn bộ lưu khấu, lại triệu tinh binh Liêu Đông về, khi đó lại cùng Kiến Nô từ từ đánh cũng không muộn."

Dương Hạc trợn trắng mắt: "Nói thì dễ, khi làm cũng không dễ dàng đâu. Con tưởng Kiến Nô ăn cứt lớn lên hả, không có đầu óc? Con nói nghị hòa chúng sẽ nghị hoà, khi con muốn từ từ đánh chúng sẽ ngoan ngoãn phối hợp với con từ từ đánh? Con tin không, con vừa mới nghị hoà xong, vừa rút tỉnh binh Liêu Đông đi, Kiến Nô lập tức xé rách đàm phán, công vào quan."

Dương Tự Xương: "Cái này... ."

Dương Hạc nói tiếp: "Tốc độ nhanh nhất quét sạch lưu khấu? Cha hỏi con, nếu lưu khấu trốn vào trong núi Hoàng Long, con có cách nào tốc chiến tốc thắng?"

Dương Tự Xương: "10 mặt giăng lưới, bao vây núi Hoàng Long! Lại thu lưới vào giữa."

Dương Hạc cười nhạt: "Vậy núi Lục Bàn, Tần Lĩnh, Kỳ Liên, Lữ Lương, Dương Tự Xương: "..."

Thu Thiên Phiên bên cạnh cũng nhịn không được tặc lưỡi. Hắn không muốn nghe hai cha con tranh cãi ngu xuẩn như vậy nữa, vội vàng nói sang chuyện khác: "Hai vị đại nhân, đừng cãi nhau nữa! Vẫn nói về Vương Quốc Trung đi."

Dương Hạc "a" một tiếng, thôi cãi nhau với con trai, kéo về hiện thực: "Được rồi, Vương Quốc Trung kia bảo ngươi chiêu mộ dân công, chế tạo binh khí công thành, kế tiếp thì sao?"

Thu Thiên Phiên: "Kế tiếp hắn muốn đi đánh Hình Hồng Lang rồi, sau đó. .. Phốc, ha ha ha. .. Hắn bị Hình Hồng Lang giết chết rồi."

Người này đường đường một tri châu, khi nói chính sự lại còn bật cười, lần này thật đúng là đã lập trường rõ ràng, kẻ ngốc cũng có thể nghe ra hắn ghét Vương Quốc Trung, hoàn toàn đứng ở bên Hình Hồng Lang.

Cha con Dương Hạc không khỏi liếc mắt nhìn nhau.

Vài giây sau, Dương Hạc mới chậm chạp lên tiếng: "Vương Quốc Trung đã bị giết rồi?"

"Ừm!" Thu Thiên Phiên nói: "Trong thành này của ta, có rất nhiều bách tính đang làm việc kiếm miếng cơm ăn ở bến tàu Cổ Độ, họ từ bên kia truyền lại tin tức, mấy ngày trước, Vương Quốc Trung đánh tới bên cạnh thủy trại, bị Hình Hồng Lang thoải mái thu thập. Tàn quân của Vương Quốc Trung cũng toàn bộ đầu hàng Hình Hồng Lang."

Dương Tự Xương dở khóc dở cười: "Quân Vương Quốc Trung hiện tại đã xem như quan binh, họ bại bởi lưu khấu lại còn đầu hàng lưu khấu? Vậy chẳng phải là lại hàng trở lại?"

Dương Hạc lại nói: "Không sao, Hình Hồng Lang đã sớm phái ra sứ giả xin chiêu an với chúng ta rồi. Hiện tại quân của Vương Quốc Trung nhập vào quân của Hình Hồng Lang, cũng không phải vấn đề ghê gớm gì, chỉ cần lại chiêu an Hình Hồng Lang, không phải được rồi sao?"

Dương Tự Xương gật đầu: "Điều này cũng đúng."

Dương Hạc quay sang nói với Thu Thiên Phiên: "Nếu bến tàu Cổ Độ đó có người của ngươi làm công, vậy bảo những người làm công này truyền lời đi, nói cho Hình Hồng Lang, bản quan đã đến thành Bồ Châu, nếu như cô ta thật tình muốn hàng, liền tới thành Bồ Châu gặp bản quan. Bản quan sẽ lại ở chỗ này bày hàng nhân tửu, đợi cô ta tới uống."

Thu Thiên Phiên chắp tay làm lễ sau đó lui ra ngoài, vội vàng gọi người đến bến tàu Cổ Độ truyền tin -

Lý Đạo Huyền dọc theo đường đi nhìn hơn 2000 hàng tốt của quân đường không làm trò liều lĩnh gì tổn thương người tí hon nhà mình, lúc này mới lại chuyển tầm nhìn đến bến tàu Cổ Độ.

Y vừa chuyển qua đó, liền trông thấy sứ giả của Thu Thiên Phiên phái tới đang nói chuyện với đám người Hình Hồng Lang, thông báo cho họ Dương Hạc đã đến, đang ở trong châu thành bày hàng nhân tửu.

Đương nhiên Hình Hồng Lang đáp ứng cái một, chiêu an thì chiêu an, dù sao thì đây cũng là một khâu trong kế hoạch của Thiên Tôn, thông qua chiêu an, để cho quân Hình Hồng Lang cũng đánh vào nội bộ triều đình, thôn Cao Gia liền có ba nhóm của Tiểu Hoa, Thạch Kiên, Hình Hồng Lang đã đánh vào nội bộ triều đình, phạm vi khống chế cũng sẽ lớn hơn nữa, sau này hành sự cũng càng thêm thuận tiện.

Chỉ là, Cao Sơ Ngũ có chút lo lắng: "Vạn nhất Dương Hạc mai phục dưới trướng 200 đao phủ thủ, như Hồng Thừa Trù kia sát hàng thì làm sao?"

"Không sao!" Con rối Thiên Tôn đã mở miệng: "Ta cũng đi theo cùng."
Bình Luận (0)
Comment