Tiếng cười tà dị dần dần đi xa, mãi đến khi biến mất, đại điện trở nên im ắng, vẻ âm trầm trên khuôn mặt những lão đầu tử kia vẫn thật lâu không tiêu tán đi!
Thạch cung phụng chợt cười nói: "Thấy chưa, tông chủ đã thái độ rất rõ ràng, đây căn bản là sách lược của hắn, mà lại đầu mâu trực chỉ nội môn chúng ta. Nếu việc này tùy ý phát triển tiếp, sau này chư vị sẽ chẳng còn gì trong tay đâu!"
Mọi người nhìn nhau, tán đồng gật đầu. Nhưng có người không hiểu hỏi: "tạp dịch phòng xuất hiện một số lớn tư nguyên như thế, thoải mái cung cấp cho đệ tử tu luyện. Đây không phải là số lượng nhỏ, bình thường, tư nguyên của tông môn đều phải qua tay chúng ta một lượt. Tông chủ sao có thể xuất ra nhiều tư nguyên như vậy?"
"Cái này. . ." Thạch cung phụng nhăn mày lại, suy nghĩ một lát, lại chỉ lắc đầu, mờ mịt nói: "Điểm này, lão phu cũng thấy khó hiểu. Nhưng có thể khẳng định là, tạp dịch phòng quá dụ hoặc, chúng ta không thể làm gì. Mà lại, thứ khiến lão phu lo lắng nhất là dưới tay chúng ta không có đệ tử ra dáng gì, tông chủ quả thật có cơ lấy tư nguyên từ chỗ chúng ta. . ."
Tất cả cung phụng trưởng lão chấn động, khuôn mặt trở nên ngưng trọng.
"Tông chủ chiêu này rút củi dưới đáy nồi, làm thật là cao minh a!" nhị trưởng lão cắn răng nghiến lợi nói.
Thạch cung phụng im lặng suy nghĩ một lát rồi nói: "Rút củi dưới đáy nồi, chiêu này tông chủ dùng xác thực rất là khéo, sao chúng ta không tương kế tựu kế?"
"Ngài có cao kiến gì?"
"Tông chủ làm ra tinh anh tạp dịch phòng, chỉ là lấy lợi dụ, muốn cướp đệ tử của chúng ta, nếu chúng ta có thể ổn định đệ tử, hắn sẽ không thể làm gì. Mà lại những tài nguyên tu luyện hao phí chỗ ấy, lại càng hấp dẫn không ít đệ tử ngoại môn nội môn, vậy kế hoạch này của hắn, chẳng phải là chỉ tiêu tốn tiền? Ta xem hắn có thể chống đỡ được đến bao lâu, hừ!"
"Cao, thật sự là cao! Thạch cung phụng vừa dứt lời, Thất trưởng lão lập tức dựng thẳng lên ngón tay cái, tán thán nói: "Chúng ta để hắn ăn trộm gà không thành còn mất nắm gạo, mặc kệ hắn lấy tài nguyên từ đâu, luôn có ngày hao hết. Đến lúc đó. . . Hừ hừ, ta muốn thấy hắn khóc, ha ha ha. . ."
Tất cả mọi người nghe thế cũng đều cười to lên, ánh mắt rạng rỡ, không khí không còn khó nhọc.
Người tông chủ này trăm phương ngàn kế muốn đoạt quyền từ trong tay chúng ta, không có cửa đâu!
Đột nhiên, đại trưởng lão lên tiếng: "Đệ tử muốn tìm nơi nương tựa tạp dịch phòng, ngươi cho dù là sư phụ, lại làm sao có thể ngăn được? Dù cản được nhất thời, lại sao có thể cản được cả đời?"
Đại trưởng lão nói rất đúng, bọn họ có nhiều đệ tử như vậy, một người sao có thể quản được hết?
Thạch cung phụng lại lắc đầu, đầy sát ý nói: "Giết gà dọa khỉ, nếu đệ tử không nghe lời, cứ làm thịt như vậy một hai đứa, bọn chúng tự nhiên sẽ ngoan ngoãn nghe lời!"
Nghe vậy, tất cả trưởng lão cung phụng nhìn nhau, đều lộ ra vẻ làm khó.
Giết đồ đệ mình, thân là ma đạo tu giả, bọn họ không phải không xuống tay được, nhưng nếu giết, ai còn dám bái mình làm thầy a! Mà ngươi không có đồ đệ, ngươi từ đâu lấy được quyền lực điều hành tư nguyên?
Tất cả mọi thứ đều là móc nối lợi ích, khiến những ma đầu thủ đoạn độc ác như bọn họ không dám tuỳ tiện động sát cơ.
Nhìn ra lo lắng trong lòng bọn họ, Thạch cung phụng cười lạnh, thản nhiên nói: "Ta biết các ngươi đang sợ cái gì, không quan trọng, chỉ cần mọi người cùng động thủ, tất cả sẽ cùng là ác nhân, ngày sau thu đồ đệ sẽ không có gì khác biệt, còn ô danh, mọi người cũng cùng nhau gánh mà, các ngươi thấy thế nào?"
Mọi người liếc nhìn nhau, đều thấy có lí mà gật đầu.
Đúng a, nếu tất cả mọi người làm thịt đồ đệ, về sau sẽ không ai dám nói gì bọn họ, tất cả đều cùng làm, ai dám nói? Đến khi những đệ tử muốn bái sư, mỗi một trưởng lão cung phụng đều có lịch sử huy hoàng như vậy, bọn đệ tử cũng sẽ không có lựa chọn nào khác.
Nghĩ tới đây, mọi người ào ào cười lạnh, lộ ra hàm răng lạnh lẽo.
Lũ ranh con, tưởng lão phu thật không dám trị các ngươi à? Hừ hừ, chờ xem đi!
"Được rồi, tất cả mọi người đã đồng ý, vậy cứ quyết định như thế. Mọi người sau khi trở về, đều phải giết gà dọa khỉ, chấn nhiếp các đệ tử không nghe lời, đồng thời để Chấp Sự Ngoại Môn xử trí thêm mấy đứa. Nếu có một số trưởng lão cung phụng không có đệ tử, cũng phải ra tay làm thịt mấy đứa. Tóm lại, tiếng xấu mọi người cùng gánh, kết quả sẽ không coi là ác!"
Thạch cung phụng lại nhìn sang Bạch cung phụng Thích cung phụng, càng căn dặn: "Bạch cung phụng, Thích cung phụng, mặc kệ trước kia chúng ta phải chăng có khúc mắc gì, bây giờ tông chủ đã trùng kích nội môn, chúng ta cũng đã bị buộc vào một chỗ. Hi vọng hai vị có thể lấy đại cục làm trọng, vứt bỏ hiềm khích lúc trước. Nếu không, nội môn bị chiếm đóng, hai vị cũng tổn thất rất lớn đấy!"
Hai người nhìn xem, đều thở dài ra một ngụm trọc khí, đành phải gật đầu.
Thạch cung phụng nở nụ cười hài lòng. Chỉ cần bọn họ đồng tâm, Tà Vô Nguyệt muốn động đến bọn họ, chính là si tâm vọng tưởng!
Tông môn này, hơn một nửa quyền lực đều nắm trong tay nắm trưởng lão cung phụng mà, hừ!
Về sau, những lão đầu tử này dựa theo thương lượng, ào ào trở về chấp hành, từng đôi song đồng tà ác, mài đao xoèn xoẹt tìm kiếm con mồi, à nhầm, tìm kiếm các bé đồ đệ hư hỏng không nghe lời.
Đứa nào không nghe lời, còn muốn chạy tới tạp dịch phòng, xử lý theo tư quy!
Chờ tất cả mọi người đã rời đi, đại trưởng lão lại bị Thạch cung phụng gọi lại: "Đại trưởng lão, chờ đã!"
Đại trưởng lão quay người, Thạch cung phụng vui vẻ nói: "Đại trưởng lão, nghe nói ngươi ý mang Quỷ Hổ đến tạp dịch phòng, vì sao vậy?"
"Phạm tội, tất nhiên phải sung quân đến chỗ đó!" đại trưởng lão đáp.
Thạch cung phụng cười nhẹ lắc đầu, tin thế quái nào được: "Ha ha ha. . . Đại trưởng lão, ngươi không yên lòng với ta sao? Quỷ Hổ kia là đệ tử đắc ý của ngươi, dù có phạm tội cỡ nào, đều không cần thiết sung quân đến chỗ đó. Huống hồ, hắn vừa đi một hai ngày, tinh anh tạp dịch phòng xuất hiện. . ."
"Xem ra Thạch cung phụng điều tra rất triệt để a, ha ha ha. . ." đại trưởng lão lắc đầu bật cười: "Thôi thôi, không dối gạt ngài, thực lần trước Quỷ Hổ bại dưới tay Trác Phàm, sau đó tiểu cô nương kia lại thỉnh cầu quay về tạp dịch phòng, lão phu cảm thấy chỗ đó có gì đó quái lạ. Cho nên sớm để Quỷ Hổ vào đó làm thám tử. Biết người biết ta, mới có thể trăm trận trăm thắng a!"
Thạch cung phụng kinh ngạc, gật đầu tán thưởng: "Đại trưởng lão thật sự là nhìn xa hiểu rộng, công chính liêm minh, vậy mà phái cả đệ tử ruột đi làm thám tử, Thạch mỗ thật sự là bội phục cực kỳ a!"
"Ha ha ha. . . Không có gì, chỉ vì lần này đối thủ quá lợi hại, phái người khác đi sợ khó có thể đảm nhiệm, cho nên bất đắc dĩ mới phái Quỷ Hổ đi, thực lão phu vạn phần không muốn a!" Đại trưởng lão lắc đầu ai thán, sau đó lại cười tươi :v: "Nếu Thạch cung phụng không có chuyện gì khác, vậy lão phu cáo từ trước!"
"Xin cứ tự nhiên!" Thạch cung phụng lập tức khẽ vươn tay, cười nói: "Nếu ngày sau có gì cần, cứ mở miệng!"
Đại trưởng lão mỉm cười gật đầu, quay người rời đi.
Khi đó, có một thứ mà Thạch cung phụng không thấy được là, Đại trưởng lão vừa quay người, sắc mặt liền trở lên nghiêm túc, trong mắt hiện lên nồng đậm sầu lo.
Đại trưởng lão cũng vậy, thời khắc đó, hai mắt Thạch cung phụng vừa mới còn đầy rẫy ân tình, đột ngột nổi lên nồng đậm hồ nghi. Hai người không tin nhau, chỉ là bên ngoài vẫn không có lí do phá bỏ phần hòa thuận hư giả này a!
Bạch cung phụng Thích cung phụng cùng trở lại trang viên của Bạch cung phụng, muốn thương thảo hành động tiếp theo, vì khai đao với những đệ tử kia, bọn họ không đành lòng, nhưng thật sự hết cách!
Thật là sai lầm, người ta muốn tất cả mọi người phải mang ô danh, nhưng bọn họ không đánh lòng, nhưng nếu không làm, sẽ phạm vào kỵ húy, ngày sau khó có thể đặt chân trong tông môn!
Hai người vừa mới bước vào trong, Nguyệt Linh, Khuê Lang lại đã đứng trước mặt bọn họ, khom người nói: "Tham kiến sư phụ!"
"Các ngươi đến đây làm gì, có chuyện gì sao?" Bạch cung phụng nghi hoặc hỏi.
Hai người liếc nhìn nhau, Nguyệt Linh thân là đệ tử Bạch cung phụng, nên nàng tiến lên bẩm báo: "Khởi bẩm sư phụ, Trác quản gia muốn gặp người!"
"Trác quản gia, Trác quản gia nào?"
"Người xây dựng kiêm đại quản gia tinh anh tạp dịch phòng, Trác Phàm, Trác quản gia!" Khuê Lang lên tiếng nói.
Nghe vậy, hai đại cung phụng giật mình. Người quản lí tinh anh tạp dịch phòng huyên náo khiến cả cái tông môn gà bay chó chạy, thế mà tìm tới hai người bọn họ, hắn. . . có ý đồ gì? Nghe nói hậu trường của tinh anh tạp dịch phòng là được tông chủ chưởng khống, người này đại biểu tông chủ mà đến?
Bạch cung phụng trầm ngâm rất lâu, cuối cùng bất đắc dĩ thở dài: "Ai, chuyện gì đến cũng đến. Người này là vì tông chủ mà đến, chắc là tông chủ có ý lôi kéo chúng ta. Chỉ là, kẹp giữa nội môn và tông chủ, chúng ta nên chọn cái nào đây?"
Thích cung phụng cũng nhíu, không biết nên làm thế nào cho phải. . .