Đại Sư Huyền Học Là Đầu Bếp Thần Côn (Dịch Full)

Chương 285 - Chương 285: Chương 285

Chương 285: Chương 285 Chương 285: Chương 285Chương 285: Chương 285

Chuong 285: Chuong 285 Bởi vì cô bé không nghĩ Thẩm Tiểu Vũ sẽ phản ứng lại với mình như vậy, cô bé cảm thấy hai người đã ở hai thế giới khác nhau rồi, vì nghĩ như vậy nên cô bé vẫn luôn đứng ra phía khác.

Kết quả như vậy chính là những gì tốt nhất cô bé có thể tưởng tượng ra được rồi.

Nói có thể cho Thẩm Tiểu Vũ chút bô me, sau khi Thẩm Tiểu Vũ đồng ý rồi, lại lấy ra vài bó bô me lớn trong rổ của mình đưa cho Thẩm Tiểu Vũ, bỏ đầy vào cả cái túi nhỏ mà Thẩm Tiểu Vũ mang đến.

"Đủ rồi đủ rồi ạ!" Nhìn thấy bô me trong giỏ của Đại Nha rất nhanh đã vơi đi rất nhiêu, Thẩm Tiểu Vũ vội vàng lên tiếng ngăn cản, khóe mắt lại hướng về phía Tam Nha đang đứng cách đó không xa cẩn thận mà nhìn lại, trong lòng có hơi xúc động.

Trong lúc ngăn Thẩm Đại Nha tiếp tục đưa bồ ma cho mình, đột nhiên lại cảm thấy hơi xúc động. Từ siêu thị lấy ra một nắm kẹo sữa thỏ trắng lớn, làm bộ dạng như đang móc túi mình, ở những góc người ta không thấy được liền trộm lấy ra kẹo sữa thỏ trắng lớn đưa cho Đại Nha, trong lúc cô bé còn đang hoang mang, cô hướng mắt nhìn lên, vừa nhanh vừa nhỏ giọng mà nói: Cho chị một ít kẹo đó, mau ăn di al

Thẩm Đại Nha nghe thấy vậy dường như phản xạ theo điều kiện mà cất kẹo sữa vào giỏ, sau đó để bô me đậy lên che.

Lập tức không còn chút dấu vết nào nữa.

Làm xong hành động này lại có chút xấu hổ.

Cô bé không định lấy kẹo của em gái, tới đây bắt chuyện cũng chỉ là muốn nói với em gái mấy câu mà thôi.

Nhìn ra phản ứng của cô bé, Thẩm Tiểu Vũ cầm lấy tay đang giữ chặt giỏ của cô bé, cố ý dùng khẩu ngữ vui vẻ mà nói: "Chị Đại Nha, chúng ta cùng đi hái bồ mẽ đi ạI"

Thẩm Đại Nha cứ như vậy mà bị kéo đi.

Chuyện liên quan đến kẹo sữa cũng như vậy mà bị cho qua.

Tuy rằng đối với Thẩm Đại Nha và em gái của cô bé mà nói, bọn họ từ nhỏ đến lớn chưa bao giờ được nếm qua mấy thứ đồ tốt như vậy, mấy viên kẹo cũng vô cùng đáng giá và hiếm có.

Nhưng đến khi được cho kẹo như vậy rồi, cô bé không những không vui giống như bao đứa trẻ khác, mà ngược lại trong lòng lại nảy sinh chút bất an.

Những đứa trẻ càng hiểu chuyện thì lại càng không vui vẻ một cách bình thường được, bởi vì luôn phải tự giác mà lo lắng chuyện này chuyện kia, phải lo lắng rất nhiều chuyện, luôn xếp bản thân ở phía sau, hiểu chuyện thì hiểu chuyện, nhưng thực sự quá là mệt mỏi rồi. Những chuyện đó Thẩm Tiểu Vũ đều hiểu được.

Chính bản thân cô đời trước cũng có một khoảng thời gian dài giống như vậy, vậy nên đối với suy nghĩ của Thẩm Đại Nha thì lại càng tự động thông cảm được, đương nhiên sẽ không tự cho mình là tài trí hơn người mà đi phê phán người khác.

Ngược lại cô còn cảm thấy xấu hổ vì bản thân chỉ cho lại được mấy viên kẹo.

Nhưng không còn cách nào khác nữa hết, năng lực của bản thân hiện tại đang có hạn, dù cô cảm thấy ba người chị em ruột này của mình thực sự rất đáng thương, nhưng bản thân cô cũng không giúp được gì nhiều, cuối cùng vẫn phải dựa vào chính bản thân mình, đây cũng chính là kết luận mà bản thân cô trải qua một lân sống mới rút ra được.

Thẩm Đại Nha cứ như vậy mà bị Thẩm Tiểu Vũ kéo đến dưới gốc cây bô mẽ, hai bên cùng hợp lực, rất nhanh liên hái được không ít bồ mã.

Mãi đến khi giỏ và túi của hai người đã đầy bồ ma rồi mới dừng lại.

Thẩm Đại Nha không ngờ Thẩm Tiểu Vũ lại có nhiều thời gian rảnh rỗi tự do như vậy, mỗi ngày cô bé phải làm biết bao nhiêu việc không đếm được, sau khi hái xong bô me căn bản không thể lề ma ở nhà được, vậy nên rất nhanh sau đó liên mang theo em gái rời khỏi day.

Trước khi rời đi, cô bé nhịn không được mà quay đầu lại liếc nhìn Thẩm Tiểu Vũ một cái.
bea4f3
Bình Luận (0)
Comment