Trên thực tế, chênh lệch giữa Thiên Huyền và Thần Chiếu, chủ yếu là nguyên lực và nguyên thần. Chỉ cần đối phương không dùng lực lượng nguyên thần, Thiết Ưng lại tránh xung đột chính diện, hắn vẫn có phần thắng nhất định.
Giống như bây giờ, nhất thời hắn đã chiếm thượng phong!
Mà xảy ra chuyện như vậy, làm cho Ngọc Quyên trừng lớn mắt, trong đôi mắt tản ra nồng đậm sát ý.
Ông!
Một đạo ba động rõ ràng truyền ra, Thiết Ưng lập tức bị đánh bay ra xa, chỉ cảm thấy đầu óc nổ vang, thất khiếu chảy ra máu tươi đỏ thẫm.
"Là nguyên thần trùng kích!" Khuê Lang co rụt mắt lại, đồng thời phi người lên trước, muốn cứu trợ.
Nhưng một bóng người lại xuất hiện, cản trước mặt hắn, nhất chỉ hung hăng đâm vào ngực hắn.
Phốc!
Khuê Lang phun ra một ngụm máu tươi, đồng thời bay ngược ra xa, đâm xầm xuống đất, đến khi chống người lên, thấy Xích Phong cười tà nhìn hắn, châm chọc nói: "Thần Chiếu cảnh nào không cần nguyên thần, các ngươi thế mà lại tin tưởng, thật là đần như heo, nơi nào có tư cách nhập chủ tinh anh?"
"Ngươi. . ."Khuê Lang phẫn hận quát: "Các ngươi tới tuyển chọn đệ tử là như này sao, chọn người thôi, nào có lý hạ trọng thủ như thế?"
"Hừ hừ hừ. . . Tuyển bạt đệ tử? Một đám tạp dịch vọng tưởng nhúng chàm tinh anh, chúng ta chẳng qua là đến cảnh cáo các ngươi một phen, đừng có si tâm vọng tưởng, các ngươi còn không xứng!" Xích Phong cười lạnh, lộ ra nụ cười tà ác.
Cùng lúc đó, Ngọc Quyên đạp nhẹ hai bước, đuổi tới bên cạnh Thiết Ưng, nhìn Thiết Ưng bị nguyên thần trọng thương, trong mắt nàng nổi lên vẻ khát máu, nhất chưởng đánh tới ngực hắn.
Uy áp mạnh mẽ xống tới, hắn lần nữa phun ra cuồn cuộn máu tươi, nhưng mà đây vẫn chỉ là chưởng phong ép tới, chứ chưa trúng hẳn, nếu một chưởng này thật đánh trúng, hắn nhất định mất mạng.
Nguy nan trước mắt, Nguyệt Linh kịp thời đuổi tới, đối chưởng với Ngọc Quyên, ngay sau đó, hai người ào ào lui về phía sau, Nguyệt Linh thừa cơ mang Thiết Ưng rời đi.
Ngọc Quyên không cam lòng muốn truy đuổi, một bóng người lại vượt lên trước nàng, đồng thời tanh âm từ phía trước truyền đến: "Giao cho ta!"
Xích Phong lắc mình xuất hiện trước mặt Nguyệt Linh cùng Thiết Ưng, khóe môi nhếch lên vẻ dữ tợn, hiện nhất chỉ ra liệt diễm trực chỉ hai người: "Huyền giai vũ kỹ, Đoạn Viêm Chỉ, các ngươi đi chết đi!"
Nguyệt Linh hoảng hốt trong lòng, đối phương là Thần Chiếu bát trọng, lại sử xuất Huyền giai vũ kỹ, nàng nhất định không chặn được.
"Huyền giai vũ kỹ, Minh Sát Quyết!" Đúng lúc này, Quỷ Hổ xuất hiện, đối chỉ với Xích Phong.
Oanh một tiếng vang thật lớn, Quỷ Hổ bạch bạch bạch lui về phía sau mười bước, còn phun ra một ngụm máu tươi, Xích Phong thì vững vàng đứng tại chỗ, không nhúc nhích tí nào, cười nhạo lắc đầu: "Quỷ Hổ, trước kia ta không phải đối thủ của ngươi, đáng tiếc ta nhập tinh anh sớm hơn ngươi, chưởng khống lực lượng từ lâu đã hơn ngươi, ngươi, lực lượng quá phân tán, không còn là đối thủ của ta, ha ha ha. . ."
Đùng!
Nguyệt Linh cùng Thiết Ưng bị khí thế va chạm giữa hai người đánh bay ra xa, lại lần nữa phun ra một ngụm máu tươi.
Quỷ Hổ hai mắt âm lãnh, cắn răng nói: "Ngươi có ý gì, cái gì gọi là lực lượng phân tán?"
"Ha ha ha. . . Ngươi tâm cảnh chưa tới, đương nhiên sẽ không hiểu!" Xích Phong kinh thường cười nói: "Trước kia ngươi đầy một thân sát khí, luôn luôn làm cho ta kiêng kị. Nhưng đến khi vào tinh anh, ta mới biết được, đó là do ngươi không hiểu vận dùng sức mạnh, là biểu hiện của kẻ yếu. bây giờ thể nghiệm, quả là thế, nếu không, ngươi cho rằng chỉ là chênh lệch nhất trọng cảnh, vì sao ngươi lại bị bại dễ dàng như vậy?"
Quỷ Hổ hai mắt run run, trong lòng mắng to, vậy mà lại bắt nguồn từ tâm cảnh!
"Được rồi, ta nể mặt đại trưởng lão, không so đo với ngươi, nhưng chuyện hôm nay, tất cả các ngươi nhớ kĩ cho ta. Là chúng ta tới kiểm tra thực lực các ngươi, các ngươi vậy mà thừa cơ khiêu chiến chúng ta, cho nên chúng ta mới không nương tay, tất cả mọi thứ, không liên quan chúng ta, nếu có người dám nói vớ nói vẩn, vậy. . ."
Xích Phong lạnh lùng liếc nhìn mọi người, trong mắt dạt dào sát ý, chúng đệ tử tất cả đều sợ hãi rụt rè, không dám đáp lời.
Xích Phong vung tay lên, lại mấy người đầu rơi xuống đất, mọi người giật mình, mới vội vã gật đầu.
Thấy vậy, hai người Xích Phong mới thỏa mãn liếc nhau, cười nhạo liên tục. Quỷ Hổ dĩ nhiên đã hận bọn họ đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng lại không thể làm gì.
"Còn có chuyện thứ hai, thân là tạp dịch, là mấy thứ đê tiện nhất, tuyệt đối đừng có ý nghĩ nhúng chàm tinh anh môn chúng ta. Nếu không, bị giết chết, đừng có oán trời trách đất!".
Mọi người đều biệt khuất cúi thấp đầu, nhưng không dám phản bác.
Đệ tử tạp dịch phòng có thể nhập chủ tinh anh, là các cung phụng cùng tông chủ ra quyết định. Nhưng qua lần chấn nhiếp này, mọi người đã không dám có ý nghĩ nhập tinh anh môn nữa. Bởi vì bọn họ biết, chỗ đó không chào đón bọn họ. Tạp dịch thủy chung là tạp dịch. Một số đệ tử ngoại môn nội môn đến đây đầu nhập vào tạp dịch phòng, bây giờ trong lòng đã sinh ra chút hối hận.
Tuy bọn họ được ma bảo cùng linh đan, nhưng cuối cùng lại mất đi thứ quý giá nhất, tôn nghiêm.
Thân là tạp dịch, trong mắt đệ tử tinh anh, thủy chung là con kiến hôi.
Nhìn phản ứng của tất cả mọi người, hai người Xích Phong biết mục đích đã đạt được, liền chậm chậm rời khỏi nơi này.
Bọn người Quỷ Hổ, Khuê Lang nhìn bóng lưng bọn họ, ai nấy đều nghiến răng nghiến lợi, lửa giận ngập trời.
Tinh anh môn cùng tạp dịch phòng, đã kết xuống cừu oán. . .