Đại Quản Gia Là Ma Hoàng (Dịch Full)

Chương 1097 - Chương 1098: Cấm Lệnh(1)

Đại Quản Gia Là Ma Hoàng Chương 1098: Cấm lệnh(1)

Thấy Trác Phàm vẫn cứ rất cẩn trọng, Hắc Nhiêm Chí Tôn bật cười nói: "Ha ha ha. . . Tiểu gia hỏa, ngươi không cần kinh hoảng, lão phu đã vừa mới nói, không phải nhằm vào ngươi. Mà lại ngươi xem, lão phu đã thay ngươi giết lão già kia. Điều này nói rõ, lão phu là đứng về phía ngươi, đúng không?"

Nhưng Trác Phàm vẫn không dám hoàn toàn tin tưởng, trước khi không hiểu rõ tính tình của vị Chí Tôn này, hắn không dám tùy ý tin tưởng lời hắn. Dù nói thế nào, vị Chí Tôn này là người trong ma đạo!

Vạn nhất vị Chí Tôn này thích trêu đùa người ta thì sao đây, ngay khi ngươi buông lỏng cảnh giác, mừng rỡ, mới một chiêu làm thịt ngươi, muốn thấy bộ dáng chấn kinh dị thường của ngươi, điều đó ai mà nói rõ được?

Cho nên, Trác Phàm tuy mặt ngoài cung kính dị thường, nhưng lại vẫn cảnh giác vạn phần, khom người nói: "Trác Phàm không dám, tạ Chí Tôn xuất thủ cứu giúp!"

Hắc Nhiêm Chí Tôn thấy Trác Phàm tuy mặt ngoài hiện vẻ an nhiên, nhưng thân thể y nguyên cứng ngắc, biết lòng cảnh giác của hắn rất nặng, bất đắc dĩ lắc đầu, bật cười nói: "Lão phu không phải đã nói, lão phu có ý định bảo vệ ngươi, lại đi một chuyến uổng công. . . Ai, thôi thôi, tiểu tử ngươi thật là rất cẩn thận!"

Trác Phàm ngẩng đầu nhìn hắn, thăm thẳm nói: "Chí Tôn đại nhân, nếu ngài không có việc gì, ta có có thể đi trước hay không?"

Hắc Nhiêm Chí tôn hơi phiền muộn mà bật cười: "Lão phu đáng sợ như vậy sao?"

"Ừm, Chí Tôn đại nhân, ngươi nói ngươi không phải nhằm vào ta mà, chỉ muốn bảo vệ ta, bây giờ ta an toàn rồi, thủ phạm cũng bị ngài giải quyết, ngài còn có chuyện gì nữa sao?" Trác Phàm rất bình thường nói.

Hắc Nhiêm Chí Tôn bất đắc dĩ trợn mắt, không khỏi giận quá mà cười, gật đầu nói: "Hảo tiểu tử, cứ như vậy muốn chuồn mất a, lão phu bảo vệ ngươi, ngươi cứ như vậy chạy đi, ngươi thấy ổn lắm sao?"

"Ây. . . Chí Tôn đại nhân, là ngài nói ngài đi một chuyến tay không mà. Mặc kệ ngài có xuất thủ hay không, mạng ta đều đã giữ được a. Cho nên. . . Cảm tạ ngài lo lắng chi tình, nhưng ân cứu mạng, vẫn chưa thể tính chứ!" Trác Phàm trấn định nói, càng dần càng hiểu về mục đích của vị Hắc Nhiêm Chí Tôn này.

Lần này hắn xuất hiện, tuyệt đối là tới tìm mình, mà lại nhất định có chuyện muốn hắn làm, nếu không tuyệt sẽ không nhắc mãi cái ân cứu mạng! Nói cách khác, việc này, bọn họ nhất định phải làm, nhưng lại khó có thể mở miệng.

Hắc Nhiêm Chí Tôn yên tĩnh trầm tư một lát, rồi đột nhiên sáng mắt lên nói: "Đúng rồi, lần này lão phu đã giúp ngươi giải quyết Lỗ trưởng lão, ngươi thử nghĩ xem, nếu hắn chết trong tay ngươi, người tất nhiên sẽ đắc tội Ngự Thú Tông. Nhưng chết trong tay lão phu thì khác, lão phu là người thi hành quy củ, Ngự Thú Tông không dám nói gì. . ."

"Nhưng bọn họ vẫn sẽ tính sổ lên đầu ta, kết quả có khác nhau gì sao?" Trác Phàm thản nhiên nói, "Trừ phi ngài nói thẳng luôn với Ngự Thú Tông, vậy ta mới yên tâm, nhận phần nhân tình này!"

Hắc Nhiêm Chí Tôn run run, lại có chút tức giận cười to lên: "Ha ha ha. . . Khó thế mà cũng nghxi ra được, lúc trước ái đồ của chúng ta muốn làm chuyện này, vì an ổn của Tây Châu, ta còn không cho phép hắn làm như vậy, bây giờ ngươi nói một câu mà muốn chúng ta đi làm?"

"Vậy ngài không có ân tình gì đối với ta, xin cáo từ!" Trác Phàm muốn chạy, lại bị Hắc Nhiêm Chí Tôn gầm thét nói: "Chờ chút, ta có chuyện tìm ngươi!"

Trác Phàm quay đầu nhìn hắn, nở nụ cười đắc ý, lúc này mới có thể đứng thẳng người. Quả nhiên là có chuyện a, vậy hắn không sợ. Ngươi có chuyện tìm ta, còn có thể làm gì ta, ha ha!

Trác Phàm như biến thành một người hoàn toàn khác, trở nên vênh váo tự đắc, Hắc Nhiêm Chí Tôn bất đắc dĩ lắc đầu cười: "Tiểu tử, ngươi đừng kênh kiệu, tìm ngươi làm không phải là đại sự gì, chỉ là muốn hạ cấm lệnh với ngươi mà thôi, trong tỉ thí hạ tam tông và trung tam tông, ngươi không được tham chiến, chỉ thế thôi!"

Trác Phàm không hiểu, kỳ quái nói: "Thì sao? Vậy các ngươi trực tiếp hạ cấm lệnh không phải là được rồi sao, thương lượng với ta làm gì?"

"Ha ha ha. . . Ngươi nghĩ rằng chúng ta nguyện ý thương lượng với một tên tiểu bối như ngươi sao!" Hắc Nhiêm Chí Tôn không khỏi thở dài: "Cái gọi là vô quy củ bất thành phương viên, chúng ta tổ Song Long hội chức đến bây giờ, được cửu tông tán đồng, thứ quan trọng nhất, là công chính! Nếu không, Song Long hội không được các đại thế lực tín nhiệm Tây Châu, nhân tâm sẽ tán, Tây Châu sẽ xuất hiện chiến loạn. Cho nên, dưới tình huống ngươi không có bất kỳ sai lầm gì, chúng ta sẽ không có lý do hạ cấm lệnh cho ngươi. Nếu không chính là tự hủy danh tự, tín dự!"

"Thực lực của ngươi thực sự quá mạnh, đã vượt hạ tam tông, thậm chí trung tam tông. Ngươi mà lên sân, ai dám ra sân, Song Long hội ra đời là để kiểm tra tiềm năng các tông, có ngươi, vậy chẳng khác gì vô dụng. Bởi vậy, chúng ta muốn cho ngươi tự hiểu là không lên trận, đến khi khiêu chiến thượng tam tông, ngươi lại ra tay cũng không muộn a!"

Trác Phàm không khỏi kỳ quái nói: "Làm sao ngươi biết mục tiêu của chúng ta là thượng tam tông?"

"Ha ha ha.

Bình Luận (0)
Comment