Chương 747: Tiền này xài không đáng
Chương 747: Tiền này xài không đáng
Chu Thường Tuân đột nhiên phát hiện một chuyện kỳ quái.
2000 dân đoàn mà Bạch Diên mang đến sau khi đã lên tường thành thành Lạc Dương lại đang tìm vị trí, mỗi một tiểu đội hỏa súng binh đều được phân phối đến một vị trí cố định.
Mỗi người họ đều đang nhớ vị trí của mình, có người thậm chí lấy ra một cây bút than và làm ký hiệu lên tường thành, biểu thị ở đây thuộc về mình.
Chu Thường Tuân: "Đây là đang làm gì?"
Lúc này Bạch Diên và Thiên Tôn test-03-02 đã đi lên thành lâu, đứng bên cạnh hắn, Lý Đạo Huyền cũng lười đế ý tới Chu Thường Tuân.
Nhưng Bạch Diên lại là một người thích nói, cười nói với hắn: "Như ngươi thấy, bố trí vị trí cho binh sĩ."
Chu Thường Tuân nói: "Cái này có gì mà bố trí, đến khi đánh nhau, chính họ sắp thành một hàng đứng cạnh tường thành là được rồi."
Bạch Diên: "Vậy thì không được, sẽ lộn xộn. Bố trí từ trước, khi đánh nhau mới không hoảng loạn."
Chu Thường Tuân chỉ lườm hắn.
Chỉ thấy đám hỏa súng binh kia sau khi xác định được vị trí của mình, lại không ở lại trên tường thành, mà lui xuống, đi vào trong Tàng Binh động nghỉ ngơi.
Chu Thường Tuân: "Này này!"
Bạch Diên giải thích: "Không biết lúc nào tặc binh sẽ đến, cứ để cho các binh sĩ canh giữ ở trên tường thành hít gió lạnh là không cần thiết, để cho họ nghỉ ngơi trước khi tác chiến, khi tặc tử tới sẽ có tinh thần hơn."
Chu Thường Tuân: "Nhóm người ngươi nuôi này là binh hay là cha?"
Bạch Diên cười mà không nói.
Chu Thường Tuân vô cùng khó chịu, nhưng lại không muốn gây gổ vào lúc này, đành phải phất tay hạ lệnh cho 500 thân vệ của mình: "Các ngươi đi lên tường thành thủ, tránh tặc khấu tới đánh chúng ta trở tay không kịp."
500 thân vệ đành phải ngoan ngoãn lên tường thành, sắp xếp đứng dọc theo hai bên cửa thành đông...
Mặc dù sức chiến đấu của những thân vệ binh Phúc Vương phủ này không được tốt lắm, thế nhưng ăn mặc cũng rất xa hoa, mỗi người y giáp sáng bóng, khí vũ hiên ngang, đứng ở trên tường thành, trông cũng có vẻ oai phong lắm.
Lý Đạo Huyền thấy cảnh này, trong bụng thầm nghĩ: ôi chao, đáng tiếc tầm nhìn của ta còn chưa tới đây, bằng không thì, chụp cảnh này từ trên cao, sau này khẳng định dùng được.
Lưu khấu không biết lúc nào sẽ tới, cũng không biết có tới hay không.
Lý Đạo Huyền đợi vài phút, cảm thấy buồn chán, dứt khoát đi lên góc tường, khoanh chân ngồi xuống, sau đó "đồng cảm" vèo một cái nhảy đến địa phương khác xem náo nhiệt.
Y vừa động, Chu Thường Tuân lại chú ý tới, chỉ vào Lý Đạo Huyền vừa mới khoanh chân ngồi xuống: "Rốt cuộc người này đến để làm gì thế?"
Bạch Diên: "Hỗ trợ thôi, rất lợi hại rất lợi hại đó."
Chu Thường Tuân: "Có thể lợi hại thế nào? Bản vương không tin."
Hắn đứng dậy, đi tới trước mặt Lý Đạo Huyền, lấy ra khí phái của vương gia: "Hừ, giang hồ hiệp khách, nghe nói ngươi rất lợi hại, sử ra công phu bản lĩnh cho bản vương xem nào?"
Lúc này Lý Đạo Huyền đã đồng cảm rời khỏi rồi, đâu nghe được hắn nói gì, căn bản không để ý tới hắn.
Chu Thường Tuân tức: "Bản vương đang nói chuyện với ngươi đấy."
Lý Đạo Huyền không nói không rằng, không động đậy.
Chu Thường Tuân thật muốn đạp cho một phát, nhưng hiện tại có việc cầu người, đá thì có vẻ không tốt lắm, hắn đành phải khom lưng, lấy tay lắc lư vai Lý Đạo Huyền: "Này! Bản vương đang nói chuyện với ngươi đấy, đừng giả chết."
Hắn vừa lay động, Lý Đạo Huyền liền ngã phịch ra đất.
Chu Thường Tuân giật nảy mình, sao người này lại mất thăng bằng vậy? Lại đưa tay thử hơi thở: "A a a, người này chết rồi? Không phải...Bản vương chỉ khẽ lắc lư hắn một cái, sao lại chết rồi? Không phải là bản vương giết a! Bản vương không hề giết người."
Hắn sợ quá, lui liền mấy bước, phía sau lưng va phải người Phàn Thượng Hiên.
Phàn Thượng Hiên vội đỡ lấy hắn: "Vương gia, đừng sợ! Tiêu đại hiệp luyện một môn công phu gọi là Băng Phách Ngưng Khí Công, khi đang luyện sẽ giống như một người chết, quen là tốt rồi."
Bạch Diên bên cạnh thầm buồn cười: tên công pháp khó nhớ như vậy, tội cho ngươi phải nhớ kỹ, thật không hỗ là tuần phủ đại nhân a --
Lý Đạo Huyền lúc này đang đồng cảm khắp nơi để chơi, phủ Tây An, thôn Cao Gia, thành Bồ Châu, đội Thạch Kiên, thương đội Thiết Điểu Phi...Dò xét khắp nơi một vòng, xem có chuyện nào khẩn cấp cần mình nhúng tay hay không.
Xem một vòng, không có chuyện gì.
Y liền dứt khoát trở về bên ngoài hộp, mở ứng dụng meituan đặt đồ ăn, đặt một ly trà sữa ô mai.
Chẳng mấy chốc, liền nghe được cửa nhà mình vang lên "leng keng".
Đại biệt thự có lắp mắt mèo điện tử, cho nên Lý Đạo Huyền cũng không cần đi ra cửa, trực tiếp ở trên máy vi tính là có thể nhìn ra cửa, mở microphone, đang muốn nói một câu: "Treo ly trà sữa trên nắm cửa."
Thế nhưng tập trung nhìn vào, mới phát hiện người ấn chuông cũng không phải shipper giao đồ ăn, mà là nhân viên giao hàng, hơn nữa không phải là giao hàng bình thường, mà là giao bằng xe vận tải.
Hệ thống điện mặt trời đến rồi!
Lý Đạo Huyền phấn chấn, tới đúng lúc lắm.
Y vội vàng ba chân bốn cẳng đi xuống lầu, mở cửa.
Tiểu ca giao hàng nở nụ cười mê người "khách hàng chính là thượng đế": "Điện mặt trời ngài cần đã giao đến, một xe là mười lăm bộ, phía sau còn có ba chiếc xe thay phiên đưa tới, xin hỏi giúp ngài chuyển đến để ở đâu?"
Lý Đạo Huyền: "Tầng hầm để không, chuyển đến tầng hầm đi."
Tiểu ca giao hàng bắt đầu vận chuyển. Tầng hầm căn biệt thự này của Lý Đạo Huyền thật đúng là rất lớn, chất 50 bộ điện mặt trời hoàn toàn không thành vấn đề. Tiểu ca giao hàng vội vàng hồi lâu, tất cả điện mặt trời đều được chuyển chất đống trong tầng hầm.
Lý Đạo Huyền lấy ra một bộ trong đó, đưa lên lầu hai, đặt ở bên cạnh hộp.
Hiện tại cái hộp đã mở rộng rất lớn, dài năm thước, rộng ba thước, đã chiếm một không gian rất lớn ở trong phòng của Lý Đạo Huyền.
Lý Đạo Huyền lấy ra tấm điện mặt trời ước lượng một chút, bỏ vào hộp hoàn toàn không có vấn đề.
"Được! Khởi công!"
Đầu tiên ấn vào hai chữ "Bồ Châu" trên hộp, tầm nhìn vèo một cái nhảy tới thành Bồ Châu.
Tiếp theo dùng bốn nút đông nam tây bắc tiến hành điều chỉnh, chuyển tầm nhìn tới một bãi đất trống ngoài thành Bồ Châu. Đây là nơi vô chủ, mặt đất rất nhiều đá, bùn đất ít, không thể dùng để trồng trọt, cho nên vẫn luôn bỏ hoang.
Miếng đất này vừa lúc dùng để thao tác.
Lý Đạo Huyền mở ra hướng dẫn lắp điện mặt trời, sau đó dựa theo hướng dẫn đặt cái giá tấm pin vào, trên cái giá mở ra tấm pin năng lượng mặt trời...sợi dậy phía dưới tấm pin nối với một cái hộp cổ quái, cái hộp này hình như là then chốt để chuyển hóa thái dương năng thành điện năng, Lý Đạo Huyền chỉ là một người bình thường, không phải chuyên gia về mặt này, nên xem không hiểu gì.
Dù sao thì cứ theo hướng dẫn mà làm, nối dây vào là được rồi.
Phía dưới hộp còn có bình ắc-quy, cũng cần nối dây.
Cuối cùng chính là kéo một sợi dây từ trong hộp ra, nối thẳng vào máy tính bảng, cung cấp điện cho máy tính bảng.
Sợi dây của hệ thống dự lưu điện mặt trời này đúng là dài thật, Lý Đạo Huyền kéo dây từ ngoài thành Bồ Châu thẳng đến trong thành Bồ Châu, xuyên vào rạp hát của Văn Phòng Minh Tinh thế giới phồn hoa, cạch một tiếng cắm vào máy tính bảng.
Phía trên biểu tượng pin của máy tính bảng lập tức hiện ra ký hiệu hình tia chớp...đã bắt đầu sạc pin rồi.