Lý Thanh Sơn hít sâu một hơi, nhưng vẫn hơi sốt sắng:“Xin hãy cho Hàn Quỳnh Chi tới gặp ta.
”Một lúc sau, một bóng người hiện ra ở trước mặt Lý Thanh Sơn nhưng lại không phải là Hàn Quỳnh Chi.
Cố Nhạn Ảnh nhàn nhã nói:“Thanh Sơn tiểu đệ, lâu rồi không gặp, khỏe hay không vậy!”“Cố thống lĩnh!”Lý Thanh Sơn sững sờ, vị này là tình nhân trong mộng mà hắn vừa gặp đã yêu, hiện tại tuy chỉ là ảo ảnh hiện ra nhưng cảm giác cũng không còn xa vời như trước, thế nên hắn cười đáp:“Khỏe ạ!”“Lúc ở ngoại thành Khánh Dương thành, e rằng chúng ta cũng không ngờ sẽ có ngày đôi bên gặp lại với thân phận thế này!”Cố Nhạn Ảnh hơi thổn thức, nàng vốn thấy Lý Thanh Sơn hơi đặc biệt nhưng không ngờ hắn có thể trở thành dáng vẻ như này, hơn nữa còn tiến bộ nhanh như vậy.
Hắn dùng thân phận yêu tướng mà có thể giao đấu với tu sĩ Kim Đan, bức Tàng Kiếm cung tạm thời từ bỏ truy cứu cái chết của Phi Long trưởng lão.
“Đúng đấy, không ngờ tới thật.
”Lý Thanh Sơn cũng thở dài:“Đúng rồi, Cố thống lĩnh, Quỳnh Chi có ở Như Ý quận không, có thể để nàng tới gặp ta được không?”“Ngươi thiếu kiên nhẫn nói chuyện với ta như vậy?”Cố Nhạn Ảnh cười hờ hững mà nói.
“Ha ha, đương nhiên không phải, nếu Cố thống lĩnh không chê thì ta có thể tán gẫu ba ngày ba đêm với ngươi.
”“Văn đại nho ở bên chỗ ngươi phải không!”“Vâng.
”“Tốt nhất ngươi nên nhắc nhở hắn một tiếng, vị Mặc Hải kia cũng sẽ không ngồi yên mặc họ muốn chém muốn giết tân binh chói sáng của yêu tộc kia đâu.
”Lý Thanh Sơn sững sờ, nghĩ lại mới nhớ: Hóa ra mình cũng có tổ chức, còn là gì mà tân binh chói sáng của yêu tộc!Trong ván cờ này, không nghi ngờ gì hắn chính là người có biểu hiện chói mắt nhất, trực tiếp ảnh hưởng đến tiến trình của chiến tranh, cuối cùng còn giao đấu với Chu Thông, tuy không thực sự đánh một trận ác liệt nhưng cũng làm người ta phải chấn động.
Hiển nhiên quân cờ khiến cho các kỳ thủ đều bất ngờ này đã thu hút sự chú ý từ khắp nơi.
Vì thế mà Như Ý Hậu vừa ra tay đã phái “tứ đại tông sư”, đồng thời còn có rất nhiều hậu chiêu mai phục, tất cả là vì bóp chết thiên tài yêu tộc là hắn.
Chẳng qua cũng như Cố Nhạn Ảnh nói, lẽ nào Mặc hải Long Vương sẽ để mặc họ làm vậy sao?Lý Thanh Sơn lập tức thông suốt, cảm thấy tình hình cũng không hỏng bét như hắn nghĩ.
Hắn vẫn luôn không nghĩ đến điều mấu chốt này là do hắn đã cãi lộn ầm ĩ với cấp trên của mình, không biết đại chiến bao nhiêu hiệp ở trên giường dưới giường, cho nên hắn chưa bao giờ hi vọng Chu Hậu La Ti sẽ ra tay giúp đỡ.
Nhưng đổi một góc nhìn khác thì hắn và Chu Hậu La Ti chỉ là mâu thuẫn bên trong, một khi có tu sĩ nhân loại xâm lấn thì lẽ nào nàng lại không hiểu đạo lý môi hở răng lạnh, xem ra cũng có thể liên hệ lại với nàng, khó quá thì lại bán rẻ nhan sắc một hồi là được.
Còn có vị “Kim Thiền đại nhân” trong dung nham kia, chắc hẳn cũng là một đại nhân vật của yêu tộc.
Lần này trở về, hắn phải điều tra lai lịch thân phận chút mới được.
Trong tu hành đạo chưa bao giờ có “cường giả vô danh”, nhân vật càng mạnh thì cuộc đời họ càng được lưu giữ sâu sắc trong lịch sử.
Trong lúc Lý Thanh Sơn suy nghĩ thì Cố Nhạn Ảnh mỉm cười, thân hình nàng chợt tiêu tan, sau đó một bóng người quen thuộc hiện ra trước mắt Lý Thanh Sơn.
“Thanh Sơn!”Giọng nói của Hàn Quỳnh Chi hơi run run, lời mới được thốt ra khỏi miệng mà khóe mắt đã óng ánh nước.
“Quỳnh Chi!”Lý Thanh Sơn tiến lên một bước, ôm nàng vào trong ngực tựa như ôm ngọc, khi tay hắn xuyên qua ảo ảnh thì mới nhận ra trước mắt không phải thực thể, thế là hắn tự nở nụ cười, sống mũi hơi cay cay.
Đã bao lâu rồi, bốn năm? Hay năm năm?Mặc dù họ là tu hành giả nhưng khoảng thời gian đó cũng không được coi là ngắn.
Dù có vạn lời muốn nói thì giờ phút này cũng không biết nên mở miệng thế nào, chỉ biết yên lặng nhìn nhau.
Lý Thanh Sơn bỗng cười, nói:“Chuẩn bị đồ cưới xong chưa?”“Không có nổi một đồng!”Hàn Quỳnh Chi cắn môi, biểu cảm trên mặt như vừa muốn khóc lại vừa muốn cười, vì hắn vẫn còn nhớ hôn ước của họ.
“Đây chính là toàn bộ tư liệu về Nguyệt Ma, hắn có thể phách cường hãn, e rằng đã ngang ngửa với cấp yêu soái, hơn nữa vì có thần ấn nên e rằng lượng yêu khí của hắn hay thậm chí là tốc độ khôi phục cũng vượt trên cả yêu soái.
”“Thần thông thiên phú của hắn cũng không chỉ là hai thứ giống yêu tướng bình thường, khả năng đã hơn bốn cái, thậm chí là năm.
Đặc biệt là đôi Phong Dực ở phía sau, tốc độ phi hành vô cùng nhanh.
”Hoa Thừa Tán lấy ra tất cả tư liệu về Nguyệt Ma, kết hợp giảng giải và phân tích, đại khái phác họa ra được sức mạnh và độ mạnh yếu của Lý Thanh Sơn.
Văn Chính Danh liên tục gật đầu, nghe cực kỳ chăm chú, đợi khi Hoa Thừa Tán nói xong thì lại hỏi:“Tính tình hắn thế nào?”“Hả?”“Ngươi từng tiếp xúc với hắn không ít, tính tình hắn thế nào, cẩn thận hay ngông cuồng, gian xảo hay dũng mãnh? Binh pháp có nói, công thành là hạ sách, công tâm là thượng sách.
”Văn Chính Danh không chỉ muốn hiểu sức mạnh của Lý Thanh Sơn, mà còn muốn thấu tâm tính của hắn, từ đó lập ra một vài sách lược nhằm vào tính tình hắn.
Thái độ nghiêm túc tựa như nghiên cứu tri thức, mối thù vị đệ tử bị giết không hề ảnh hưởng đến phán đoán của hắn chút nào.