Đại Minh Trong Chiếc Hộp (Bản Dịch)

Chương 685 - Chương 685: Thành Lập Hợp Tác

Chương 685: Thành lập hợp tác Chương 685: Thành lập hợp tácChương 685: Thành lập hợp tác

Lý Đạo Huyền mới vừa đi đến cửa tửu lâu liền đụng phải Bạch Diên.

Bạch Diên một bộ bạch y, phiên phiên giai công tử, a không đúng, phiên phiên giai trung niên, không rườm rà một chút nào, vừa nhìn thấy Lý Đạo Huyền liền hành đại lễ, lễ xong mới ghé sát tới, thấp giọng cười nói: "Ngày hôm nay chơi đùa Phúc Vương phủ thế nào đây?"

Lý Đạo Huyền cười: "Đối đãi giống như Tần Vương phủ vậy, những thân vương ngồi không mà hưởng này, trong tay nắm giữ lượng lớn tài nguyên ruộng đất và tài nguyên xã hội. Trước khi chúng ta triệt để trở mặt với triều đình, thân vương là công cụ đáng để lợi dụng."

Trong nháy mắt Bạch Diên đã hiểu: "Chúng ta cũng tới lúc đưa tay vào Lạc Dương rồi."

Lý Đạo Huyền: "Không sai! Chuyển nguyên bộ từ Tây An qua đây là được."

Trong nháy mắt Bạch Diên đã có tính toán.

Hai người đi vào nhã gian tầng hai tửu lâu, Phàn Thượng Hiên đã ngồi chờ ở đây rồi, bên cạnh hắn còn có một thái giám, chính là Trịnh công công từng có duyên gặp mặt vài lần.

Công công này vừa nhìn thấy Bạch Diên và Lý Đạo Huyền, lập tức "hừ" một tiếng, bày ra tư thái lỗ mũi hướng lên trời.

Bạch Diên lên tiếng cười nói: "Ngày hôm nay Phúc Vương phủ vẫn phái Trịnh công công tới nói chuyện sao?"

Trịnh công công: "Vương gia tôn quý cỡ nào, đâu thể bởi vì một chuyện Tiểu Lãng Để nhỏ nhặt mà tự mình tới đây?"

Bạch Diên cũng không để ý, từ nhỏ hắn đã lớn lên tại chế độ phong kiến, trong một xã hội tầng lớp rõ ràng, đã quá quen đối với chuyện như vậy rồi, bèn đặt mông ngồi xuống: "Trịnh công công, tại hạ nguyện ý tới đây, cũng không phải là nể mặt ngươi, mà là nể mặt tuần phủ đại nhân."

Trịnh công công: "Ngươi!"

Bạch Diên: "Ta!"

Đối thoại này liền mặc kẹt...

Phàn Thượng Hiên vội vàng lên tiếng: "Hai vị, cũng đừng vì mấy việc nhỏ mà khắc khẩu, chúng ta vẫn nói thẳng chủ đề chính đi. Trịnh công công, Tiểu Lãng Để quả thật là đất phong của Phúc Vương phủ, việc này bản quan đã thẩm tra không sai, theo lý nên trả cho Phúc Vương phủ mới Vừa nói lời này, Trịnh công công mừng rỡ.

Nhưng Phàn Thượng Hiên lập tức lại đổi giọng: "Nhưng khi Tiểu Lãng Để ở trong tay Phúc Vương phủ, thủy tặc hoành hành, thường xuyên cướp bóc thương lữ qua lại, khiến cho thương nhân trên Hoàng Hà khổ không nói nổi. Thật vất vả dưới sự quản lý của Bạch tiên sinh mới được thuận lợi, nếu hiện tại trả cho Phúc Vương phủ, bản quan sợ rằng không dùng được bao lâu, thủy tặc lại xuất hiện, thế thì phải làm thế nào?"

Trịnh công công: "Điều này sao có thể? Lần này Phúc Vương phủ ta khẳng định có thể quản tốt Tiểu Lãng Để."

"Khẳng định?" Phàn Thượng Hiên nhấn mạnh: "Ngươi khẳng định?"

Trịnh công công không còn tự tin: "Cái này à..."

Phàn Thượng Hiên: "So với để cho bản thân các ngươi làm bừa, không bằng giao cho Bạch tiên sinh quảy lý thay các ngươi, chẳng phải càng tốt hơn?"

Trịnh công công thấy tuần phủ cũng nghiêng về Bạch Diên, biết là Phúc Vương phủ thật sự sắp bị khi dễ nữa rồi. Những người trong tập đoàn quan văn này luôn thích khi dễ thân vương, mà thân vương lại bó tay hết cách đối với chuyện này, ngoại trừ tìm hoàng đế khóc thì còn có thể làm gì? Lễ nào tạo phản?

Gã bất động hồi lâu, mới nói: "Phúc Vương phủ ta vốn cũng không dự định thu hồi Tiểu Lãng Để lại, chỉ là muốn hắn trả mấy trăm lượng bạc tiền thuê mà thôi... ài... Chút tiền thuê ấy, bọn họ cũng không chịu trả."

Phàn Thượng Hiên lại bắt đầu thiên vị: "Tiểu Lãng Để vẫn luôn ở trong tay thủy tặc, có lúc nào trả tiền thuê cho Phúc Vương phủ chưa? Huống chỉ, Bạch tiên sinh một không làm ruộng, hai không kinh thương tại Tiểu Lãng Để, chỉ xây mấy thôn trang ở nơi đó để cứu tế nạn dân, hắn cũng không thu thuế ruộng của nạn dân, lấy đâu mà nộp tiền thuê?"

Lần này Phàn Thượng Hiên đã nói đến trọng điểm rồi.

Bạch Diên không thu lợi nhuận gì ở Tiểu Lãng Để, không thu lợi thì lấy đâu nộp tiền thuê?

Nếu như Phúc Vương phủ ép buộc thu thu tô, Bạch Diên bỏ các nạn dân mà đi, vậy các nạn dân khẳng định cũng phải dọn đi, hoặc là các nạn dân dứt khoát biến thành thủy tặc, đến lúc đó Tiểu Lãng Để lại khôi phục bộ dạng trước kia.

Chuyện này, Phúc Vương phủ cũng không phải không hiểu! Chỉ là làm bộ không hiểu mà thôi.

Trịnh công công đành phải buông tay: "Được thôi, vậy các ngươi nói Bạch Diên lấy quạt, xoát một cái mở ra: "Thật ra chuyện này cũng rất dễ giải quyết, tại hạ chỉ là một tiểu nhân vật, hoàn toàn không muốn trở mặt với Phúc Vương phủ, từ sâu trong nội tâm, là muốn làm bằng hữu với Phúc Vương phủ."

Trịnh công công: "Hừ! Không nhìn thấy."

Bạch Diên: "Thật ra ta rất am hiểu việc buôn bán, ta thấy như vậy đi, ta có thể giúp Phúc Vương phủ quản lý một số sinh ý, bảo đảm những sinh ý này của các ngươi sẽ kiếm tiền được nhiều hơn, đến lúc đó không chỉ là chuyện mấy trăm lượng bạc, nói không chừng có thể giúp cho Phúc Vương phủ kiếm bội."

Vừa nghe nói có thể kiếm rất nhiều tiền, Trịnh công công trái lại cảm thấy hứng thú, thân vương không có tiền đồ trên chính trị, cho nên thân vương thích nhất chính là kiếm tiền, Phúc Vương cũng không ngoại lệ, nếu như Bạch Diên thật sự có cách có thể giúp Phúc Vương phủ kiếm lợi lớn, vậy Tiểu Lãng Để thật sự chỉ là việc nhỏ.

Thiên hạ không có địch nhân vĩnh viễn!

Lợi ích mới là vương đạo.

Trịnh công công lập tức lựa gió bẻ buồm: "Phương pháp kiếm tiền thì vương phủ ta trái lại rất có hứng thú, Bạch tiên sinh nói nghe thử xem?"

Bạch Diên: "Không phải tại hạ khoác lác, tại hạ ở Tây An đang có mấy mối làm ăn qua lại với Tần Vương phủ, đã giúp Tần Vương phủ kiếm rất nhiều tiền, điểm này, Phúc Vương phủ chỉ cần viết phong thư, tìm người đi hỏi Tần Vương phủ là biết."

Trịnh công công: "Ồ?"

Cái này rất lợi hại!

Vừa nghe vậy gã tin ngay, bởi vì việc một phong thơ là có thể hỏi ra đáp án, không ai sẽ nói dối.

Nếu là người này đã giúp Tần Vương phủ kiếm tiền, vậy Phúc Vương phủ cũng không thể thua kém được.

Bạch Diên nói: "Phía nam thành Lạc Dương hơn 70 dặm có một mỏ than Nghỉ Lạc, đó là sản nghiệp của nhà Phúc Vương phủ, đúng không?"

Trịnh công công: "Đúng vậy! Đó là mỏ than của vương phủ ta, chỉ là trước đó vài ngày bị lụt, hầm mỏ đã bị ngập, đến nay bên trong còn tích nước, không thể sử dụng tiếp, không biết Bạch tiên sinh nhắc tới cái này là có ý gì?"

Bạch Diên: "Hợp tác của tại hạ và Phúc Vương phủ liền bắt đầu từ mỏ than nhỏ không đáng chú ý nàv thế nào2 Do †ai ha nhái nai quản lứ vi lứ nước và bùn trong mỏ than xong, sẽ bắt đầu đi vào khai thác sử dụng trở lại, tiền lời cuối cùng, chúng ta chia bảy ba, ta bảy, các ngươi ba."

Trịnh công công: "Đó là mỏ than của nhà vương gia, cho không ngươi, mà chia bảy ba? Vậy mà ngươi cũng không biết xấu hổ đưa ra? Coi Phúc Vương phủ ta coi tiền như rác hay sao?"

Bạch Diên mỉm cười: "Mỏ than đó cũng giống như Tiểu Lãng Để vậy, ta không đi, vương phủ đâu có dùng được. Các ngươi có biện pháp giải quyết nước đọng và bùn trong hầm không? Nếu các ngươi không thể khôi phục sử dụng nó, đừng nói ba thành, ngay cả một thành cũng không lấy được."

Trịnh công công: "Ặc!"

Phàn Thượng Hiên: "Có lý! Trịnh công công, mỏ than Nghi Lạc đó của Phúc Vương phủ mặc dù quy mô không lớn, nhưng cũng có thể cung cấp không ít than đá cho Lạc Dương. Khi các nhà quý phủ cần than, vẫn chỉ dựa vào than của mỏ than Nghi Lạc thôi. Từ đầu tháng sáu năm nay bị lụt, đến nay đã gần nửa năm không sản xuất, hiện tại đã là mùa đông, than đá lại càng thiếu..."

Trịnh công công có chút xấu hổ.

Vào mùa đông, các nương nương của vương phủ cũng thích đặt một chậu than sưởi ấm ở trong phòng. Hiện giờ mỏ than Nghỉ Lạc rơi vào trạng thái tê liệt, vương phủ cũng thiếu than, các nương nương không có than đốt, lạnh quá muốn nổi đoá luôn rồi, gặp hạ nhân là mắng mỏ.
Bình Luận (0)
Comment