Chương 655: Đảng dẫn đường
Chương 655: Đảng dẫn đườngChương 655: Đảng dẫn đường
Tri huyện thầm mắng trong bụng, ngoài miệng lại không tiện nói lung tung, đành phải cố nén.
Tần tướng quân nhíu mày: "Muốn thu thập Bạch Diên kia, là chủ ý của vương gia?"
Trịnh công công lắc đầu: "Đương nhiên không phải là chủ ý của vương gia rồi, đây chỉ là việc nhỏ mấy trăm lượng bạc một năm, sao có thể phiền đến vương gia? Người làm nô tài như ta thì phải làm tốt chuyện này, mới có thể báo cáo với vương gia."
Thì ra không phải là chủ ý của vương gia, chỉ là chủ ý của thái giám chết bầm ngươi.
Tần tướng quân cũng khẽ nhếch miệng xem thường, đồng thời cũng thở phào nhẹ nhõm.
Hắn cũng không ngu!
Quần tặc Tiểu Lãng Để hắn cũng từng đi tiêu diệt, nhưng không tiêu diệt được, dù sao địa phương đó thủy lộ ngang dọc, muốn làm triệt để, vừa tốn thời gian, lại cố sức, còn phí tiền.
Bạch Diên kia có thể tiêu diệt thủy tặc dễ dàng, có thể thấy được thực lực rất mạnh.
Thổ hào như vậy, Tần tướng quân cũng không muốn trêu chọc.
Nếu là Phúc Vương bảo hắn đi, dù cho hắn không muốn đi, cũng không tiện cự tuyệt, cuối cùng hơn phân nửa là phải đến Tiểu Lãng Để đi một vòng, nhưng chỉ là chủ ý của một thái giám, hắn sẽ không cần thiết phải để ý tới. Cẩu thái giám, cẩu nô tài, còn muốn sai sử bản tướng quân?
Sắc mặt Tần tướng quân sa sầm: "Trịnh công công, mạt tướng nằm mơ cũng muốn phân ưu cho Phúc Vương phủ, thế nhưng, hiện tại mạt tướng căn bản không thể nào phân thân đi đánh Tiểu Lãng Để được."
Trịnh công công: "Vì sao?"
Tần tướng quân đưa tay chỉ về phía Bắc: "Đối diện Hoàng Hà, lưu khấu đang làm loạn rất dữ dội, bản tướng quân phụng mệnh, đóng ở huyện thành Mạnh Tân, để phòng bị tặc tử qua sông."
Trịnh công công: "Tiểu Lãng Để kia cách nơi này chỉ 40 dặm. Nếu Tần tướng quân điều thêm một số chiến thuyền qua đây, một ngày là có thể qua lại, sẽ không ảnh hưởng đến công việc của ngươi."
Tần tướng quân nói: "Trịnh công công, đây là ngươi không biết binh qua sông này, mạt tướng chỉ cần đi khỏi một chớp mắt, nói không chừng lượng lớn tặc tử đã đánh vào Hà Nam rồi. Vậy thì mạt tướng không gánh nổi trách nhiệm đâu. Trịnh công công ngươi không gánh nổi a."
Trịnh công công nhíu mày: "Vậy ta phải chấp nhận bị họ Bạch kia nhục nhã hay sao?"
Tần tướng quân nói: "Khẳng định không được, đợi nguy cơ lưu khấu qua sông được giải trừ, mạt tướng rảnh rỗi sẽ dẫn quân đi Tiểu Lãng Để, tìm họ Bạch kia nói chuyện. Chỉ cần mạt tướng bày ra mấy nghìn quan binh, tìm hắn đòi 500 lượng bạc, hắn sao lại dám không cho?"
Trịnh công công: "Vậy thì... tốt quá."
Huyện lệnh Mạnh Tân bên cạnh nghe đến đó, đã nghe không nổi nữa, nói câu tạ lỗi rồi rời khỏi phòng khách, hít một hơi khí trời, lại lắc đầu đi trở về phòng mình ngủ tiếp.
Tần tướng quân cũng bưng trà tiễn khách.
Lúc này sắc trời đã tối, Trịnh công công cũng không dự định quay về Lạc Dương, liền nghỉ ngơi ở một gian phòng khách bên cạnh.
Lý Đạo Huyền chờ gã ngủ rồi, len lén bò về phòng của gã, dọc theo cây cột leo lên xà nhà, lại bò lên phía trên giường, quay về trán của Trịnh công công nhảy mạnh xuống. ..
Trịnh công công ngủ đang say giấc, bỗng nhiên trong lúc ngủ mơ cảm giác được trán đau đớn, hình như có vật gì đập lên chính giữa trán mình, đồ vật đó rất cứng, đánh cho trán gã vang lên cộp một tiếng.
Gã hét thảm một tiếng, trong lúc ngủ mơ kinh hãi bật dậy.
Nhìn xung quanh, xung quanh không có gì hết.
Thiên Tôn máy trinh sát sớm cũng đã thuận thế leo xuống giường, trốn phía sau chân bàn.
Trịnh công công tìm một vòng, không tìm thấy gì, quay về gương đồng nhìn cái trán mình, thấy trán đã xưng lên một cục.
"Thật sự có cái gì đập ta, thế nhưng ta lại không tìm thấy cái gì."
"Có quỷ aI"
"Aaal"
Trịnh công công sợ chết khiếp chạy ra khỏi phòng, đứng sát lại với các tuỳ tùng của mình, cả đêm cũng không dám ngủ tiếp, mắt mở trừng trừng đi bộ hết một đêm -
Trong khi Thiên Tôn trinh sát đùa bỡn Trịnh công công... giống như loại nạn dân nghèo khổ, đang từ trong một con hẻm nhỏ đi ra.
Một người trong đó thấp giọng nói: "Nhìn rõ chưa? Đại tướng quan binh là ai?"
Tên còn lại trả lời: "Là tham tướng Tần Nhân Hồng, trước đây từng tới Tiểu Lãng Để của chúng ta tiễu phỉ, bị chúng ta dễ dàng tránh đi, tìm nửa tháng cũng không tìm được chúng ta, cuối cùng ảo não trở về."
Hai người khác đều cười: "Thì ra là Tần Nhân Hồng, một tên phế vật."
Người trước nói: "Phân bố binh lực của hắn cũng thăm dò rồi chứ?"
Tên còn lại nói: "Thăm dò rồi, hắn có 2500 binh lực, phòng thủ theo tuyến dọc theo Đông Pha, Úng Khẩu, Đông Miêu trang. Ngươi xem, ta đã vẽ ra sơ đồ đại khái rồi."
Người lên tiếng lúc trước nở nụ cười: "Làm tốt lắm! Chúng ta có sơ đồ bố trí của quan binh rồi, mang thứ này đến Sơn Tây Trạch Châu giao cho Tử Kim Lương Vương Tự Dụng Vương đại ca, đó chắc chắn là đại công. Đợi Tử Kim Lương đại ca thành công đánh vào Hà Nam, chúng ta có thể tìm hắn mượn binh, đoạt lại Tiểu Lãng Để."
Hai người khác ôm quyền: "Đại ca anh minh."
Thì ra, ba người này là dư nghiệt của thủy tặc Tiểu Lãng Để.
Một trong kẻ cầm đầu nguyên danh gọi là Hứa Lý Ngư, sau đó hắn trưởng thành, cảm thấy tên của phụ mẫu đặt không dễ nghe, tự ý đổi thành Hứa Thành Long.
Trong quần tặc Tiểu Lãng Để, hắn cũng không tính là thực lực mạnh.
Khi Bạch Diên tiêu diệt vài nhóm thủy tặc thực lực cực mạnh, kẻ gọi là Hứa Thành Long này liền nhân cơ hội chuồn đi, mang theo hơn mười chiếc thuyền và mấy chục huynh đệ của hắn, vượt qua Hoàng Hà, chạy trốn tới bờ sông bên kia Sơn Tây, trốn bên cạnh một trấn gọi là trấn Đại Dục.
Người này thoát được một mạng, nhưng không hối cải, chỉ ghi hận Bạch Diên, nhưng hắn lại không có thực lực đánh bại Bạch Diên, trái lo phải nghĩ, liền tới Trạch Châu, nương nhờ vào Tử Kim Lương Vương Tự Dụng.
Hắn biểu thị mình có thể thay Vương Tự Dụng trinh sát bố trí của quan binh bên Hà Nam, đưa lưu khấu Sơn Tây vượt qua Hoàng Hà, tiến vào Hà Nam.
Vương Tự Dụng đương nhiên mừng rỡ, đồng ý với hắn, nếu có thể thành công vượt qua Hoàng Hà, công vào Hà Nam, sẽ để cho Hứa Thành Long làm một tiểu đầu mục, chia cho hắn mấy nghìn nhân mã chỉ huy.
Vì vậy, Hứa Thành Long lại lần nữa vượt qua Hoàng Hà, lén tiến vào Hắn vốn là người Hà Nam, nói cũng là khẩu âm bản địa Hà Nam, muốn trà trộn vào một huyện thành đang tiếp nhận nạn dân số lượng lớn thì quá dễ dàng.
Không tốn bao nhiêu khí lực, liền tìm hiểu rõ ràng tướng lĩnh, binh lực, bố trí của quan binh.
Thậm chí ngay cả chiến thuyền của triều đình giấu ở nơi nào cũng mò ra được.
Hứa Thành Long dương dương đắc ý: "Được rồi, hiện tại chúng ta có thể đi Sơn Tây phục mệnh."
Một thủ hạ thấp giọng nói: "Đại ca, ta có để ý, hình như thủ hạ của Bạch Diên cũng tới huyện thành rồi, chính là đôi phu thê mặc trang phục hiệp sĩ vào thành lúc ban ngày, thoạt nhìn hình như là nhân vật rất quan trọng bên cạnh Bạch Diên."
Hứa Thành Long cười hắc hắc: "Đôi phu thê đó quá non, vừa nhìn đã biết không có kinh nghiệm giang hồ gì rồi, hộ vệ của họ cũng không giống đi giang hồ thường xuyên. Chúng ta dùng một kế, bắt đôi phu thê này đến Sơn Tây, dùng để làm con tin áp chế Bạch Diên, nói không chừng có chút tác dụng."