Hưu hưu hưu! Từng tiếng xé gió vang lên, bên ngoài kết giới Ma Sách Tông, từng mảnh từng mảnh người đen nghịt dần dần đáp xuống, chính là đám người Trác Phàm. Trong lòng đã có ý mưu phản, trong mắt mọi người không có do dự hay nhát gan, mà chính là trần trụi kiên định và sát ý! Từ xa xa nhìn chỗ kết giới quen thuộc, Trác Phàm nhếch miệng cười lạnh. Tà Vô Nguyệt, lão tử không phải đồ chơi của ngươi, sẽ ngoan ngoãn để người sử dụng hết thì ném đi, lão tử không thèm
Ma Sách Tông, nàng đã muốn vạch mặt, vậy lão tử đành phải tiến hạ thủ vi cường, thuận tay lấy luôn cái tông môn này.
Dù sao, việc quan hệ đến tánh mạng lão tử cùng Khuynh Thành, lão tử tuyệt sẽ không có điểm mềm lòng! Trác Phàm quay đầu nhìn về phía Lạc Vân Hải, dặn dò: "Vân Hải, người mang người Lạc gia cùng tiểu tam tử trông coi ở chỗ này, nếu chiến lên, sẽ có người mở ra kết giới để các ngươi vào!" "Vâng, Trác đại ca!" Lạc Vân ôm quyền, Hải bình tĩnh nói.
Tiểu tam tử cũng khẽ gật đầu, dựng thẳng lên ngón tay cái, vỗ ngực nói: "Yên tâm đi, lão cha, tiểu tam tử ở đây chờ lệnh, người có bất kỳ điều gì cần, tiểu tam tử giúp người giẫm bằng nó!"
"Ách, tiểu công tử, nơi này không như Huyền Thiên Tông được, ngày sau chúng ta còn phải tu luyện sinh hoạt ở chỗ này đấy, ngài thủ hạ lưu tình chút, có thể không xuất thủ thì tận lực không nên ra tay, ha ha ha.." Thích cung phụng chà chà mồ hôi lạnh trên đầu, bất đắc dĩ cười khổ nói. Bọn người nghe vậy, không khỏi cười to liên tục. Tuy lực lượng cường đại của tiểu tam tử làm cho bọn họ buồn rầu, nhưng đồng thời cũng cho bọn họ vô tận lực lượng. Chỉ cần có tiểu quái vật này, vậy trận chiến này, bọn họ mà không thắng thì thật không có thiên lý. Coi như đại cung phụng trong truyền thuyết của tông môn có xuất hiện đều không có làm nên chuyển gì, vị tiểu gia này còn có thể miểu sát cả Chu Thiên Tứ Lão a!
Giương mắt nhìn mọi người, Trác Phàm hắng giọng quát to: "Được rồi, chúng ta đi thôi, thiên hạ này, hôm nay phải thay đổi, hừ!" Nói rồi, Trác Phàm dẫn đầu cất bước đi thẳng về phía trước, Sở Khuynh Thành ở bên cạnh hắn, những người còn lại chăm chú đi sau lưng hắn. Một nhóm nhân mã, một nhóm hung thần ác sát đánh tới chính tổng môn của mình! Chính lại ngày phòng đêm phòng, cướp nhà khó phòng, ông một tiếng vang nhỏ, kết giới tông môn dễ dàng bị mở ra, HỔ Lang Chi Sư trùng trùng điệp điệp đi vào. Xoạt xoạt xoạt xoạt! Bỗng nhiên, bốn bóng người chợt xuất hiện, mọi người giật mình, cùng nhìn qua, thấy chính là Ma Sách Tử Quỷ. Trác Phàm khoát tay nói: "Yên tâm, người của mình, ta để bọn họ theo dõi tông môn!", làm cho tất cả mọi người yên tâm lại, sau đó nhìn về phía tứ quỷ nói: "Ta hỏi mấy tên tiểu quỷ các ngươi, Tà Vô
Nguyệt hồi tông chưa?" Hung Sát Quỷ vội vã gật đầu, ôm quyền nói: "Khởi bẩm Trác quản gia, một tháng trước Tông chủ đã hồi tông. Chỉ là nghe nói ngài mang đi hai phần ba nhân mã tông mổn, nên đã một trận nổi giận. Gần nhất lại có hơn mười tên đệ tử bị hắn giận chó đánh mèo, bị hấp đến chết!" "Ha ha ha... Quả là thế, xem ra lần này thật phải ngả bài!" Trác Phàm khẽ cười một tiếng, rồi phất phất tay, tiếp tục đi đến phía trước, vừa đi vừa hỏi: "Đám người Thạch cung phụng thì sao, gần nhất tông môn có ai khả nghi hoặc là cao thủ xuất hiện..." Ma Sách Tứ Quỷ vừa đi bên cạnh Trác Phàm, vừa báo cáo: "Khởi bẩm Trác quản gia, đám người Thạch cung phụng trừ bàn lộng thị phi ra, thì không có động tác gì khác.." Mọi người nghe vậy thì cùng run lên, âm thầm tán thưởng. Nguyên lai Trác quản gia đã sớm chuẩn bị phản nghịch, lại sớm làm tốt tại mắt ở tông môn, thuận tiện hành động hội tông! Trước khi chưa tấn công Huyền Thiên Tông, đã làm tốt chuẩn bị phản công Ma Sách Tông, thật là người phi thường cẩn thận a. Ma Sách Tổng nắm trong tay hắn, chắc hẳn sẽ tốt hơn nhiều so với khi nằm trong tay Tà Vô Nguyệt a! Cứ như vậy, lần này chúng ta phản nghịch tuy không chính công, nhưng chọn một tông chủ có năng lực hơn ngồi lên trên, coi như vẫn xứng đáng với liệt tổ liệt tông Ma Sách Tông đi. Bọn người Bạch cung phụng cùng Thích cung phụng liếc nhìn nhau, đều khẽ gật đầu, tìm cho
mình cái cớ để có thể yên tâm thoải mái! Rất nhanh, cả đám người đến trước đại điện tông chủ, nhấn mã trùng trùng điệp điệp, CỖ uy áp cường hãn như mây đen, bao phủ cả đại điện, làm cho Tà Vô Nguyệt đang bên trong điện phải
nhướng mày vì bị đè nén. Sau đó song đồng ngưng tụ, đạp chân xuống, xông ra ngoài đại điện! Tà Vô Nguyệt đến cửa đại điện, nhìn thấy một đám người trùng trùng điệp điệp, liền hét lớn: "Người nào, dám can đảm Ở đại điện tông chủ thả ra mãnh liệt như thế khí thế, muốn tạo phản sao?" Sau đó chăm chú nhìn kẻ cầm đầu, chính là Trác Phàm, tròng mắt ngưng tụ, nghiến răng nghiến lợi, giọng căm hận nói: "Trác Phàm, người còn dám trở về?" Trác Phàm cười khẽ nói: "Có gì mà không dám? Ta là đệ tử Ma Sách Tông, Ma Sách Tổng là nhà ta, tại sao ta không thể trở về?" Tà Vô Nguyệt gầm lên: "Hừ, hay cho tên vô sỉ bội tín! Đầu tiên là lừa gạt để bổn tọa rời tông môn, kết quả trong khi bản tông đi trao đổi đại sự với các đại đế quốc, mới không bao lâu, người quay lại, còn giả truyền ý chỉ bản tông, mang đi tất cả cao thủ tạp dịch phòng, đi quá quyền hạn, lớn mật! Theo Tông quy Ma Sách tông, người đã là tội chết không thể tha!" Đúng lúc này, không biết là trùng hợp hay là cố ý, mà chắc chắn là Cố ý cmnr, Thạch cung phụng vừa đúng lúc mang tới 100 cao thủ nội môn, đứng sau lưng Tà Vô Nguyệt, có vẻ thoáng cái đã trở thành người của Tông chủ.