Chương 213: Chương 213
Chương 213: Chương 213Chương 213: Chương 213
Chuong 213: Chuong 213 Gần đây thường có người mang theo phù hiệu hồng cài trên tay áo đến nông thôn kiểm tra, đối với ông lão tuy rằng đều mang vẻ đạo mạo trang nghiêm giả tạo, nhưng người ta làm việc là đều có tổ chức, cũng có cấp trên làm chỗ dựa, vậy nên mỗi lần đến kiểm tra, dù ông lão trong lòng không có chút tình nguyện nào nhưng vẫn phải phối hợp theo. Năm nay mới qua được một nửa, nhưng việc họp hành nhiều hơn năm ngoái rất nhiều.
Hom nay trong thôn chưa ăn xong cơm đã phải tập hợp đến một chỗ để họp, địa điểm họp ngay tại sân lớn của thôn ủy, tất cả mọi người trong thôn đêu tham gia, đến cả mấy đứa nhỏ cũng được người lớn dắt đến.
Trong đó có Thẩm Tiểu Vũ.
Ngay giữa thôn có một chiếc bục được đặc biệt xây lên, như vậy cũng là để cho rõ ràng hơn một chút, lúc này cán bộ trong thôn bắt đầu đứng lên bục, tay còn cầm theo loa, thôn dân phía dưới còn đang nhốn nháo bỗng xếp thành một nhóm, vừa nóng vừa bốc mùi, Thẩm Tiểu Vũ cảm thấy mình sắp thành con cá nhám trong chum rồi.
"Im lặng, tất cả giữ im lặng, không được nói chuyện bàn tán xôn xao nữa!"
Sau khi ông lão đứng trên bục câm loa mở miệng, đám người phía dưới cuối cùng mới chịu im lặng một chút.
Ông lão cũng biết thường xuyên họp như thế khiến cho mọi người cảm thấy rất phiên, hơn nữa thời tiết lại nóng như vậy, khiến người khác càng thêm mệt mỏi, vậy nên mỗi lần họp ông ấy đều nói thẳng vào vấn đề luôn, tiết kiệm thời gian họp hết mức có thể, có thể nhanh chóng kết thúc thì sẽ nhanh chóng kết thúc.
Lân này đương nhiên cũng như vậy.
Sau khi mọi người im lặng rồi, ông lão bắt đầu nói vào trọng tâm vấn đề luôn.
"Lần này kêu mọi người đến họp là muốn nói về việc phát hành Hồng Bảo Thư, được cấp trên truyền đạt xuống, nhà nhà đều phải học Hồng Bảo Thư, không cần thiết thì không cân đem chuyện này giữ trong lòng, sau này sẽ còn nhiều người chuyên môn tới để kiểm tra tình hình học tập của chúng ta, học không tốt sẽ bị mang đi giáo huấn, tôi mong mọi người cũng sẽ không tình nguyện bị mang đi giáo huấn!"
Hồng Bảo Thư đã được lưu truyền ở thành phố nhiều năm rồi.
Cũng có người mua vê nhà xem qua rồi.
Nhưng vẫn là lân đầu tiên tất cả mọi người đều phải học như vậy, vốn có người đang cho rằng như vậy không thích hợp chút nào, nhưng sau khi nghe được cảnh báo của đại đội trưởng thì liền lập tức thay đổi thái độ.
Dù sao cái gọi là giáo huấn kia, bọn họ dù chưa thấy qua nhưng cũng đã được nghe qua rồi.
Ngay cả tận mắt chứng kiến cũng có luôn rồi!
Ông lão thấy thế âm thầm gật đầu, sau đó tiếp tục nói: "Bây giờ mỗi nhà cử một người lên nhận Hồng Bảo Thư, không được lấy nhiều, cũng không được không lấy, thương lượng xong rồi thì cử người lên nhận đi!"
Phía trước bục có đặt một chiếc bàn, trên bàn là Hồng Bảo Thư. Mấy người phía dưới bục do dự một lúc, sau đó lại nhìn hat người này đến nhìn người kia, một hồi lâu roi mà vẫn chưa có người nào bước lên bục, vẫn là Thẩm Gia Dương chịu bước lên bục đầu tiên. Có mỗi hắn là người đi đầu, những người khác rất nhanh liền bắt chước bước lên theo.
Một sấp lớn Hồng Bảo Thư lập tức được phát đến tay mọi người, chẳng còn dư lại được bao nhiêu nữa.
Thẩm Tiểu Vũ cũng nhướn người lên nhìn, Hồng Bảo Thư đối với cô cũng chỉ là thứ mới được nghe qua mà thôi, hiện tại lại biến thành thứ mà tất cả người trong thôn phải học, kiểu tâm tình phức tạp này vài ba câu cũng không thể nói rõ hết được, nhưng cô thực sự muốn được tận mắt nhìn thấy quyển sách kia một lần.
Nhìn thấy dòng người lên nhận sách cũng giảm dần rồi, lúc này ông lão mới cầm loa lên nhắc nhở: Ai chưa được nhận thì mau chóng lên xếp hàng đi, bỏ lỡ rôi sau này muốn nhận miễn phí cũng không được nữa, về sau phải tự dùng tiên của mình để mua đó."
Lời này vừa nói ra, số người lên nhận sách càng đông hơn nữa.
bea4f3