Đại Quản Gia Là Ma Hoàng (Dịch Full)

Chương 1483 - Chương 1489: Trọng Điểm Chú Ý 2

Đại Quản Gia Là Ma Hoàng Chương 1489: Trọng điểm chú ý 2

Cứ như vậy, dưới tình huống cấp bách, những người vốn không thành thạo thuật luyện đan dựa vào tu vì cùng phẩm chất của tài liệu mà nâng cao tỉ lệ thành đan. Mà những luyện đan sư chánh thức, tâm lý có ngạo cốt, thì dùng tài năng luyện thất phẩm đan dược, đây là một phần vinh dự. Để chứng minh mình đường đường chính chính, là một thất phẩm luyện đan sư.

Thế nhưng Bách lý Kinh Vĩ lại đào thải phần lớn những người này, thực tế cũng chứng minh bọn họ không phải là người nhà Thượng Quan gia, mà giữ lại đém người kém cỏi này, trọng điểm liền tập trung trên người bọn họ.

Đây là kế sách thu lưới của Bách Lý Kinh Vĩ, chỉ là, ngoại trừ Trác Phàm, đám người còn lại cũng không nhìn ra việc gì, chỉ cảm thấy lần Đan Vương đại hội này rất kỳ lạ, giống như chuyên môn chuẩn bị cho các chủ tử ở Đế Đô vậy.

Nhưng ai cũng không biết, đây là chiếc lồng giam kiên cố nhất làm theo yêu cầu được chuẩn bị cho mật thám của Thượng Quan gia.

Hiểu rõ chỗ này, trong lòng Trác Phàm đang nghĩ biện pháp đối phó, Thượng Quan Lâm Ngọc, là con cờ duy nhất hắn có thể sử dụng trong lúc song phương tranh đấu, đến cùng có nên thả hắn ra ngoài hay không đây?

Nếu đem hắn thả ra ngoài, chính mình cũng phải đi theo, sẽ nguy hiểm mười phần.

Mà muốn quyết định việc lớn như thế, trước phải xem tiểu tử này là loại người gì! Chỉ vì trước mắt, hay Khương Thái Công câu cá, ổn thỏa buông cần?

Lòng hắn, lại lớn bao nhiêu?”

Không sai, hiện tại Trác Phàm đã có thể khẳng định, người chủ trì Đan Hội Bách Lý Kinh Vân này không đơn giản, này tuyệt đối là bố trí của hắn, mà không phải Thượng Quan Phi Vân!

Dù sao hai tháng trước, lúc Trác Phàm vừa tới Phi Vân Thành, nhìn thấy điệu bộ đóng cửa điều tra của Thượng Quan Phi Vân, lại rất cứng rắn hung mãnh, khuyết thiếu mưu tính.

Thẳng nữa tháng trước, mới có thông cáo xuất đan mới, cùng tác phong cứng rắn lúc trước hoàn toàn khác biệt, biến thành một bẫy rập nhỏ nhắn mềm mại.

Có thể thấy, người này nauwx tháng trước mới xuất hiện ở Phi Vân Thành, mà lại từ đế đô mà đến, quyền thế tương đương với Phi Vân Kiếm Vương, có thể làm hắn giao ra quyền khống chế vương phủ, phối hợp hành động của hắn!

Ánh mắt khẽ híp, Trác Phàm thật sâu nhìn về chỗ của Bách Lý Kinh Vân, suy nghĩ đã hoàn toàn trong suốt, trong lòng thì thào.

Người này chiêu hiền đãi sĩ, khí độ bất phàm, trầm ổn vô cùng, nhưng khi ra tay, lại lạnh lùng quả quyết, không mang theo chút tình cảm nào.

Dạng người như này, tuyệt đối là lòng cao hơn trời, sẽ không nhận lợi ích cực nhỏ. Nếu ta ra bên ngoài, hắn cũng sẽ không nóng lòng đụng tới ta, sợ sẽ đả thảo kinh xà, mà sẽ thả một dây câu thật lớn, chuyên chú tập trung vào sau lưng của Thượng Quan nhất tộc.

Cuối cùng, trước khi nhân mã hai phe quyết chiến, ta vẫn an toàn. Cũng bởi như vậy, ta mới có cơ hội thừa cơ hành động, biến thành Ám ảnh trên mặt nổi, quyết ra thắng bại.

Dường như đã dự kiến ra tràng cảnh song phương tranh đấu, Trác Phàm phun ra một ngụm trọc khí thật dài, khóe miệng xẹt qau đường cong tà dị, trong lòng vô cùng niềm nở!

Đã như vậy, ha ha ha… Thượng Quan Lâm Ngọc, ngươi vẫn nên ngoan ngoãn bị bại lộ đi. Ngươi quân cờ này rất có tác dụng, vi sư, Thượng Quan Phi Vân, còn có bọn người của Thượng Quan Phi đều rất chờ đợi để sử dụng đấy, hắc hắc hắc…

Thân thể run lên một cái, Thượng Quan Ngọc Lâm cảm thấy có một trận gió mát tập kích, sau lưng cảm nhận được ý lạnh thấu xương, không khỏi kinh ngạc khó hieue.

Chuyện gì xảy ra, con mẹ nó ai để ý tới lão tử?

Thế nhưng còn chưa đợi hắn tìm hiểu kĩ, thanh âm khoan thai của Bách Lý Kinh Vĩ lại vang lên lần nữa: “Chúc mừng chư vị, tấn cấp lên vòng thi thứ hai, đề mục của lần này là… Ha ha ha, ta còn chưa nghĩ ra, các vị tùy tiện luyện đi!”

Ách!

Không khỏi giật mình, mọi người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, đều khó hiểu, mặt mũi tràn đầy vẻ nghi hoặc.

Đề mục này… Cũng quá tùy tính a, tùy tiện luyện? Vậy yêu cầu tuyển chọn là cái gì? Lát nữa luyện ra đan dược cửu phẩm, ngươi liền tuyển bát phẩm, chúng ta sao có thể cãi lí với ngươi?

Dù sao quyền giải thích, đều ở trên tay ngươi!

Đan Hội như thế, cũng quá không có nguyên tắc đi…

Trong lòng vô cùng khó xử, mọi người cũng không biết nên làm thế nào, rốt cục có người nhịn không được lên tiếng hỏi: “Đại nhân, xin ngài chỉ giáo, tốt xấu gì ngài cũng nên giải thích cho chúng ta một chút, để tránh cho những con ruồi không đầu chúng ta, một trận đi loạn!”

“Ha ha ha… Không cso khúc mắc gì cả, nỗ lực hết sức liền được!”

Mỉm cười, Bách Lý Kinh Vĩ từ chối cho ý kiến nói, nhưng nụ cười kia lại rất thần bí, lộ ra cảm giác quỷ dị, để cho trong lòng mọi người ở đây càng thêm sợ hãi.

Đúng lúc này, một tiếng nổ vang vang lên bên tai mọi người, nguyên lực chi hỏa trong tay của Trác Phàm đã cháy hừng hực, nhìn về phía mọi người nói: “Không phải vừa rồi đại nhân mới nói sao, nỗ lực hết sức a, vậy mọi người liền đêm ra tất cả bản lĩnh không phải được rồi sao?”

Nói nhưu thế, Trác Phàm đã đem dược tài ném vào bên trong, bọn người thấy vậy, cũng vội vàng nhóm lửa, lại không biết đây là lần sàng lọc thứ hai mà Bách Lý Kinh Vĩ dành cho thám tử của Thượng Quan gia…

Bình Luận (0)
Comment