Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1015 - Chương 1018: Kẽ Hở

Chương 1018: Kẽ Hở

Gần như có thể sai khiến tất cả tu sĩ của Bách Gia kinh viện, giờ chỉ phái bốn người Văn Chính Danh ra tay là vì Nguyệt Ma có mối nợ máu với Tùng Đào thư viện, để bốn tu sĩ Kim Đan đi giết một yêu tướng đã được coi như là quá khoa trương rồi.

Nếu hắn muốn tìm, dù là mười tu sĩ Kim Đan thì cũng tìm ra được.

Chỉ cần hắn lên tiếng, dù là những chưởng môn trưởng lão trong các môn phái kia cũng phải cho hắn chút mặt mũi.

Hắn chưa bao giờ nghĩ tới việc đích thân ra tay, cũng chưa bao giờ nghi ngờ việc mình muốn một yêu tướng chết thì kẻ đó nhất định phải chết.

Đoàn người Văn Chính Danh đến Nguyệt Đình hồ lần thứ hai, Phong Bất Toàn lấy một chiếc la bàn lóng lánh ở trong chiếc túi đựng tiền rách nát bên hông ra.

Chiếc la bàn bắt đầu chuyển động, nó được chia làm vài vòng trong và ngoài và được khắc đầy phù văn kỳ lạ đáng kinh ngạc.

Dưới sự khống chế của Lý Thanh Sơn, Phượng Hoàng Linh Vũ để lại một loạt vết thương trên người hắn, dường như trên vết thương có hai cái khóa kéo vô hình, vừa bị xé rách thì đã bị kéo khép lại, không để lại chút dấu vết nào.

Phượng Hoàng Linh Vũ hóa thành lưu quang đỏ thẫm, khua múa điên cuồng ở quanh người Lý Thanh Sơn tựa như đang thi hành hình phạt lăng trì.

Nhưng ánh mắt Lý Thanh Sơn lại càng ngày càng sáng, tựa như không cảm nhận được chút đau đớn nào.

Phượng Hoàng Linh Vũ cũng càng ngày càng sáng, vừa hút no máu tươi vừa hòa tan từng tia sức mạnh trong nó vào trong thân thể Lý Thanh Sơn.

Mãi đến tận khi tiêu hao hết một tia sức mạnh cuối cùng, Phượng Hoàng Linh Vũ cũng biến thành màu đỏ tươi.

Tiểu An nhắc nhở:“Trái tim!”“Phượng Hoàng niết bàn tâm bất tử!”Một tiếng “vèo” vang lên, Phượng Hoàng Linh Vũ đâm về phía tim của Lý Thanh Sơn, xuyên qua da dẻ máu thịt và đâm vào tim hắn.

Trái tim hắn ngừng đập trong nháy mắt, chìm vào yên tĩnh.

Lý Thanh Sơn vận Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh đến cực hạn, Phượng Hoàng trong đầu hắn lập tức ngẩng đầu lên, phát ra tiếng kêu dài.

Phượng Hoàng Linh Vũ đột nhiên bốc cháy rồi hóa thành một đốm lửa, màu sắc đỏ tươi như màu máu, ẩn chứa sức sống mãnh liệt.

Cháy lụi, biến đổi, sống lại!Chẳng khác nào một lần niết bàn nho nhỏ.

Trái tim Lý Thanh Sơn cũng lấp lánh ánh đỏ và càng ngày càng sáng, đến mức xuyên qua cả da thịt, thậm chí còn nhìn thấy loáng thoáng một con Phượng Hoàng múa trong đám lửa đỏ.

Một tiếng “bịch” vang lên!Tựa như tiếng sét đầu mùa xuân, phá nát lớp băng, vạn vật thức tỉnh.

Trái tim Lý Thanh Sơn đập mạnh trở lại và vận chuyển luồng sức mạnh thần bí ẩn chứa trong Phượng Hoàng Linh Vũ đến toàn thân dọc theo mạch máu, toàn thân nóng rực như lửa.

Lý Thanh Sơn bất giác đứng dậy, bắt đầu múa loạn lên theo nguồn sức mạnh này, vô ý ngẩng đầu cũng ẩn chứa vẻ đẹp huyền diệu, cánh tay đong đưa không khác nào Phượng Hoàng giương cánh.

Quanh thân hắn tỏa ra ánh sáng đỏ chói mắt, chiếu sáng khắp động phủ.

Hồi lâu sau ánh sáng đỏ mới dần dịu lắng lại, Lý Thanh Sơn ngồi thụp xuống đất và ôm lấy trái tim nhảy “bình bịch” của mình, cảm giác khoan khoái cực độ.

Với sức sống mãnh liệt dồi dào trong cơ thể, hiện tại hắn có tự tin rằng nếu mình lại đấu một trận nữa với Chu Hậu La Ti thì tuyệt đối có thể chiếm thế thượng phong.

Dựa vào Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh, cuối cùng hắn cũng luyện hóa được chiếc Phượng Hoàng Linh Vũ này, nắm giữ một chút huyết mạch Phượng Hoàng.

Tuy hắn vẫn chưa thực sự tu thành Phượng Hoàng biến tầng thứ nhất, nhưng hắn tin chỉ cần về dưới lòng đất một chuyến nữa, tập hợp nham thạch địa hỏa vô cùng vô tận, rồi lại ngưng tụ ra một viên trứng Phượng Hoàng thì nhất định sẽ thành công!Lý Thanh Sơn đang muốn xuất phát thì linh quy yêu đan bỗng sản sinh cảm ứng mãnh liệt, hắn lập tức biết:“Có người đang dùng cách bói toán để tính vị trí của ta, quả nhiên mấy lão già kia không buông tha cho ta đơn giản như vậy!”Lý Thanh Sơn lạnh lùng hừ nhẹ một tiếng, bình tĩnh tâm trí rồi nhắm hai mắt lại.

Trong ánh mắt mong chờ của đám người Văn Chính Danh, la bàn nhanh chóng quay ngược trở lại.

Trên trán Phong Bất Toàn đã mướt mồ hôi, nhưng hoàn toàn không tìm ra vị trí của Nguyệt Ma:“Khả năng đối phương có được thủ đoạn che đậy thiên cơ ở trong con ngươi!”Linh quy ẩn mình ở nơi sâu, ai cũng biết vị trí.

Phong Bất Toàn lại không chịu buông tha dễ dàng như vậy, bởi vì hắn cảm nhận được một khe hở ở trong sức mạnh của đối phương, tựa như một tia sáng ở trong bóng tối.

Lý Thanh Sơn hơi nhíu mày, hắn đang áp chế sức mạnh của linh quy trước khi luyện hóa Phượng Hoàng Linh Vũ.

Sau khi hắn hiểu sâu hơn về Linh Quy Trấn Hải Quyết, bài xích được xem như cách làm suy yếu linh quy lớn nhất.

Lúc bình thường chẳng cảm nhận được điểm khác thường gì, nhưng ở trong đấu pháp thiên cơ kịch liệt này thì mới hiểu ra, huyết thống xao động, yêu khí trôi nổi bồng bềnh.

Tựa như một cục đá lọt vào trong giày, dù không nguy hiểm đến tính mạng nhưng cũng rất khó chịu.

Tiểu An cầm Vân Cấp Trúc Ngọc Thiêm ở trong tay, nhẹ nhàng nhấn nhẹ lên giữa trán Lý Thanh Sơn rồi vận Vân Cấp Thất Thiêm, lập tức bù đắp vào chỗ hở kia.

Lý Thanh Sơn mở mắt ra, thở phào nhẹ nhõm rồi mỉm cười khẽ.

Bình Luận (0)
Comment