Đại Sư Huyền Học Là Đầu Bếp Thần Côn (Dịch Full)

Chương 228 - Chương 228: Chương 228

Chương 228: Chương 228 Chương 228: Chương 228Chương 228: Chương 228

Chuong 228: Chuong 228 Nếu chính cô ta không chủ động nói ra, đến lúc đó bị Thẩm Tiểu Vũ cáo trạng thì biết làm sao bây giờ, đến lúc đó cô ta dù có chủ động nói thật thì cũng không còn tác dụng gì nữa.

Nghĩ đến đây, Từ Bội liên tiến đến trước mặt ông lão, hai tay chủ động đặt lên tay ông ấy, bên ngoài làm ra bộ dạng làm nũng, thực sự là cô ta đã nói ra chuyện lúc chiêu với Thẩm Tiểu Vũ rồi.

Như vậy chắc là được rồi nhỉ, trong lòng cô ta có chút bất an mà nghĩ.

Ông lão nghe vậy liền dừng ánh mắt lên người cô ta, thấy hai tay cô ta run lên, ánh mắt cũng không khống chế được mà có chút lóe lên, biểu hiện của cô ta khiến ánh mắt ông lão trở nên vô cùng xa xăm.

Từng là một quân trinh sát, những cái khác vê ông lão thì không nói, nhưng ánh mắt nhìn người thì vô cùng sắc bén.

Người phía trước mặt đang nói dối hay nói thật, ông ấy chỉ cân thông qua vài tiểu tiết là có thể đoán được ngay, chưa nói đến vẻ giả tạo của Từ Bội trong mắt ông lão chỉ là trò trẻ con thôi, vừa nhìn là nhận ra được ngay.

Suy cho cùng, Từ Bội mới chỉ sống lại một lần, đây là ưu thế của cô ta, sống lâu hơn so với người khác, nhưng chỉ số thông minh vẫn không có cải tiến gì, nếu cô ta không nhạy bén tài giỏi hơn được thì dù sống lại bao nhiêu lân vẫn vô dụng.

Ông lão lúc thoải mái thì rất thoải mái, nhưng lúc nghiêm khắc cũng nghiêm khắc vô cùng.

Cháu gái ngoại rõ ràng đã làm sai vậy mà còn nói dối, hành vi này ông ấy không thể tha thứ được, ông ấy cũng rất ky những đứa trẻ con còn nhỏ mà đã nói dối như vậy rồi.[ do c f u L L . v n - k h o t r u y ệ n d ị c h m i ễ n ph í ]

Vậy nên Từ Bội đang thấp thỏm lo lắng liên nhận lấy ngay một trận giáo huấn.

Rõ ràng mỗi câu nghe được đều không có chút quá đáng nào, nhưng mỗi câu lại như mũi tiêm đâm vào tim Từ Bội vậy, đối với người vừa làm ra chuyện trái với lương tâm như cô ta, lời này cũng đủ để khiến cô ta phải đỏ mặt tfa tai.

Vẫn là bà lão thấy tình hình căng thẳng quá, chủ động đi đến giảng hòa.

Trận răn dạy lúc này mới kết thúc. Ông lão cuối cùng mới bổ sung câu: "Mỗi người đều có lúc làm sai, nhưng sau khi làm sai thì nên giải thích cho rõ, roi sau đó bù đắp sai lầm của mình, chứ không phải là nói dối, chuyện này cháu nên ghi nhớ trong lòng đi.

Từ Bội còn dám nói gì nữa đây? Một câu cũng không dám nói gì nữa, chỉ có thể ngoan ngoãn mà nhận sai.

"Được rồi, được rồi, Bội Bội cũng biết sai rồi, ông già như ông vẫn chưa chịu dừng lại hay sao."

Bà lão cũng không muốn không khí trở nên quá cứng ngắc, hơn nữa những điều nên dạy cũng dạy rồi, mặt cô ta đỏ hết lên rồi, nói xong thì bà liền bế cháu gái lên, nhỏ giọng trấn an cô ta mấy câu. Ông lão lắc đầu nhưng cũng không nói thêm gì nữa.

Ông ấy dựa đầu vào tường lần nữa đọc thư, xem xong thì gấp lại, nhưng lần này liên thay đổi nơi cất, không trực tiếp cất xuống phía dưới giường nữa mà để trong một quyển vở, sau đó cất vào tủ đầu giường.

Những hành động này Từ Bội đều nhìn thấy hết, điêu đó khiến cho cô ta mãi đến lúc ngủ rồi vẫn suy nghĩ. Ông nội thay đổi nơi cất thư, chắc chắn là để đề phòng cô ta rồi.

Hôm nay mất nhiều công sức như vậy, kết quả đến cuối cùng không những không có được thông tin mà mình muốn, còn bị ông ngoại dạy cho một trận, Từ Bội vừa thấy khổ sở vừa thấy oan ức, đồng thời còn nhớ rõ bản thân là người đã sống qua một đời, nước mắt cô ta rất nhanh đã tuôn ra rồi.

Đã không ăn trộm được gà còn mất nắm gạo, câu này chính xác là để nói cô ta lúc này!

Từ Bội bị ông lão dạy cho một trận, ông lão cũng sẽ không để bụng chuyện này trong lòng.

Trẻ con không hiểu chuyện nhưng cũng có thể hiểu rằng cô ta lấy thư ra để nghịch mà thôi, dù sao trong mat tre con day chi la to giay can bản sẽ không coi đây là gì đáng giá, nhưng đặt lá thư ở nơi dễ lấy như vậy chính là sai lầm của ông ấy.
bea4f3
Bình Luận (0)
Comment