Đại Minh Trong Chiếc Hộp (Bản Dịch)

Chương 811 - Chương 811: Bài Thi Này Được 60 Điểm

Chương 811: Bài thi này được 60 điểm Chương 811: Bài thi này được 60 điểm

Bài thi nghiên cứu sinh bộp một phạt, gồm vài trang đặt ở trước mặt Sử Khả Pháp.

Sử Khả Pháp vẫn rất có lòng tin đối với bản thân!

Hắn chính là tiến sĩ.

Biết tiến sĩ là gì không?

Học bá đỉnh nhất của Đại Minh triều, mới có tư cách trở thành tiến sĩ.

Hắn đảo mắt qua, nửa trang đầu của bài thi toàn là thơ từ, cái gì "nhật chiếu hương lô sinh tử yên", đúng là đề bài cười đến rụng răng. Sử Khả Pháp hắn làm loại đề này, ngay cả đầu óc cũng không cần dùng, dựa vào ký ức cơ thể hình thành do từ nhỏ khổ học là cũng đủ rồi.

Xoát xoát xoát, rồng bay phượng múa, bút lông tung bay, dùng trình độ thư pháp có thể bán ra tiền tại hậu thế trả lời đề bài nửa trang này một cách rõ ràng, trình độ của lão sư chấm bài thi cũng không cao bằng học sinh như hắn.

Thế nhưng, khi hắn lật qua nửa trang giấy tiếp theo...

Trong nháy mắt, cả người cứng đơ!

Số Học cao nhất tới rồi. . .(toán lớp 7)

Tay cầm bút của Sử Khả Pháp khẽ run lên...

Cả người bày ra tư thế "Sparta".

"Vương hiệu trưởng...đề...đề quỷ gì thế này?"

Vương hiệu trưởng: "Đây là đề Số Học cao trung năm nhất! Nghiên cứu sinh ở đây mỗi người đều đang học tri thức phương diện này. Cho nên, có tự học đến chỗ này được không, trên cơ bản xem như có tiến vào cánh cửa nghiên cứu sinh hay không."

Sử Khả Pháp quá là kinh hãi: "Rốt cuộc là làm cái gì mới yêu cầu dùng đến tri thức như vậy?"

Vương hiệu trưởng: "Cái này...Thiên Tôn nói, Số Học là cơ sở của tất cả khoa học, nếu học không tốt Số Học, thì đừng nghĩ học cái gì hết."

Sử Khả Pháp toát cả mồ hôi lạnh: "Ta cảm giác, cảnh giới nghiên cứu sinh này đối với ta trước mắt mà nói, vẫn cao hơn một chút. Nếu không, bản quan bắt đầu tự học từ cao trung?"

Vương hiệu trưởng: "Muốn học cao trung, chí ít yêu cầu làm bài thi tốt nghiệp sơ trung trên 60 điểm."

Sử Khả Pháp: "Cái đó chắc không có vấn đề đối với bản quan, cầm bài thi tới đây."

Vì vậy, bài thi vài trang lại đặt trước mặt Sử Khả Pháp.

Lần này Sử Khả Pháp đã có kinh nghiệm, nửa trang đầu vẫn là thơ từ, cái này căn bản không đáng để suy nghĩ. Hắn chỉ dùng khoé mắt lướt qua, xoát xoát xoát, dễ dàng giải quyết.

Khi mở ra trang thứ hai, hít thở sâu...

Đề điền vào chỗ trống: Mỗi ô một điểm, tổng cộng 27 điểm)

1, trong giới tự nhiên chỉ có (...) loại điện tích. Có một số y phục dùng vải sợi hoá học làm thành dễ bị bẩn, chủ yếu là bởi vì vải sợi hoá học dễ phát sinh hiện tượng (...).

2, khi máy móc làm việc, việc mà chúng ta vừa thêm gánh nặng lại không thể không làm gọi là (...).

3, vật thể có từ tính gọi là (...), quá trình để vật thể ban đầu không có từ tính thu được từ tính gọi là (...)

Tay Sử Khả Pháp cầm bút lại bắt đầu run rẩy...

"Vương hiệu trưởng, những đề này...có quan hệ gì với kinh thế trí dụng sao?

Vương hiệu trưởng mỉm cười nói: "Đương nhiên là có ích, cái này gọi là Vật Lý. Thiên Tôn nói, học giỏi Vật Lý, mới biết đạo lý vận hành của vạn vật thế gian, mới có thể lý giải thế giới này, nắm giữ thế giới này càng tốt hơn."

Sử Khả Pháp: "Vừa rồi ngươi nói, người tốt nghiệp sơ trung có thể làm bài thi này trên 60 điểm, nói cách khác...những tốt nghiệp sinh sơ trung của thôn Cao Gia trước đây ta nhìn thấy như Vương Đường Vương chưởng quỹ, hắn có thể làm được những đề này?"

Vương hiệu trưởng cười nói: "Vương Đường a, đó là con nuôi của ta, một đứa bé rất ưu tú, những đề này, nó có thể làm được trên 90 điểm đấy."

Sử Khả Pháp thất kinh, hắn thấy Vương Đường làm đại chưởng quỹ tại Tây An, quản lý đủ loại sản nghiệp tam giáo cửu lưu, cái gì tửu lâu, Xa mã hành, lương hành, hình như cũng không phải một công việc rất giỏi gì.

Còn tưởng rằng Vương Đường cũng chỉ trình độ như Thiệu Hưng sư gia chứ, không nghĩ tới, Vương Đường lại có thể làm bài thi không hiểu ra sao này trên 90 điểm.

Sử Khả Pháp bắt đầu đổ mồ hôi lạnh: "Vương Đường không ngờ kinh khủng như thế? Sau này, nhất định nhất phi trùng thiên."

Vương hiệu trưởng cười: "Nhất phi trùng thiên thì khoa trương quá rồi, mặc dù con nuôi của ta chăm chỉ hiếu học, nhưng so với các nghiên cứu sinh vẫn kém rất xa. Ngươi xem, chỗ ta có một thứ tốt, gọi là đèn điện, là nghiên cứu sinh Kỷ Mộng Hàm mới nghiên cứu ra...Đây mới chân chính là thứ người có học vấn làm."

Hắn đi tới bên cạnh mở một cái công tắc.

Trên trần nhà đỉnh đầu Sử Khả Pháp có một bóng đèn điện sáng lên, chiếu sáng trưng khu vực chỗ hắn ngồi.

Sử Khả Pháp: "! ! !"

Vương hiệu trưởng chỉ vào đèn điện nói: "Đây là thứ tốt học Vật Lý mới có thể làm được. Trước mắt xưởng đèn điện đang được xây dựng, qua một thời gian, thôn Cao Gia ta sẽ sử dụng loại đèn này hàng loạt...Mặt khác, bên Bồ Châu cũng chuẩn bị xây phân xưởng, Tây An khẳng định cũng sẽ xây. Đây là quá trình đem 'Vật Lý kinh thế trí dụng'."

Sử Khả Pháp kinh ngạc không thôi, càng cảm thấy tri thức của mình không đủ dùng.

"Mà thôi, hiện tại bản quan không xứng tự học cao trung, vẫn là bắt đầu từ năm nhất sơ trung đi. . ."

"Muốn học năm nhất sơ trung, nhất định phải làm bài thi tốt nghiệp tiểu học được trên 60 điểm." Vương hiệu trưởng lại lấy ra bài thi tốt nghiệp tiểu học.

Lần này Sử Khả Pháp cũng không thèm nhìn đề thơ từ phía trước, trực tiếp giở đến mặt sau.

Số Học, Số Học Tiểu Học!

Ước số chung lớn nhất của 12 và 18 là (...), bội số chung nhỏ nhất của 16, 24 và 48 là (...).

Sử Khả Pháp thở dài một tiếng, bỏ bút trong tay xuống: "Bản quan, xem ra phải bắt đầu học từ tiểu học rồi."

Vương hiệu trưởng: "Chỉ cần Sử đại nhân có thể chấp nhận. . ."

Rất nhanh Sử Khả Pháp đã hiểu những lời này của Vương hiệu trưởng có ý gì.

Trong lớp học tiểu học đó, toàn là trẻ con rất nhỏ.

Sử Khả Pháp một trung niên nhân, còn là quan viên triều đình, ngồi chung với một đống trẻ con, hình ảnh đó khỏi bàn xấu hổ cỡ nào, mất mặt cỡ nào.

Cuối cùng vẫn là Vương hiệu trưởng có biện pháp, tại vị trí cuối cùng lớp học, đặt một cái ghế "lãnh đạo nghe giảng bài", tuyên bố với bên ngoài, Sử Khả Pháp Sử đại nhân là tới trường nhị trung Số 32 thị sát công tác giáo dục.

Như vậy, mọi người đều cho rằng Sử Khả Pháp ngồi ở dưới cùng lớp học là tới "tham quan học tập công tác giáo dục của thôn Cao Gia", vậy thì không ai có thể nghĩ đến, hắn ngồi ở cuối lớp là để cố gắng học tập.

Sử Khả Pháp không học tiết Ngữ văn, chỉ học tiết Số Học.

Mỗi lần đi học đều sẽ nghiêm túc ghi chép, nghiêm túc suy nghĩ.

Vài lần, hắn thấy lão sư Số Học đặt câu hỏi, thiếu chút nữa nhịn không được muốn giơ tay lên tranh trả lời với đứa trẻ khác, cũng may nhịn được, không làm mất mặt.

Bất tri bất giác...

Sử Khả Pháp đã yêu mến những tri thức kỳ lạ này.

Hắn là một người rất ham học, nếu như không ham học, lúc trước cũng không trở thành tiến sĩ.

Tri thức là thứ một khi mở rộng cánh cửa với hắn, hắn liền giống như người cá rơi vào nước, học tập rất hăng say.

Phủ Tây An...

Ngô Sân kéo một thủ hạ hỏi: "Sao gần đây không thấy Sử Khả Pháp?"

Thủ hạ: "Nghe nói Sử đại nhân bị bệnh nặng, công tác thôi quan cũng nhiều ngày rồi không làm. Các vụ án trong nha môn cũng đều là nhờ tri phủ đại nhân xử lý giúp hắn."

Ngô Sân: "Ơ, Sử huynh bị bệnh rồi? Thực sự là gay go! Mau chuẩn bị quà, ta muốn đi thăm hắn."
Bình Luận (0)
Comment