Đại Quản Gia Là Ma Hoàng (Dịch Full)

Chương 963 - Chương 964: Khiêu Chiến(2)

Đại Quản Gia Là Ma Hoàng Chương 964: Khiêu chiến(2)

Nhưng tất cả mọi người dưới đài lại đã không còn bị mê muội nữa, trong mắt bọn họ chỉ có vô tận hoảng sợ.

Bây giờ bọn họ mới biết, cái gì gọi là độc nhất là lòng dạ đàn bà!

Vị Mị Nhi sư tỷ này, mới thật sự là độc bò cạp che dấu dưới bề ngoài diễm lệ a!

Tất cả mọi người thở ra một hơi thật dài, nhìn về phía thi thể khô quắt kia, không còn ước ao ghen tị lúc trước, ngược lại là ai thán không thôi.

Tuy thường nói, chết dưới hoa mẫu đơn, thành quỷ cũng phong lưu. Nhưng có thể không chết, con mẹ nó, ai muốn chết a!

Nếu được chọn một giữa mỹ nhân cùng sinh mệnh, tin tưởng rất nhiều phong lưu nhã sĩ sẽ không chút do dự lựa chọn sinh mệnh. Dù sao đây chỉ là lời đùa của mấy tên phong lưu, cái lúc mà thật sự ra quyết định, mọi người vẫn phải chọn thứ quan trọng hơn! Còn sống thì thiếu gì cơ hội :.

Huống hồ, có người ngay cả cơ hội phong lưu đều không có, đã thành quỷ hồn dưới đao chữ sắc, há không đáng tiếc?

"Võ đài số bốn, Hồ Mị Nhi chiến thắng!" Trưởng lão phán xét nhất chỉ Hồ Mị Nhi, lớn tiếng tuyên bố.

Đến tận đây, năm danh ngạch đệ tử tinh anh đã được quyết định. Chỉ là, đối mặt kết quả như thế, Tà sắc mặt Vô Nguyệt rất âm trầm.

Tà Vô Nguyệt híp mắt nhìn Hồ Mị Nhi, thăm thẳm nói: "Thạch cung phụng, đại trưởng lão, đệ tử khác như nào, ta không có gì để nói, thế nhưng nữ nhân này, dựa vào Mị Thuật thủ thắng, cũng có thể làm tinh anh sao? Phải biết, đệ tử tinh anh là vì Song Long hội lần này. Mà đi tham gia Song Long hội, đều là những kẻ tâm tính tu vi sâu đậm, nào có thể tuỳ tiện trúng Mị Thuật? Đệ tử luyện Mị Thuật nhập tinh anh, không thích hợp!"

"Ha ha ha. . . Tông chủ, lời ấy sai rồi!" Thạch cung phụng cười lắc đầu, thản nhiên nói: "Ma tông ta luôn luôn là nhận mạnh bỏ yếu, chỉ nhìn thắng bại, không quản hắn tu cái gì. Bây giờ Hồ Mị Nhi đã thắng, có tư cách làm tinh anh là điều đương nhiên. Nếu tự tiện cải biến, sợ sẽ khó phục chúng! Đương nhiên, nếu có người thứ sáu nữa xuất hiện đánh bại Hồ Mị Nhi, cũng có thể!"

Đại trưởng lão cùng bọn người nhị trưởng lão gật gật đầu, biểu thị tán đồng.

Chỉ có Tà Vô Nguyệt, gương mặt âm trầm, muốn chửi mẹ!

Con mẹ nó, người có năng lực như thế, ngày bình thường không phải đều bị các ngươi diệt hết cmnr à, đào đâu ra người thứ sáu đứng ra khiêu chiến?

Đúng rồi, Trác Phàm, tiểu tử kia không phải muốn phái người đến đánh mặt mấy lão già này à, sao bây giờ còn chưa tới, sẽ không phải là đùa bản tông chủ chứ!

Tà Vô Nguyệt nhìn khắp bốn phía, tìm bóng người kia, nhưng lại méo thấy gì cả.

Trong rừng cây cách đó ngàn mét, ba đạo hư ảnh thấy kết cục như thế, đều cùng nhau cười lạnh thành tiếng. Chỉ là, trong tiếng cười lạnh, lại tràn ngập vô tận bi thương.

"Hừ hừ hừ. . . thấy chưa, lũ khốn kiếp này thực sự quá phận. Dưới tay hết người hay sao mà con mẹ nó nhét cả cái đứa tu luyện Mị Thuật vào vị trí đệ tử tinh anh. Nếu đi Song Long hội, để tiểu cô nương kia khoe khoang lẳng lơ, có làm được cái méo gì, chúng ta không phải sẽ trở thành trò cười à!"

Hai người còn lại cũng gật đầu, thở dài không thôi: "ai, đúng vậy a, lấy tu vi tâm tính của đệ tử tinh anh, có thể trúng Mị Thuật của tiểu cô nương này, gần như không tồn tại. Nàng tiến vào hàng ngũ đệ tử tinh anh của chúng ta, cho dù có bồi dưỡng, cũng xác thực không có tác dụng lớn! Đám già này, thuần túy là tới nuốt tài nguyên tu luyện trong tông!"

"Chứ còn gì nữa? Có điều, ta lại cảm thấy Quỷ Hổ kia còn giá trị bồi dưỡng, Khuê Lang cũng có thể!"

Hai người kia cũng hơi gật đầu: "Đúng vậy a, cho dù rút tướng quân trong đám người lùn, cũng có kẻ tài năng xuất chúng a! Tóm lại, lần này chúng ta coi như có chút thu hoạch, không giống như trước, tên nào cũng thấy chướng mắt!"

"Quỷ Hổ, Khuê Lang, Nguyệt Linh, Liễu Húc, Hồ Mị Nhi tiến lên, tông chủ có điều răn dạy!" Một vị trưởng lão hét lớn một tiếng.

Vô số ánh mắt dưới đài chăm chú nhìn bọn họ, trong lòng kích động. Bởi vì bọn họ biết, tiếp đây, chính là lúc tông chủ chính thức tuyên bố năm người nhập chủ tinh anh, đây chính là vinh dự tối cao của các đệ tử.

"Tham kiến tông chủ!" 5 người tới trước lên, cùng nhau liền ôm quyền, khom người nói.

Tà Vô Nguyệt cười lạnh trong lòng, tất nhiên vẻ mặt vẫn bình thường, thực hiện trách nhiệm của một vị tông chủ, trịnh trọng nói: "Chúc mừng các vị, từ hôm nay trở đi, các ngươi chính là. . ."

"Chờ một chút!", một tiếng hét lớn vang lên, sau một khắc, không gian ba động, diễn trên võ đài trống trải xuất hiện một nam một nữ.

Đồng thời, giọng nam quen thuộc kia vang lên lần nữa: "Xin lỗi, năm vị, trong các ngươi có một người, chỉ sợ vô duyên với đệ tử tinh anh. Bởi vì, người khiêu chiến tới rồi đây. . ."

Bình Luận (0)
Comment