Chương 215: Chương 215
Chương 215: Chương 215Chương 215: Chương 215
Chuong 215: Chuong 215 Thẩm Gia Dương kêu a lên một tiếng, giơ ngón tay cái lên với cô: "Con thật là giỏi quái"
Thẩm Tiểu Vũ được xem như là một ranh giới, mấy anh chị phía trên cô đều đã đi học rồi, phía dưới cô còn có mấy người em trai, kể cả bản thân cô vẫn chưa đến trường, nhưng lúc trước Thẩm Đại Bảo còn nhỏ cũng sẽ dạy cho em trai em gái mấy chữ, bây giờ mấy đứa nhỏ lớn hơn trong nhà thi thoảng cũng sẽ dạy mấy đứa nhỏ hơn vài chữ.
Sẽ dạy những từ cơ bản và đơn giản nhất.
Giống như một hai ba, trên dưới trái phải giữa, vừa dễ học vừa dễ nhớ.
Mà trong đó, Thẩm Tiểu Vũ đối với việc nhận mặt chữ thì biểu lộ ra vẻ rất nhiệt tình, cô cố ý ngụy trang để làm ra vẻ biết nhiều chữ hơn một chút, vậy nên học vừa nhanh vừa khá, người trong nhà đối với việc này có chút ngạc nhiên sung sướng, nói sau khi cô tới trường chắc chắn sẽ là một học sinh giỏi. Vậy nên Thẩm Gia Dương khi khen ngợi con gái của mình cũng không phải hoàn toàn đều là phóng đại. Con gái hắn so với những đứa cùng tuổi thực sự tài giỏi hơn rất nhiều, những lời hắn khen ngợi đều hợp tình hợp lý cả.
Thẩm Tiểu Vũ đã được khen nhiều nên thành quen rồi, bây giờ cũng không còn cảm thấy ngượng ngùng nữa, mà thay vào đó là mang theo dáng vẻ cô được cha khen nên trông đầy kiêu ngạo, lúc cười còn lộ ra núm đồng tiền.
Trên mặt cô có một núm đồng tiền nhỏ, ở bên má trái, mới đầu vẫn chưa lộ rõ, nhưng theo năm tháng bắt đầu trở nên rõ ràng hơn rất nhiều, cười rộ lên quả thực khiến người khác phải tan chảy.
Mỗi lần Thẩm Gia Dương nhìn đều cảm thấy ngọt ngào vô cùng.
Sao con gái hắn có thể ngọt ngào đến vậy chứ?
Thấy cô cười xong lại cúi đầu nhìn cuốn Hồng Bảo Thư trong tay, Thẩm Gia Dương trực tiếp đưa tay bế cô lên, tư thế mặt đối mặt, để hai chân cô vắt qua eo mình, một tay hắn đỡ đùi cô, một tay đỡ thắt lưng cô, tu thế bế vô cùng vững vàng.
Ngoài miệng nói: "Tiểu Vũ nhà chúng ta thích nhận mặt chữ như vậy, sang năm cha đưa con đến trường có được không?'
Hắn vốn dĩ cảm thấy con gái mình đã rất thông minh rồi, năm nay đến trường cũng không có vấn đề gì hết, nhưng tuổi cô vẫn còn hơi nhỏ so với việc đến trường, hơn nữa năm nay thế cục đang loạn hết lên, tình cảnh hiện tại của trường học cũng chưa quá rõ ràng, vậy nên hắn mới quyết định để con gái sang năm mới đến trường. Thẩm Tiểu Vũ rất vui, kêu lên một tiếng vang dội: "Vâng ạ.'
Thẩm Gia Dương bế con gái lên rồi để cô xuống, trong nhà bắt đầu dọn cơm lên bàn ăn rồi, hắn liên đi tới giúp mang đồ ăn lên.
Thẩm Tiểu Vũ nhìn nhìn Hồng Bảo Thư trong tay mình, sau đó cảm thấy vẫn nên mang lên cho ông nội.
Sách này cả nhà đều phải học, cô không nên câm thì hơn, nhỡ làm hỏng thì không nên cho lắm.
Ông lão nhận lấy sách rồi nhìn cháu gái, cười lên nói: "Ăn cơm xong sẽ dạy cháu chữ trong quyển sách này, có muốn học không?” Không ngờ lại có cơ hội tốt như vậy, Thẩm Tiểu Vũ vô cùng ngạc nhiên, không chút do dự nói: "Muốn ạ."
Vì vậy sau khi ăn cơm xong, cô liền câm chiếc ghế nhỏ ngồi xuống trước mặt ông nội, còn dẫn theo mấy đứa em trai tới, dù sao chịu khó đọc sách học hành cũng không phải chuyện xấu.
Ông lão nhìn một loạt mấy đứa trẻ con ngồi xuống trước mặt mình, mong muốn dạy học từ trước tới nay chưa bao giờ mãnh liệt như bây giờ, ông ấy không chút chậm chạp mà mở sách ra, bắt đầu dạy bọn nhỏ đọc.
Lúc đầu mấy đứa nhóc còn có thể kiên trì học theo.
Nhưng càng về sau thì bọn chúng càng không muốn học nữa.
Trẻ con còn nhỏ như vậy căn bản rất khó tập trung chú ý được, bởi vì thấy mới lạ nên còn có thể thử được trong chốc lát, được một lúc lâu rồi sẽ cảm thấy rất nhàm chán, rất nhanh sẽ không nguyện ý ng6i yên đó nữa.
bea4f3