Đại Sư Huyền Học Là Đầu Bếp Thần Côn (Dịch Full)

Chương 226 - Chương 226: Chương 226

Chương 226: Chương 226 Chương 226: Chương 226Chương 226: Chương 226

Chương 226: Chương 226 Nói xong cậu cũng không ở lại lâu nữa, rất nhanh chóng đã rời đi rồi. Chỉ còn lại Từ Bội ở trên giường vừa uất nghẹn vừa phẫn nộ, cảm thấy như ai cũng đang chống đối lại cô tal Cô ta thở hổn hển mấy hơi rồi tiếp tục mở thư ra xem, trong ánh mắt mang theo ngọn lửa phan nộ rồi tiếp tục đọc, dù sao cô ta cũng đọc hết rồi, thế thì còn phải giấu làm gì nữa chứ?

Đây chẳng khác nào tự vả vào mặt!

Thẩm Tiểu Vũ vừa rồi có chút tức giận, nhưng sau khi dẫn mấy người em trai ra ngoài chơi cảm xúc đó của cô lập tức bị vứt ra xó nào rồi, khả năng điều chỉnh cảm xúc của cô của đời trước vô cùng tốt.

Chỉ cần không phải là người cô thực sự để bụng, dù có chọc thủng trời cô cũng không quá để ý làm gì.

Chút chuyện nhỏ mà Từ Bội làm ra, đối với cô cũng không đáng để tâm.

Dù sao cô đã cho người em họ kia một định nghĩa chuẩn xác rồi, dựa trên danh nghĩa là người thân, nể mặt cô út, chỉ cân không động chạm đến chuyện quan trọng của cô, cô cũng rất lười so đo với một đứa nhỏ.

Tục ngữ có câu: người có thể thương thì đều là người thân cận nhất.

Vậy nên căn bản Từ Bội rất khó để khiến cho Thẩm Tiểu Vũ cảm thấy ghét bỏ mình.

Thẩm Đại Bảo lại không biết chuyện này, tuy cậu không phải người quá cẩn thận tỉ mỉ, nhưng trận tranh luận vừa rồi của hai cô bé cậu cũng để ý được một chút, đối với cậu mà nói, đương nhiên sẽ có chút theo phe em gái của mình hơn.

Vậy nên trước khi Thẩm Tiểu Vũ ra khỏi cửa, cô lập tức nhận được mấy câu an ủi của Thẩm Đại Bảo. Tuy Thẩm Tiểu Vũ không hề cảm thấy mình bị tổn thương, nhưng được an ủi cảm xúc rõ ràng sẽ cảm thấy tốt hơn một chút. Nhìn xem, bên cạnh cô có nhiều người em trai dễ thương như vậy, còn có người anh trai rất quan tâm tới em trai em gái, đâu thảnh thơi đến mức vì một người em họ cô không ưa nổi mà hao tổn tinh thần chứ?

Cô dẫn em trai ra ngoài chơi một trận vui vẻ tưng bừng xong, lúc quay trở về, người lớn trong nhà cũng tan tâm mà quay ve rồi, đương nhiên trong đó có ông lão. Mọi người ở nhà đang tranh luận chuyện Thẩm Đại Bảo được nghỉ, cuối cùng vẫn là ông lão đưa ra quyết định, để Thẩm Đại Bảo có thể tạm thời không cần đến trường, về sau dựa vào tình hình mà quyết định, nhưng lại khiến Thẩm Đại Bảo vui đến nỗi suýt nở hoa trên mặt rồi, sợ cười ra sẽ bị mắng nên cậu phải cố nhịn lại, khuôn mặt nhịn đến đỏ hết lại rồi. Nhưng lại bị chính mẹ ruột cậu tức giận đến xem thường.

Con trai không thích học, người làm mẹ như cô ta sao có thể không biết chuyện này được?

Bởi vì biết rõ nên mới hận không thể rèn sắt thành thép được!

Chịu khó học tập sau này mới có được công việc tốt ở nhà máy trên trấn trên được, thoải mái không biết bao nhiêu so với việc đào đồ ăn trên mặt đất, đáng tiếc đứa con ngu ngốc này của cô ta không có chút cầu tiến nào, cũng không nhìn xem trong thôn có không biết bao nhiêu đứa trẻ mỗi ngày đều đi đến trường. Lúc bọn ho đang thảo luận, ba đứa nhỏ đang học tiểu học cũng quay trở lại rồi.

Vừa lúc đang thảo luận vê chuyện trường học, mọi người cũng hỏi tình hình trên trường học của bọn họ.

Sau đó Thẩm Đại Hoa liền thay mặt hai em mà trả lời: "Gần đây cảm thấy giáo viên có chút thất thân, học sinh cũng không chịu nghe giảng, nhưng trường học vẫn chưa cho nghỉ."

Tình hình như vậy ông lão liền tổng kết lại một chút.

Trường cấp hai là ở trấn trên cho nên sẽ chịu nhiêu ảnh hưởng hơn một chút, mà tiểu học lại ở công xã, học sinh trong đó toàn là mấy đứa nhỏ ở thôn, ảnh hưởng có thể nói tương đối nhỏ một ít.

Nghĩ đến đây, ông lão nói: "Nếu trường học không cho nghỉ, vậy mấy đứa tốt nhất là cứ học đi, không được vì những chuyện này mà có suy nghĩ không đúng đắn, nếu như mà để ông phát hiện được sẽ đánh gãy chân mấy đứa đó, có nghe rõ chưa?"
bea4f3
Bình Luận (0)
Comment