Chương 521: Chiêu an
Chương 521: Chiêu anChương 521: Chiêu an
Hiện tại tầm nhìn của Lý Đạo Huyền đã lấy thôn Cao Gia làm trung tâm, phạm vi bán kính khoảng 65 km, không xa không gần, vừa vặn bao phủ thành Bồ Châu.
Thành thị này đối với thôn Cao Gia là rất quan trọng!
Là một điểm thiết nhập rất tốt để thôn Cao Gia mở rộng hướng về Sơn Tây.
Trước mắt tại Sơn Tây thôn Cao Gia xem như đã vươn ra ba móng vuốt, một là bến tàu Vĩnh Tế Cổ Độ của nhóm Hình Hồng Lang, một là bến tàu Long Môn Cổ Độ cộng thêm cầu Hoàng Hà của nhóm Thạch Kiên, còn một cái là phủ Bình Dương của nhóm Vương Tiểu Hoa.
Bởi vì phủ Bình Dương quá xa, hơn nữa trong phủ thành nhiều đại lão, Vương Tiểu Hoa chỉ là một bả tổng nho nhỏ, chuyện có thể làm tại nơi đó rất có hạn, còn có khả năng bị điều đi bất cứ lúc nào, cho nên phủ Bình Dương còn chưa tính là địa bàn của thôn Cao Gia.
Mà Long Môn Cổ Độ cũng có vấn đề tương tự, Thạch Kiên cũng chỉ là một bả tổng, vẫn thuộc về quản hạt của tổng binh Thiểm Tây Vương Thừa Ân, có khả năng bị điều đi bất cứ lúc nào.
So với hai người trước, bên Hình Hồng Lang tương đối ổn hơn.
Nàng là "xuất thân lưu khấu", triều đình sẽ không tuỳ tiện điều đến điều đi, sau khi chiêu an sẽ chỉ cho nàng một chức quan đại loại như "thủ bị nào đó", an bài cho nàng tại một nơi nào đó, chỉ cần nàng không chạy lung tung, triều đình đã cảm tạ trời đất rồi. Thậm chí nàng làm hại quê hương, triều đình cũng sẽ mắt nhắm mắt mở, cùng lắm chỉ có mấy quan văn chạy đến buộc tội nàng một chút thôi.
Cho nên, nếu Hình Hồng Lang có thể được an bài tại Bồ Châu, vậy ý nghĩa Bồ Châu đã nhập vào bản đồ thôn Cao Gia rồi, sẽ an ổn hơn nhiều so với địa bàn của Vương Tiểu Hoa và Thạch Kiên chiếm cứ.
Lúc này, một tiểu đội do Hình Hồng Lang, Bát Địa Thỏ, còn có 12 ky binh cấu thành đang trên đường đến thành Bồ Châu.
Con rối Thiên Tôn ngồi ở trên vai Bát Địa Thỏ, quay sang Hình Hồng Lang bên cạnh nói: "Cố gắng tranh thủ để được an bài tại Bồ Châu, nếu như có thể trở thành thủ bị Bồ Châu là tốt nhất."
Hình Hồng Lang ở trên lưng ngựa không tiện hành đại lễ, đành phải ôm quyển: "Tuân lệnh!"
Đoàn người cho ngựa chạy nhanh hơn một chút, 30 dặm đường thoáng cái vượt qua.
Phía trước chính là thành Bồ Châu.
Chỉ thấy trên đầu thành Bồ Châu dải lụa tung bay, lượng lớn quan binh chính quy y giáp sáng bóng đang canh giữ trên đầu tường, còn có một đại tướng đứng ở đầu thành.
Đại tướng này còn là người quen.
Chính là Hạ Nhân Long, Hạ điên, đã từng mang 3000 hàng tặc đưa cho thôn Cao Gia.
Lần này hắn suất lĩnh 1000 quan binh là tới bảo vệ tam biên tổng đốc Dương Hạc.
Trông thấy Hạ điên, Bát Địa Thỏ nhịn không được thấp giọng lẩm bẩm: "Hồng Thừa Trù bày hàng nhân tửu, trên tiệc rượu giết Miêu Mỹ và Lưu Lục, có người nói chính là Hạ Nhân Long động thủ."
Hình Hồng Lang thấp giọng nói: "Đúng vậy! Chuyện này đã truyền khắp trên giang hồ."
Bát Địa Thỏ: "Oa, ta cảm thấy áp lực thật lớn, một lát nữa khi chúng ta uống hàng nhân tửu, Hạ Nhân Long sẽ không đột nhiên lao tới chém chết chúng ta chứ?"
Con rối Thiên Tôn cười lộp cộp: "Thiên Thỏ Đoạn Bá Kiếm của ngươi đâu? Nếu hắn thật sự đánh tới, ngươi một kiếm thịt hắn!"
Bát Địa Thỏ xấu hổ nở nụ cười, cố giữ thể diện: "Nhất định rồi... Thiên Thỏ Đoạn Bá Kiếm... của... của bản thỏ, thiên hạ vô địch, dưới kiếm không chém hạng người vô danh, loại võ tiến sĩ nổi danh thiên hạ như Hạ điên, nên phải do ta giết chết."
Khi nói xong lời cuối cùng, sắc mặt đã tái mét.
Kiếm pháp của mình bản thân hắn rõ ràng nhất, đánh thắng võ tiến sĩ? Nằm mơ cũng chưa dám.
"Ha ha ha, thỏ nhát chết." Con rối Thiên Tôn cười đến mức khớp gỗ toàn thân vang lên cộp cộp: "Có ta đi chung ngươi còn sợ cái gì?"
Bát Địa Thỏ: "Thiên Tôn chỉ là phụ thân một con rối, sức chiến đấu của con rối này cảm giác rất không đáng tin a."
Hình Hồng Lang cười mắng: "Ngươi nhìn bầu trời đi."
Bát Địa Thỏ ngẩng đầu nhìn, trên bầu trời có một đám mây thấp đang bay ngay trên đỉnh đầu.
Lần này, tinh thần đại chấn: "Thì ra bản tôn Thiên Tôn cũng tới rồi." Hạ điên trên đầu thành rõ ràng ánh mắt bất thiện, hừ một tiếng nói: "Mở cửa thành."
Cửa thành từ từ mở rộng, Hình Hồng Lang và Bát Địa Thỏ xoay người xuống ngựa, dắt ngựa đi vào thành, lại thấy Hạ điên cũng đang từ cầu thang bên cạnh cửa thành đi xuống, nhìn hai người với vẻ mặt cổ quái, khóe miệng hơi co lại: "Vĩnh Tế Hình Hồng Lang, tam biên tổng đốc Dương đại nhân chờ cô đã lâu, đi theo ta."
Hình Hồng Lang ôm quyền: "Được tổng đốc đại nhân để mắt, đích thân tới bày hàng nhân tửu cho dân nữ, dân nữ thật không dám nhận."
Bát Địa Thỏ chép miệng, môi trề ra, nhỏ giọng nói: "Vừa giao tiếp với người làm quan là miệng toàn lời nói khách sáo, phiền thật."
Hắn nhỏ giọng thổ tào, Hạ điên không nghe được, thế nhưng nhìn vẻ mặt của hắn có vẻ xem thường, bèn hừ một tiếng nói: "Vị hảo hán này là ai thế?"
Hình Hồng Lang: "Đây là đại tướng thủ hạ của ta, Bát Địa Thỏ."
"Tên này nghe qua rất có tinh thần, chỉ là cái mùi kia." Trong giọng nói của Hạ điên rõ ràng mang theo ý cười nhạo, ánh mắt lại đảo qua vỏ kiếm treo bên hông Bát Địa Thỏ thì càng buồn cười, kiếm ở trên chiến trường có tác dụng chó gì, mang đao còn tốt hơn, lưu khấu chỉ toàn làm mấy thứ vẽ vời không thực dụng.
Bát Địa Thỏ cảm giác được bị khinh thường, tức tối: "Ngươi liếc bảo kiếm tổ truyền của ta, sau đó khóe miệng nhếch lên là có ý gì? Khinh thường kiếm pháp của bản thỏ gia sao?"
Hạ Nhân Long cười ha ha, cười xong sắc mặt trầm xuống: "Hôm nay tới chiêu an các ngươi chính là Dương Hạc Dương đại nhân, nếu đổi thành Hồng đại nhân, ta đã rút kiếm chém cái đầu thỏ của ngươi rồi. Các ngươi tốt nhất là thật tình chiêu an, nếu còn nghĩ tới làm phản, ta sẽ để cho ngươi biết kiếm pháp của ngươi có hữu dụng hay không."
Hai người đấu võ mồm một phen, tuyệt không khách khí, thế nhưng vừa vặn đạt thành hiệu quả khi mang theo Bát Địa Thỏ tới đây.
Thỏ gia là kẻ thích hợp nhất ở trường hợp này khi biểu hiện ra "Ta uy hiếp không lớn","Ta là một xuẩn tặc","Không cần thiết phải đề phòng ta", rất dễ khiến cho đối phương xem thường.
Bản lĩnh này của hắn ở thôn Cao Gia là độc nhất!
Người khác học cũng không học được.
Hạ điên ở phía trước dẫn đường, nhóm Hình Hồng Lang đi theo, rất nhanh, họ liền đi tới bãi đất trống phía trước nha môn tri châu, ở đây đang số tế phẩm.
Các quan viên trong đó có tam biên tổng đốc Dương Hạc, tri châu Bồ Châu Thu Thiên Phiên đã chờ ở sau đài.
Vừa thấy Hình Hồng Lang đến, Dương Hạc đã có chút hài lòng, nếu tặc tù sẵn lòng chỉ mang vài người như thế vào thành, đó cũng là việc vô cùng mạo hiểm, một lời không hợp liền có khả năng bị 200 đao phủ thủ chém dưới trướng, cái này đủ nói rõ đối phương rất thành khẩn tiếp nhận chiêu an.
Đôi bên vội vàng lễ gặp mặt xong, mấy lời khách khí và lời dưa thừa nói một ức chữ, ở đây toàn bộ lược bớt không đề cập tới, lại tới uống rượu, tế thiên gì gì đó lại vội vàng hết một ức chữ, toàn bộ làm xong, rốt cuộc đến khâu an bài kích động nhân tâm.
Đến lúc này, trên mặt Dương Hạc mới tỏ ra khó xử: "Hình tướng quân, nếu ngươi tiếp nhận chiêu an, cũng chính là một viên đại tướng của triều đình, chỉ là... nơi an bài sau này của ngươi, bản quan còn chưa suy nghĩ rõ ràng, ngươi cũng biết, lúc này... quốc khố có một chút khó khăn..."