Đại Quản Gia Là Ma Hoàng (Dịch Full)

Chương 1107 - Chương 1108: (1)

Đại Quản Gia Là Ma Hoàng Chương 1108: (1)

.

Bộ Ma Hoàng này vẫn do 1 tay mình dịch nên tiến độ chỉ đc có vậy thôi nha ae. Ae muốn nhanh thì có thể donate qua momo 0966932518 hoặc mở khóa hàng ngày tăng lên thì tiến độ sẽ đc đẩy nhanh nhé mn.

Trong một gian phòng nhỏ hẹp, lúc này đang chật ních người, Thủy Nhược Hoa lo lắng nhìn Sở Khuynh Thành khoanh chân vận công trên giường, vội vàng hỏi:

"Khuynh Thành, ngươi thế nào rồi?"

Mọi người đều lo âu nhìn nàng, từng đôi quyền chăm chú nắm chặt lại.

Những khí thể xanh biếc cuồn cuộn du tẩu trên người nàng, làm cho cả người nàng đều không ngừng run rẩy, vẻ mặt thống khổ.

Tuyên Thiếu Vũ cắn răng mắng: "Đám ma đạo thật sự là bỉ ổi ngoan độc!"

"Đúng đấy, không biết Khuynh Thành tỷ có bị nguy hiểm hay không. Nhiều Liệu Thương Đan và giải độc đan như vậy đều không có tác dụng gì!" Đan nhi cũng tức giận nói.

Vân trưởng lão lại đạm mạc nói: "Không có gì đáng ngại, mọi người không cần hoảng loạn. Lúc trước lão phu đã xem qua cho Khuynh Thành, không phải là kịch độc trí mạng, dù sao nơi này là Song Long Viện, há có thể tùy tiện giết người? Chỉ là, mấy ngày nay, chỉ sợ Khuynh Thành sẽ không quá dễ chịu!"

"Hừ, đám ma đạo kẻ xấu kia, vậy mà làm cho Khuynh Thành sư muội thống khổ như vậy, Tuyên Thiếu Vũ ta sẽ không bỏ qua bọn họ!" Tuyên Thiếu Vũ nghiến răng nghiến lợi nói.

Mọi người ào ào phẫn nộ gật đầu. Đúng vào lúc này, một tiếng hét lớn từ bên ngoài vọng vào: "Công tử, trưởng lão, đệ tử Kiếm Thần Tông, Tạ Thiên Thương cầu kiến!"

"Đứng đầu trung tam tông?" Mọi người nghi hoặc liếc nhau, "Sao người trung tam tông lại đột nhiên tìm tới Huyền Thiên Tông chúng ta?"

Sở Khuynh Thành lại chợt mở mắt, giống như sớm có sở liệu, vui vẻ nói: "Để hắn vào đi, hắn là bạn cũ của ta ở Thiên Vũ, chắc là đến thăm ta!"

Lại là bạn cũ?

Sắc mặt Tuyên Thiếu Vũ nhất thời âm trầm xuống, lòng nghĩ không phải lại là kẻ không đứng đắn đuổi tới cửa chứ, liền lạnh lùng nói: "Khuynh Thành sư muội bây giờ trúng độc, không rảnh gặp khách, đuổi hắn đi!"

"Chờ chút, công tử, như vậy không được!" Sở Khuynh Thành còn chưa lên tiếng, Vân trưởng lão đã vội vã khoát khoát tay nói: "Nếu người này chỉ là bạn cũ cảu Khuynh Thành, bây giờ Khuynh Thành không tiện gặp khách, xác thực có thể không cho vào. Nhưng phía sau hắn lại là Kiếm Thần Tông, đứng đầu trung tam tông, chúng ta không thể không cho người ta thể diện, vẫn phải mời vào đi!"

Nghe Vân trưởng lão nói có lý, Tuyên Thiếu Vũ chỉ có thể vì đại cục mà bất đắc dĩ gật gật đầu.

Ngay sau đó, Tạ Thiên Thương, Vĩnh Ninh cùng Vân Sương được đệ tử Huyền Thiên Tông dẫn vào. Trước chào Vân trưởng lão, ngay sau đó liền thấy Sở Khuynh Thành đang mồ hôi nhễ nhại, hai gò má lại một màu trắng xám.

Tạ Thiên Thương ôm quyền nói: "Sở lâu chủ, nhiều năm không gặp, gần đây được chứ?"

"Nói nhảm a, tỷ tỷ ta đang như này là tốt sao?" Sở Khuynh Thành còn chưa lên tiếng, Đan nhi đã trợn mắt nói.

Mọi người thì cạn lời, người ta tùy tiện một câu khách sáo thôi, ngươi còn coi là thật. Sở Khuynh Thành vỗ vỗ vai nàng, bật cười lắc đầu.

Tạ Thiên Thương mỉm cười, lại khẽ khom người nói: "Xin lỗi, là tại hạ ngu dốt, để chư vị chê cười rồi. Sở lâu chủ, tại hạ thấy Sở lâu chủ trúng độc, nên đặc biệt đến dâng lên một bình Giải Độc Đan tông môn ta bí chế, nhất định có thể giải độc cho Sở lâu chủ!"

Nói rồi, Tạ Thiên Dương xuất ra bình sứ nhỏ.

Sở Khuynh Thành sáng mắt lên, cười nhẹ gật đầu: "Đa tạ công tử hảo ý!"

"Nào có, chúng ta là đồng hương bạn cũ, không cần phải khách khí!" Tạ Thiên Thương khẽ cười.

Thủy Nhược Hoa vội vàng tiếp nhận, đưa cho Sở Khuynh Thành còn đang đau đến thân thể run rẩy, nghi hoặc nói: "Tạ công tử, Khuynh Thành nàng trước đó đã phục không ít đan dược, đều không có gì khởi sắc, chẳng lẽ bình đan này của ngài. . ."

"Nhất định sẽ có hiệu quả!" Tạ Thiên Thương rất tự tin đáp.

Sở Khuynh Thành thấy thế thì càng chắc chắn trong lòng, ngầm hiểu nói: "Ta tin tưởng ngươi, bình đan này của ngươi nhất định hữu hiệu!"

Nói rồi, nàng lập tức mở ra nắp bình, hơi ngửa cổ ăn vào. Sau đó, nàng khoanh chân luyện hóa, yên tĩnh tĩnh toạ. Mọi người chung quanh thì vẫn khẩn trương nhìn nàng. Một phút sau, chuyện thần kỳ phát sinh, Sở Khuynh Thành đúng là ngừng run rẩy, khí sắc trên mặt dần dần hồng nhuận, khí thể xanh biếc hành hạ khiến nàng không chịu nổi đang chậm rãi biến mất, sau cùng hoàn toàn biến mất không thấy gì nữa.

"A, Tạ công tử, đan dược này của ngươi thật là linh nghiệm, vậy mà giải được độc nè!" Đan nhi mừng rỡ kêu lên.

Tạ Thiên Thương chỉ cười nhạt. Tuyên Thiếu Vũ cùng Vân trưởng lão thì kinh dị nhìn hắn, thầm khen trung tam tông quả nhiên lợi hại. Không biết là loại độc tố nào, thế mà có thể hoàn toàn giải đọc, chẳng lẽ đây là giải dược vạn năng sao?

Và rất nhanh, Sở Khuynh Thành để lộ đáp án này!

Sở Khuynh Thành thở ra một hơi thật dài, chậm rãi mở hai mắt, nhìn Tạ Thiên Thương, cười nói: "Hahaha. . . Hắn vẫn như vậy a, làm việc tốt xưa nay không ra mặt!"

"Há, ngươi biết sao?" Tạ Thiên Thương ngạc nhiên hỏi.

Bình Luận (0)
Comment