Đại Minh Trong Chiếc Hộp (Bản Dịch)

Chương 58 - Chương 58: Hot Trên Tiktok

Chương 58: Hot trên TikTok Chương 58: Hot trên TikTok

Ngày 16 tháng 8, năm 2023. sáng sớm, thành phố Song Khánh.

Khi Lý Đạo Huyền thức dậy thì trong hộp đang rất náo nhiệt.

Tam Thập Nhị, Tam phu nhân, hai thợ điêu khắc, Cao Sơ Ngũ, Trịnh Đại Ngưu, còn có vài thanh niên thôn dân, đang chuẩn bị xuất phát đi huyện thành.

Trước đây đi huyện thành là việc đơn giản, chuẩn bị tuỳ tiện chút lương khô, ba mươi mấy dặm đường, tung tăng đôi chân, một hai canh giờ là tới nơi rồi.

Nhưng hiện tại, đi huyện thành lại trở thành một việc rất nguy hiểm.

Bên ngoài bức tường thành cao lớn của thôn Cao Gia đã là một vùng hoang nguyên kẻ mạnh ăn thịt kẻ yếu.

Lần trước Bạch tiên sinh đưa đến tin tức, triều đình đã hoàn toàn mặc kệ tặc nhân rồi, chờ chúng "cướp đến mùa xuân sẽ tự ổn định", vậy thì bên ngoài loạn thế nào có thể nghĩ.

Thật ra Tam Thập Nhị rất sợ, lần trước vừa nghe nói nha dịch cướp lúa giống của thôn Vương Gia đã trốn trước tiên, hắn cũng không phải loại người gan lớn, dám đối mặt với cái ác. Nhưng lần này Tam phu nhân quyết tâm muốn về huyện thành, hắn căn bản vô lực ngăn cản, đành phải kiên trì đi mạo hiểm một lần.

"Thiên tôn đã giết Vô Thượng Minh Vương rồi, đánh tan lũ tặc nhân có thế lực lớn nhất." Tam Thập Nhị đi tới đi lui, không ngừng an ủi bản thân: "Chắc sẽ không có lũ tặc nhân lớn nào khác đâu."

Cao Sơ Ngũ thì vẫn toe toét cái miệng: "Không phải sợ, có ta bảo vệ ngươi mà, ngươi xem, ta mặc Lưỡng Đương giáp, oai phong cỡ nào... A... chỉ là hơi nóng."

Tam Thập Nhị quá hoảng sợ, vội vàng nói: "Mau cởi ra, đồ ngu, khi đối phó cường đạo mặc giáp còn được, đi huyện thành ngươi mà mặc giáp, bị chém đầu trong chớp mắt thôi."

Cao Sơ Ngũ: "Ơ? Vì sao?"

Tam Thập Nhị vội vàng phổ cập pháp luật cho hắn, Cao Sơ Ngũ sợ quá dùng tốc độ nhanh nhất cởi Lưỡng Đương giáp ra, đưa vào trong lò rèn của Cao Nhất Nhất.

Sau khi ầm ĩ một phen, Cao Sơ Ngũ, Trịnh Đại Ngưu, hai thợ điêu khắc, còn có mười thanh niên khác, chỉ có thể mỗi người dắt một thanh đao, trên lưng bao lớn bao nhỏ, đi ra ngoài thôn.

Mọi người đều sợ hãi, dù sao mấy ngày trước còn trải qua việc tặc quân đánh thôn Cao Gia, ai dám đi lung tung bên ngoài mà không lo lắng gì cả?

Nhưng nghĩ đến chuyến này là lệnh của thiên tôn, cứu vớt thế nhân, mọi người cũng phải cố lấy dũng khí.

Thiên tôn đã làm cho chúng ta nhiều như vậy, chúng ta có thể làm cho thiên tôn cũng không nhiều.

"Đi nhanh lên, đi nhanh lên, nhanh chóng đến huyện thành thì an toàn rồi."

Tam Thập Nhị không ngừng giục giã, thật ra không cần hắn nói, mọi người cũng đều ước gì mọc thêm chân mà đi cho nhanh.

Lý Đạo Huyền nhìn theo họ ra ngoài thôn, đi về hướng huyện thành, đưa tay ấn lên hai cái nút "tây" và "nam" ở bên ngoài hộp, tầm nhìn liền di chuyển theo bọn họ...

Nhưng mà di chuyển được vài trăm thước, tầm nhìn nhìn đứng lại.

Đoàn người đi ra ngoài tầm nhìn, biến mất bên ngoài hộp.

Con đi xa thì mẹ lo lắng, Lý Đạo Huyền đột nhiên cảm nhận được tâm tình mẹ già đưa con trai đi xa nhà.

Y quay đầu nhìn bên trong thôn, Tam Thập Nhị vừa đi không bao lâu, người trong thôn thoáng cái như được thư giãn hơn, trong lò rèn, động tác của các thợ rèn cũng chậm hơn, các nữ nhân đang dệt vải cũng tạm thời dừng lại, tụ năm tụ ba ríu rít nói chuyện trong nhà.

Cao Nhất Diệp cũng lén chuồn ra từ trong nhà nàng, chạy tới trước gian nhà tranh chứa vải bông, nhìn trái ngó phải, thừa dịp không ai chú ý liền vớ lấy một cục bông rồi giấu ở bên trong áo, sau đó ba chân bốn cẳng chạy về nhà mình, đóng lại cửa sổ, khởi động khung cửi...

May mà nàng vẫn chưa sửa chữa lỗ hổng trên trần nhà, bằng không thì trốn trong nhà lén dệt vải bông, ngay cả Lý Đạo Huyền cũng không nhìn thấy.

Lý Đạo Huyền vui vẻ.

Khi Tam Thập Nhị không ở đây, ta có cần đi quản những thôn dân này không nhỉ?

Y chỉ suy nghĩ nửa giây liền bỏ đi ý nghĩ này.

Quản bọn họ làm gì?

Mấy ngày gần đây, các thôn dân luôn phải liều mạng làm việc, vừa xây đạo quán lại vừa đánh trận, bị dồn ép không thở nổi, sao không thừa dịp Tam Thập Nhị không ở đây, để cho họ được sinh hoạt nhàn nhã vài ngày, coi như được nghỉ?

Lý Đạo Huyền cũng dứt khoát bỏ hẳn lực chú ý của mình ra khỏi cái hộp.

Suy nghĩ một chút y lại nhìn sang camera giám sát đang quay về cái hộp, đã theo tuần tự thu hình rất lâu rồi, giờ là lúc kiểm tra các video ghi lại.

Lý Đạo Huyền ngồi xuống trước máy vi tính, mở phần mềm quản lý camera, mở danh sách các video, chọn hết, lưu hết vào trong ổ cứng.

Sau đó tiện tay mở ra một video, vừa cười vừa xem một đoạn, tắt đi, lại tiện tay mở một video, vừa cười vừa xem một lúc.

"Ôi mẹ ơi, video này không ổn."

Lý Đạo Huyền nhìn thấy, trong khung hình quay được trong đêm, Cao Nhất Diệp đang ngồi cạnh hồ nước cởi áo, xem ra chuẩn bị tắm...

"Bản năng" và "tiết tháo" trong nháy mắt cùng giơ vũ khí lên, ngươi một đao, ta một kiếm, đối chiến một hồi, chém hết vài chục giây, cuối cùng là "tiết tháo" thắng hiểm, chém ngã bản năng.

"Soạt", Lý Đạo Huyền liền delete ngay, trực tiếp tiễn đoạn video này đi xa.

Lại mở một đoạn video khác, các người tí hon đang reo hò xây dựng đạo quán, khí thế ngất trời đó thoạt nhìn còn rất thú vị.

Vui một mình không bằng vui chung, thôi thì phát lên TikTok đi, để cư dân mạng cũng ngạc nhiên cùng, dù sao thì họ cũng không biết ta quay chính là Minh triều, còn tưởng là ta thuê diễn viên để đóng nữa.

Lý Đạo Huyền vội vàng hành động ngay, cắt đi một đoạn video, tạo thành một đoạn clip 30 giây, chèn thêm một dòng chữ: "Những năm cuối Minh triều, những người dân lao động vẫn đang cần cù xây dựng đạo quán..."

Y viết đến đây thì dừng, trong bụng không còn từ ngữ gì nữa rồi, không thể viết ra được văn án nào cảm động cho cam, cứ như vậy đi.

Phát lên trên tài khoản TikTok của mình, vứt đó không quản nữa.

Bỏ điện thoại xuống rồi chạy đi đun nước nấu mì để ăn, mấy phút sau, tay bưng bát mì, tay cầm điện thoại, lúc này mới phát hiện, đoạn clip vừa phát lên không ngờ hot lắm, chỉ vài phút ngắn ngủi đã bình luận một đống.

"Độ hoàn nguyên của clip này rất cao, mỗi diễn viên bên trong đều diễn quá thật, thật giống như một đám người lao động nghèo khổ, mà không giống như diễn viên."

"Đúng thật, đạo cụ và trang phục đều rất dụng tâm, không cẩu thả giống mấy phim rác rưởi trên tivi."

"Hình ảnh này cảm thấy rất kì quái, trông có vẻ giống một vương quốc người tí hon."

"Bạn biết cái gì, cái này gọi là chụp ảnh nghiêng, có thể đem những cái tỉ lệ bình thường, chụp nó thoạt nhìn giống vương quốc người tí hon."

"Đúng rồi, tôi có thể khẳng định đây là chụp ảnh nghiêng. Thật ra bản thân chụp ảnh nghiêng cũng không hiếm hoi gì, tìm đại một thợ chụp ảnh nào cũng đều biết. Có điều, chủ thớt quay clip này đầu tư mạnh thật, mời rất nhiều diễn viên quần chúng, mặc đồ rách rưới để diễn cảnh xây đạo quán này, chi phí chắc không ít?"

"Diễn nhiều cảnh đông người, lại thêm nhiều đạo cụ như vậy, quay 30 giây, chi phí không ít hơn hai vạn."

"Với mức độ dụng tâm này, ta phải thả tim, lưu trữ, thêm chia sẻ video ngay và luôn..."

"Lũ ngốc ở trên, mọi người cho rằng vì sao chủ thớt phải đầu tư nhiều như vậy chỉ quay video 30 giây? Còn không phải vì sau đó kiếm càng nhiều tiền hơn, không vài ngày nữa, tài khoản này sẽ treo cái giỏ hàng, sau đó chủ thớt sẽ livestream, nói cho mọi người, hắn sẽ đem mấy đồ rác rưởi ra rồi giở bài hạ giá, không phải 999, không phải 99, bao nhiêu ạ, chỉ cần 9 đồng 9, giao hàng miễn phí tận nhà... sẽ lừa sạch tiền của mọi người cho xem."

Lý Đạo Huyền thấy bình luận này liền hai mắt sáng ngời: hắc, ta vốn không dự định làm như vậy, lời ngươi nói lại cho ta ý tưởng mới, vậy lừa gạt tiền của ngươi luôn.

Bình Luận (0)
Comment