Chương 808: Bộ lạc Ô Thẩm
Chương 808: Bộ lạc Ô Thẩm
Bắc Nguyên, bộ lạc Ô Thẩm, đang gian nan di chuyển về phía bắc.
Nhưng mà đi được không bao xa, bộ lạc Ô Thẩm liền đụng phải trắc trở.
Thì ra, bộ lạc Ngạc Thác Khắc trước đây vẫn luôn không hợp với họ cũng đang chuyển về phía bắc. Đôi bên gặp nhau trên nửa đường di chuyển, rất nhanh liền vì vấn đề dê bò mà xảy ra tranh chấp.
Đàn dê của bộ lạc Ô Thẩm khi ăn cỏ bị người của bộ lạc Ngạc Thác Khắc cướp đi.
Hai bên vì thế xông vào nhau lần nữa.
Kết quả...
Bộ lạc Ô Thẩm bị tổn thất thanh tráng niên không ít đương nhiên là đánh thua. Dê bò bị bộ lạc Ngạc Thác Khắc cướp đi rất nhiều, thậm chí ngay cả nữ nhân cũng bị cướp đi một nhóm.
Bộ lạc Ô Thẩm không cam lòng, phái ra sứ giả, cầu xin lão đại của họ là Ngạc Nhĩ Đa Tư giúp đỡ.
Nhưng mà, sứ giả đến Ngạc Nhĩ Đa Tư mới biết, lúc này bộ Ngạc Nhĩ Đa Tư đang dưới dự suất lĩnh của Bột Nhi Chích Cân-Lâm Đan Ba Đồ Nhĩ, xuất chinh Đại Minh, muốn cướp chút lương thực.
Bột Nhi Chích Cân · Lâm Đan Ba Đồ Nhĩ năm lần tiến công Đại Minh, liên tục giao thủ với tam biên tổng đốc Hồng Thừa Trù, đã đánh hơn một năm, kết quả...Lâm Đan Hãn cũng không phải đối thủ của Hồng Thừa Trù, không thể đánh vào Đại Minh, không cướp được lương thực.
Vì thế Lâm Đan Hãn bị bệnh một lần không dậy nổi, sắp chầu ông bà.
Dưới tình huống như vậy, ai lại có tâm tình đi quản tranh chấp giữa bộ lạc Ô Thẩm nho nhỏ của hắn và bộ lạc Ngạc Thác Khắc?
Bộ lạc Ô Thẩm không tìm được người chủ trì công đạo, lại đánh không lại bộ lạc Ngạc Thác Khắc.
Đành phải lại trở về biên giới tây bắc khu vực Du Lâm.
Tộc trưởng nghĩ thầm: chúng ta là dân tộc du mục, chạy khắp nơi, tập lạc thay đổi vị trí bất cứ lúc nào. Tên gọi là Thạch Kiên kia có thể tìm được chúng ta một lần, không có khả năng lại tìm được chúng ta lần thứ hai?
Hắn mang theo loại ý nghĩ ngây thơ này, muốn lặng lẽ phát dục...
Ai ngờ vừa mới phát dục được nửa tháng, một người Hán tướng mạo vô cùng hung ác, vừa nhìn là biết không phải người tốt, lại mang theo hỏa súng kỵ binh tới.
"Lão tử tên gọi Trần thiên hộ!" Nam tử tướng mạo vô cùng hung ác kia nhếch môi, nở nụ cười đầy tàn nhẫn lại kinh khủng: "Ta không giống với Thạch Kiên, Thạch Kiên là đứa dễ bảo, nhưng lão tử lại không dễ nói chuyện đâu. Lần trước Thạch Kiên quá nhân từ đối với các ngươi, cấp trên nói hắn lòng dạ đàn bà, không có tác dụng gì, nên đã cách chức Thạch Kiên rồi, sau đó phái lão tử tới quản lý các ngươi."
Trần thiên hộ nhếch miệng, lộ ra hàm răng ố vàng, nhìn tộc trưởng Ô Thẩm với ánh mắt kinh khủng vặn vẹo: "Lão tử cũng không muốn bị cách chức! Hiện tại lão tử chỉ nói một lần, tộc trưởng Ô Thẩm, giao vợ cả và con cả của ngươi cho lão tử làm con tin, lão tử muốn dẫn họ về giam giữ, nếu như ngươi không nghe lời, ta sẽ luộc chín họ lên cho chó ăn."
Vẻ mặt đáng sợ của Trần thiên hộ cộng thêm giọng điệu độc ác, nói ra những lời như vậy ai mà không tin? Tộc trưởng Ô Thẩm sợ đến mức run cầm cập, vội vàng ngoan ngoãn chắp tay giao vợ cả và con cả của mình ra làm con tin.
Trần thiên hộ lại thó đi 200 con dê của hắn, vô cùng kiêu ngạo dẫn kỵ binh rời đi. Lúc gần đi, còn quay đầu bỏ lại một câu: "Lần này ngươi rất ngoan! Vì ngươi ngoan như thế, lão tử sẽ thu ngươi làm tiểu đệ, sau này có ai khi dễ ngươi, nhớ báo tên của lão tử ra."
Tộc trưởng Ô Thẩm trong lòng sợ hãi, nhưng vẫn ôm tâm tính thử một lần, dè dặt nói: "Trần...tướng quân...à thì...tiểu nhân...hiện tại có người khi dễ chúng tôi, ngài có thể ra mặt cho chúng tôi sao?"
Trần thiên hộ: "A, ai khi dễ ngươi?"
Tộc trưởng Ô Thẩm: "Chính là...Bộ lạc Ngạc Thác Khắc! Hiện tại họ đang ở trên thảo nguyên phía bắc cách nơi này không xa."
Trần thiên hộ: "Thì ra là thế! Được, ngươi đi theo ta. Lão tử sẽ dạo một vòng quanh thảo nguyên phía bắc, giúp tiểu đệ nhà mình lấy lại công đạo."
Tộc trưởng Ô Thẩm mừng rỡ: "Vậy xin nhờ Trần tướng quân rồi."
Người Mông Cổ tôn trọng cường giả, dù cho mình rõ ràng là bên bị cường giả khi dễ, nhưng một khi cường giả này bắt đầu giúp giúp mình, bọn họ lập tức liền cảm thấy rất phong cách.
Trong nháy mắt liền biến thành đối tượng rực rỡ nhất trên thảo nguyên, bước đi cũng trở nên nghênh ngang.
Tộc trưởng Ô Thẩm đang định làm đảng dẫn đường, chỉ cho Trần thiên hộ chỗ tụ cư của bộ lạc Ngạc Thác Khắc, nhưng không ngờ Trần thiên hộ không cần hỏi hắn, hình như rất rõ ràng bộ lạc Ngạc Thác Khắc kia ở đâu.
Phương hướng tiến lên của đội quân không do dự chút nào, chuẩn xác xông về phía tập lạc của bộ lạc Ngạc Thác Khắc...
Người của bộ lạc Ô Thẩm thầm kinh hãi: Những người Hán này rốt cuộc làm cách nào tìm được tập lạc của người Mông Cổ mình trên thảo nguyên một cách chuẩn xác như thế? Họ có thần linh tương trợ hay sao?
"Đến rồi! Phía trước chính là bộ lạc Ngạc Thác Khắc."
Trong bộ lạc Ô Thẩm không biết là ai la lên, người của Trần thiên hộ lại đã sớm xông qua đó...
Người của bộ lạc Ô Thẩm đứng từ xa quan chiến, chỉ thấy hỏa súng kỵ binh của Trần thiên hộ xông thẳng về phía người Ngạc Thác Khắc, tiếp theo chính là tiếng hỏa súng vang lên "đoàng đoàng đoàng", người bộ lạc Ngạc Thác Khắc căn bản không chịu nổi một kích, giống như bộ lạc Ô Thẩm, bị đánh bại dễ dàng.
Tiếp theo các kỵ binh người Hán xông thẳng vào tập lạc, đánh cướp ở bên trong một hồi, cướp đi không ít dê bò của bộ lạc Ngạc Thác Khắc.
Người của bộ lạc Ô Thẩm mới tỉnh ra: "Chúng ta cũng phải đi cướp, cướp lại số dê bò mà người Ngạc Thác Khắc đã cướp của chúng ta."
Cả đám người của bộ lạc Ô Thẩm kêu gào xông qua, theo kỵ binh người Hán cùng đánh cướp...
Có người nhịn không được kiêu ngạo cười to với người Ngạc Thác Khắc: "Ai bảo các ngươi khi dễ bộ lạc Ô Thẩm bọn ta, hiện tại biết sự lợi hại của bọn ta rồi chứ? Ha ha ha! Có người Hán giúp bọn ta, sau này bộ lạc Ngạc Thác Khắc các ngươi chỉ có thể ngoan ngoãn nghe bọn ta thôi."
Nhóm người xông vào trong bộ lạc Ngạc Thác Khắc đánh cướp một hồi, thật ra người của Trần thiên hộ còn chưa làm ra chuyện xấu gì, ngược lại người của bộ lạc Ô Thẩm lại hạ thủ với người một nhà còn ác hơn cả người Hán.
Thật giống như ngụy quân làm việc càng tuyệt hơn so với hoàng quân...
Bộ lạc Ngạc Thác Khắc trải qua trận chiến này bị đánh cho không dám nói một câu, biểu thị thần phục với bộ lạc Ô Thẩm.
Mà bộ lạc Ô Thẩm thoáng cái trở nên kiêu ngạo. Dê bò bị Ngạc Thác Khắc cướp đi đã đòi trở về, trái lại còn cướp dê bò của Ngạc Thác Khắc, bổ sung cho số dê bò của họ bị người Hán cướp đi, cứ như vậy, chẳng khác nào người Hán cũng không cướp dê bò của họ.
Bọn họ lại thuận lợi cướp một số nữ nhân của bộ lạc Ngạc Thác Khắc về để sinh con, việc này thật khiến người hài lòng.
Dã tâm của tộc trưởng Ô Thẩm cũng bắt đầu bành trướng.
Ỷ vào có người Hán hỗ trợ, tộc trưởng Ô Thẩm bắt đầu chủ động xuất kích, trước tiên đánh Ô Lan Đào Lặc Cái, liên tiếp chinh phục ba bộ lạc nhỏ. Lại xuất binh Tô Mễ Đồ Tô Mộc, đánh liên tiếp bốn bộ lạc nhỏ...
Sau khi đông đảo bộ lạc bị buộc hàng phục bộ lạc Ô Thẩm, thực lực của bộ lạc Ô Thẩm tăng vọt, dã tâm cũng bành trướng theo. Ngay cả Ngạc Nhĩ Đa Tư cũng bắt đầu không thèm để vào mắt, liên tiếp khiêu khích các quý tộc của Bắc Nguyên Mông Cổ.
Lúc này đại hãn Bắc Nguyên là Bột Nhi Chích Cân · Lâm Đan Ba Đồ Nhĩ đã bệnh nguy kịch, lập tức sẽ chết, rất đông bộ lạc Mông Cổ đã thần phục hoặc kết minh với Kiến Nô. Bắc Nguyên đã tồn tại trên danh nghĩa, cách diệt vong chỉ còn kém một bước.
Sự trỗi dậy đột nhiên lại mãnh mẽ của bộ lạc Ô Thẩm khiến cho cục diện của Bắc Nguyên lại càng thêm phức tạp ba phần...