Đại Sư Huyền Học Là Đầu Bếp Thần Côn (Dịch Full)

Chương 227 - Chương 227: Chương 227

Chương 227: Chương 227 Chương 227: Chương 227Chương 227: Chương 227

Chuong 227: Chuong 227 Đây là lần đầu tiên ông lão có lý do để nghiêm khắc với mấy đứa nhỏ đến vậy.

Mấy đứa nhỏ từng đứa một đều đứng thẳng lưng lên, hai chân có cảm giác râm ran đau rồi, từng người từng người bắt đầu trả lời: "Nghe rõ rồi al

Thẩm Tiểu Vũ sau khi dẫn mấy người em trai đi rửa tay xong thì kêu bọn họ giải tán, bản thân khi vừa tiến đến đây, rất đúng lúc nhìn thấy được cảnh ông lão nói, trong lòng cũng bắt đầu trở nên lo lắng. Nhưng thứ khiến cô lo lắng không phải sự nghiêm khắc của ông nội, mà nếu như vậy thì đến năm sau cô vẫn chưa thuận lợi nhập học được.

Đáng tiếc bây giờ có nghĩ nhiều như vậy cũng vô dụng.

Vậy nên sau khi ăn cơm xong cô lại lấy Hồng Bảo Thư ra tiếp tục học với ông nội, ông lão cũng dạy rất hăng hái, một già một trẻ một dạy một học, đây đã trở thành những chuyện thường ngày của nhà họ Thẩm rồi.

Từ Bội không biết vì nguyên nhân gì mà hôm nay cũng muốn đến bên cạnh bọn họ để học.

Ông lão còn tưởng rằng cô ta thực sự muốn học, vậy nên cũng quyết định kèm dạy cho cô ta luôn.

Chỉ có Thẩm Tiểu Vũ là nhìn cô ta một cách thâm sâu, ngoài ra không nói gì nữa. Nhưng vì cô không nói gì hết, trong lòng Từ Bội ngược lại liên có chút bất an.

Trong lòng bất an, cô ta vài lần muốn tìm Thẩm Tiểu Vũ để nói mấy câu, nhưng căn bản vẫn không dám, về đến phòng ngủ nồi mà chưa nói ra được câu nào. Ngược lại Thẩm Tiểu Vũ sau khi trở về phòng, Thẩm Gia Dương đang ngủ liên ghé đến giường nhỏ để hỏi cô: "Hôm nay con cãi nhau gì với Bội Bội sao?"

Vẻ khác thường của Từ Bội từ trước đến giờ hắn vẫn nhìn thấu ở trong ánh mắt.

Thẩm Tiểu Vũ nghe vậy thì chỉ có một cảm giác chính là ánh mắt của cha cô quá nhạy bén rồi, chuyện nhỏ như vậy cũng nhìn ra được, nhưng cô vẫn lắc đầu nói: "Không có cãi nhau ạ.'

Sau đó lập tức kể lại chuyện xảy ra vào lúc chiêu cho cha nghe.

Dù sao cũng không có gì cần phải giấu diếm cha mình hết.

Thẩm Gia Dương nghe vậy thì trâm ngâm một chút, đối mặt với con gái mà cười lên nói: "Không phải chuyện gì to tát cả, không sao hết, nhưng nếu con thực sự đang chịu ủy khuất thì phải nói với cha đó, có biết chưa?"

Về phần cháu gái thì thi thoảng hắn cũng sẽ thấy có chút kỳ quái. Nhưng bởi vì cô ta là cháu gái ruột, biểu hiện cũng khá ngoan nên hắn không nghĩ gì nhiều.

Nhưng hôm nay có chuyện như vậy xảy ra, hắn liên tỉnh ra hơn một chút, vê sau còn bắt đầu chú ý nhiều hơn chút, dù sao cũng là cháu ngoại ruột thịt, tốt nhất là không nên có vấn đề gì thì hơn, nếu có vấn đề cũng có thể dạy dỗ cô ta cho đàng hoàng.

Thẩm Tiểu Vũ cười: "Con biết rồi al

Cô cũng là bé cưng được người ta chiêu chuộng mà, nhắc đến chuyện đó, cô cũng sẽ không tùy tiện để người khác bắt nạt mình, được yêu chiều như vậy rồi, thế thì cứ tiếp tục để cha mẹ yêu chiều cô cho đáng đi!

Ông ấy sau khi vào phòng của bà lão.

Ông lão theo thói quen liền lấy thư ra chuẩn bị đọc lại, chỉ là hôm nay bức thư vừa được cầm lên trên tay, ông ấy đã cảm thấy có gì đó không đúng lắm, giấy viết thư bình thường vẫn được ông giữ gìn nên rất phẳng, nhưng hôm nay lúc lấy ra mặt trên có mấy nếp uốn.

Chân mày ông ấy không khỏi hung hăng mà nhu lại.

Từ Bội vẫn luôn dõi theo ông ngoại từ lúc lấy thư ra đến lúc chân mày nhíu lại, lúc nhìn thấy chân mày ông ấy nhíu lại, cảm xúc lập tức vô cùng hỗn loạn, giấy viết thư cô ta đã cố gắng để vuốt thẳng lại rồi, nhưng chỉ có những nếp uốn là không có cách nào có thể khôi phục về nguyên dạng.

Cô ta kỳ thật cũng có chút sợ người ông ngoại này, vậy nên vốn không định thú nhận mọi chuyện với ông ấy.

Những lời vừa giống uy hiếp vừa giống nhắc nhở của Thẩm Tiểu Vũ cứ thường xuyên vang lên.
bea4f3
Bình Luận (0)
Comment