Đại Quản Gia Là Ma Hoàng (Dịch Full)

Chương 1560 - Chương 1566: Dồn Vào Tử Địa

Đại Quản Gia Là Ma Hoàng Chương 1566: Dồn vào tử địa

“Chiêu thứ nhất rung cây dọa khỉ, nhiễu loạn tâm cảnh của ba người họ; chiêu thứ hai điệu hổ ly sơn, đem tất cả hộ vệ trong địa lao đều lần đi, sau đó ta thừa cơ đi địa lao cứu người, hộ vệ trong thành cũng bị dẫn tới, lúc đó hai cha con chúng ta muốn chạy trốn thì đơn giản hơn rất nhiều…”

“Ừm, kế hoạch không tệ, nhưng mà… Bọn hắn có tin hay không? Dễ dàng mắc câu như vậy?”

“Thượng Quan Phi Vân có oán hận rất sâu với Thượng Qua gia chủ, lần này ta sắp xếp Thượng Quan Ngọc Lâm tự bạo trước mặt hắn, lại thêm có các vị đánh lén vương phủ, hai bên có liên hệ, hắn tất nhiên cho rằng đây là kế hoạch ám sát nhằm vào hắn, nhất định sẽ giận dữ. Đến lúc đó hắn khẳng định sẽ tìm gia chủ các ngươi tính sổ, mà ta cũng có cách dọa hộ vệ của vương phủ một chút, để bọn hắn đi theo Thượng Quan Phi Vân, quay địa lao rỗng tuếch, có lợi chi việc cứu người!”

“Ừm… Kế này đúng là rất có tác dụng với Thượng Quan Phi Vân, có lẽ hắn dễ mắc lừa, nhưng đối phương còn có đệ nhất cố vấn của đế quốc, Bách Lý Kinh Vĩ thì sao?

“Bách Lý Kinh Vĩ danh bất hư truyền, chút âm mưu nhở đó chắc cũng không gtaj được hắn, nhưng mà… Hắn mặc dù mưu trí hơn người, nhưng lại có một nhược điểm, có thể trắng trợn sử dụng một phen!”

“Nhược điểm gì?”

“Qúa tham! Ha ha ha… Chỉ là đây cũng không phải khiếm khuyết gì, có thể nói, bởi vì hắn là một mưu sĩ cực kỳ tự phụ nên sẽ càng tham lam, sẽ khôn rón ra rón rén, thỏa mãn với những thứ hiện tại. Từ Đan Vương đại hội lần trước, hắn đã biết lối ra của các vị, nhưng mà vẫn không có động tác gì, mà là bố trí thiên la địa võng chờ các vị mắc câu, người này giổi thả dây dài câu cá lớn, là một người rất kiên nhẫn. Cho nên dù hắn có nhìn ra cũng sẽ không làm gì, mà sẽ tương kế tựu kế, câu con cá lớn là ta. Như vậy, chúng ta cũng tương kế tựu kế, theo ý hắn, đem Tiểu Tam Tử từ trong Phi Vân vương phủ cứu ra!”

“Vậy sau đó?”

“Sau đó hắn sẽ truy đuổi ta đến chân trời góc biển, không chết không thôi. Đoán chừng trong một canh giờ, ta liền sẽ bị bọn họ bao vậy, khó mà chạy thoát!”

“Cáu gì, vậy chẳng phải ngươi gặp tử cảnh?”

“Đúng vậy a, cố tìm đường sống trong chỗ chết, chỉ có như thế, cha con hai người chúng ta mới có thể thoát khỏi sự dây dưa của Bách Lý Kinh Vĩ, an toàn rời khỏi Trung Châu. Điểm này, Thượng Quan gia chủ cũng không cần quản, ta tự có chủ ý…”

Rầm rầm rầm!

Từng tiếng nổ vang trời từ nơi xa truyền tới, bụi mù tràn ngập chân trời, cát bay đá chạy trên hư không che lắp cả mặt trời, bao trùm nữa bầu trời, không thấy mây xanh mây trắng gì cả.

Đoàn người Thượng Quan Phi Hùng đứng ở Vân Không đỉnh, trong đầu nghĩ đến kế hoạch trong sơn động nhiên cứu cùng Trác Phàm, hai con ngươi chăm chú nhìn về nơi phát ra động tĩnh lớn ở xa xa, trong mắt khẽ run lên, trên mặt hiện ra tia nghiêm túc.

Riêng Thượng Quan Phi Hùng, càng nhịn không được thở dài môt tiếng: “Ai, thật là từng bước đều bị tiểu tử kia ngờ tới, bọn người Bách Lý Kinh Vĩ thật là đuổi tới chỗ xa như vậy, đi bắt tiểu tử kia a!”

“Đúng vậy, kẻ này có dũng có mưu, lại có thể ngờ được động tác của Bách Lý Kinh Vĩ, thật là một kỳ tài!” Chậm rãi vuốt râu dài, một vị cung phụng bất đắc dĩ lắc đầu, trên mặt hiện lên vẻ lo lắng: “Chỉ là không biết… Tiểu tử này làm cách nào để chạy thoát từ trong tay hai vị Kiếm Vương cùng một vih thừa tướng đây?”

Nghe được lời này, những người khác cũng trì trệ, lông mày lắc một cái, trầm ngâm lên tiếng: “Đúng vậy a, hắn có thể có biện pháp nào? Chúng ta ít nhất cũng là cao thủ của Thượng Quan gia, cũng không có năng lực cứu người từ trong tay hai đại Kiếm Vương a!”

“Mọi người không cần lo lắng, hắn đã nói có biện pháp, chắc là có dự định trước đi!” Nhẹ khoát tay, Thượng Quan Phi Vân thở dài một hơi: “Nghĩ không ra, chỉ vài ngày như thế, mọi người lại để bụng tiểu tử kia đến vậy, ha ha ha…”

Mặt mo đỏ lên, lúc này một vị chí cường cung phụng hừ nhẹ một tiếng: “Để bụng cái gì, chúng ta chỉ thấy tiểu tử kia vẫn còn rất trẻ, chết rất đáng tiếc. Lại nói, hắn còn chưa đưa kiếm cho chúng ta, nếu chết rồi nên tìm ai đòi đây?”

“Ha ha ha, việc này cung phụng yên tâm, lúc đầu ở trong hang động nghiên cứu hắn đã nói, chỉ cần phụ tử hai người bọn hắn có thể chạy thoát, hắn sẽ đem kiếm trả lại. Hiện tại lão phu đã phái người đi chờ tin tức, chỉ chờ bọn người Bách Lý Kinh Vĩ rút lui, tìm tiểu tử kia đòi lại thần kiếm, không hơn!”

“Thế nhưng mà… Phi Hùng, ngươi cứ tin lời tiểu tửu kia nhưu vậy sao? Thế nhưng tiểu tử kia rất quỷ quyệt!” Nghe được lời này, một vị chí cường cung phụng khác khẽ cười lên tiếng nói.

Hít một hơi thật sâu, Thượng Quan Phi Vân treo lên vẻ mặt vui vẻ, bình tĩnh gật đầu nói: “Lão phu tin, bởi vì hắn lấy nhi tử của mình mà thề. Ta tin chắc, không có người phụ thân nào lấy tánh mạng của con cái mình ra nói đùa, nên ta tin hắn sẽ thực hiện lời hứa!”

Thân thể chấn động, mọi người nghe thế, cũng gật đầu tim phục!

“Có điều, nếu hắn chết thì sao? Kế hoạch này, hắn cũng không có nắm chắc tất thắng!”

“Chết, hắn cũng sẽ để lại manh mối của thần kiếm, để chúng at đi tìm!” Mí mắt lắc một cái, lần nữa Thượng Qaun Phi Hùng nhìn về chỗ khối lửa kia, sâu xa nói: “Hắn đã nói qua, nếu như cha con bọn họ đều chết, sẽ cho chúng ta manh mối, chỉ hy vọng chúng ta đem cha con bọn họ an tang, xem như cầu phúc cho nhi tử…”

Nhìn chằm chằm gia chủ, mọi người trầm ngâm một chút, cùng yên lặng gật gật đầu, lại cũng không lên tiếng!

Tuy nói Cổ Nhất Phàm người này tâm cơ khso lường, nhưng bọn họ cũng có thể cảm nhận được, tình cảm chân thành tha thiết của hắn đối với nhi tử tử mình, sẽ không gạt người…

Bình Luận (0)
Comment