"Đúng vậy, đầu hắn có hai sừng, có khắc hai chữ 'Bắc Nguyệt'.
" Phong Bất Toàn nói, hắn không hề hấp tấp lỗ mãng tới báo tin vui cho U phi, mà là chuyên môn tiến hành điều tra một phen, đặc biệt nhắm vào manh mối duy nhất trước mắt, cũng chính là yêu tướng "Bắc Nguyệt" này.
"Không nhầm được, nhất định là Đại Hắc, nhất định là Đại Hắc! Ta muốn đi Thanh Hà phủ, ta muốn đi Thanh Hà phủ!"Mèo nhỏ nhảy vọt lên, hóa thành một thiếu nữ áo xanh, nắm chặt lấy tay U phi lắc lấy lắc để.
Cái đuôi ở sau lưng còn chưa hoàn toàn biến mất, hưng phấn quẫy lên.
U phi hơi ngạc nhiên: "Bắc Nguyệt chính là Đại Hắc mà ngươi nói à?""Đại Hắc là chuyện gì vậy?" Tuy Phong Bất Toàn biết đại khái rằng Bắc Nguyệt và Huyền Nguyệt đều có liên quan đến cái chết của Phi Long trưởng lão, nhưng cũng không hề biết rõ nội tình trong đó.
U phi vuốt vuốt đầu của Huyền Nguyệt: "Nguyệt nhi từng gặp được một con yêu quái ở trong Thương Mang sơn……""Để ta nói, để ta nói!" Huyền Nguyệt hưng phấn kể lại quá trình làm quen với "Đại Hắc" ở Thương Mang sơn, sau đó đắc ý cười nói: "Hắn còn khá là công nhận ta là chủ nhân đó, meo, ha ha ha!""Ngươi có biết là có người nào đi theo cạnh Bắc Nguyệt còn không?"Phong Bất Toàn cũng không nghĩ đến, lai lịch của cái tên "Bắc Nguyệt" này lại là móng vuốt của thiếu nữ trước mặt.
Một sợi thiên cơ xuất hiện ngày trước hiển nhiên là vì che đậy vị trí của "Bắc Nguyệt", tất nhiên sẽ có liên quan không nhỏ đến hắn.
"Chính là Tiểu Bạch đó!""Tiểu Bạch lại là ai?""Chính là một bộ xương nhỏ không thích nói chuyện, Đại Hắc cực tốt với nó luôn.
" Huyền Nguyệt nhăn nhăn chóp mũi, có vẻ hơi bất mãn với chuyện này.
"Bộ xương!"Phong Bất Toàn quay ngoắt đầu lại, nhìn về phía U phi.
Không có thứ gì vừa sinh ra đã là một bộ xương, biến thành đầu lâu xương trắng, rõ ràng là đã chết đi một lần, lại không biết vì nguyên nhân gì mà sống lại.
Dường như sự biến mất và xuất hiện của sợi thiên cơ kia đã có lời giải.
U phi yên lặng không nói năng gì, tâm thần dao động, không thể tự kìm nén.
Nàng đã nghe Huyền Nguyệt kể về cố sự này vô số lần.
Lúc đầu cũng từng tò mò đến cùng thì Phi Long trưởng lão chết như thế nào, về sau thì đến dục vọng tìm hiểu cũng chẳng còn, chỉ yên lặng mà nghe.
Tuy không cảm thấy chán, nhưng cũng mất đi sự hứng thú ban đầu.
Lại chưa từng nghĩ đến trong đó lại ẩn chứa huyền cơ như vậy, một vai phụ nho nhỏ không đáng kể trong cố sự lại có thể chính là sự tồn tại quan trọng nhất trong cuộc đời nàng.
Những mảnh ghép vỡ nát kia bay tới từng mảnh một, thấp thoáng tạo thành một bức tranh.
Nhưng mà cũng có rất nhiều điểm đáng ngờ, nếu đó đúng là nàng, nếu nàng thật sự chết rồi phục sinh, vì sao không quay lại? Ở Băng Kiếm nhai vì sao không tỏ rõ thân phận với Cố Nhạn Ảnh?Cứ cho là tất cả không phải là giả, một bộ xương vô tri vô giác có còn được xem như là con của nàng không?U phi thở dài thườn thượt, không dám ôm lấy hy vọng quá lớn, dùng ngữ điệu lạnh lùng nói: "Ta muốn gặp họ.
"Huyền Nguyệt kêu lên: "Để ta đi, để ta đi!"Phong Bất Toàn nói: "Chuyện này không thể được.
"Thanh Châu có chín quận, cũng bị thế lực của tam đại tông môn chia cắt, Như Ý quận ở phương Bắc, trước giờ vẫn là phạm vi thế lực của Tàng Kiếm cung, phương Nam mới là đại bản doanh của Huyền Âm tông.
Cho nên lần trước Huyền Nguyệt bỏ đi, U phi chỉ phó thác cho Cố Nhạn Ảnh chứ không thể tự mình đi đến đó.
Mà Tru Yêu minh phát triển vô cùng mạnh mẽ ở phương Bắc, nhưng ở phương Nam lại không có một chút động tĩnh gì.
Trung bộ mà Thiên Long thiền viện toạ lạc thì là một khu trung lập, trên cơ bản, đệ tử hai phái chỉ cần bước vào địa bàn của đối phương thì sẽ có nguy hiểm đến tính mạng.
Hơn nữa ở Thanh Hà phủ, chiến tranh giữa Nhân tộc và Yêu tộc đang có hiện tượng không ngừng tăng cấp, để con mèo yêu Huyền Nguyệt này đi thì không khác gì đưa dê vào miệng hổ, có chín cái mạng cũng không đủ mất.
"Đồ xấu xí!" Huyền Nguyệt làm mặt quỷ với Phong Bất Toàn, chuyển sang U phi, lập tức biến thành dáng vẻ đáng thương ra mặt: "Xin ngươi đấy, chủ nhân!"U phi tư lự một hồi, thế mà lại gật gật đầu: "Được!""Việc này…"Phong Bất Toàn đang kinh ngạc, lại thấy trong mắt U phi lóe lên ánh sáng u ám, mở miệng nói: "Chúng ta cùng nhau đi.
"Nếu nói sông Thanh Hà xuyên qua Thanh Hà phủ giống như một cái cây dây leo dài dằng dặc, thì mấy cái hồ lớn này chính là những quả ngọt căng mọng mọc ra trên đó.
Khi cái cây đã nằm trong tay thì việc ngắt những quả ngọt đó xuống có gì là khó?Trước nay luyện hóa thủy mạch đều là để sông nhỏ sáp nhập vào sông lớn thì khá là khó, dùng sông lớn thôn tính sông nhỏ thì lại rất là đơn giản.
Lý Thanh Sơn căn bản không rời khỏi sông Thanh Hà, chỉ là đang đi đến từng cái cửa sông một, thúc động Thuỷ Thần ấn, không ngừng thôn tính tất cả sông ngòi ao hồ lớn nhỏ ở Thanh Hà phủ, dưới tình huống này, đã không có ai có thể cản trở hắn.
Dù là rắp tâm phá hoại cũng khó mà có tác dụng gì, trừ phi là canh giữ ở đó, không ngừng đối kháng với Thanh Hà thủy linh, không thì căn bản không tạo ra được nhiều quấy nhiễu.