Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1031 - Chương 1034: Thần Quyền

Chương 1034: Thần Quyền

Khi Lý Thanh Sơn dùng thần niệm thăm dò những đốm nguyện lực kia, thấp thoáng nghe thấy vô số tâm niệm, lời nói, kêu gọi, khẩn cầu, cầm Thủy Nguyệt bàn ra, lập tức tìm được miếu thờ bên bờ hồ kia.

Lúc thấy bức thần tượng trong miếu, hắn không khỏi ngạc nhiên: "Chẳng nhẽ thứ này là của ta! Từ lúc nào mà ta lại có khí tức thôn dã mộc mạc thế này, lại còn để râu nữa chứ!"Chẳng qua là trên tấm biển ở cửa miếu thật sự có ba chữ lớn "Miếu Nguyệt thần" được mạ vàng làm hắn không khỏi cảm thấy dở khóc dở cười.

Hiển nhiên, đây là tưởng tượng nguyên thủy nhất của bình dân bách tính với một vị thần cường đại.

Lý Thanh Sơn đập tan sóng lớn vốn chỉ là hành động tiện tay, nhưng lại tạo thành ấn tượng cả đời khó phai với rất nhiều phàm nhân, đó là sự sợ hãi trước uy năng cường đại, cũng là sự vui sướng khi thoát chết trong gang tấc, do đó miếu thờ được lập nên.

Lý Thanh Sơn cảm tri được trong nguyện lực có không ít tiếng cầu mưa, hắn bèn vung tay lên, ở phía chân trời mây đen ầm ầm cuốn tới, hắt xuống một cơn mưa rào.

Trước miếu Nguyệt thần, tiếng hoan hô như sấm.

Trong Thuỷ Thần ấn lại có thêm nhiều điểm lốm đốm li ti.

Lý Thanh Sơn bật cười khanh khách, khó trách Như Ý hầu lại như con mèo bị dẫm đuôi như vậy.

Hiển nhiên là vị trí Thủy thần này không chỉ đơn giản là chiếm cứ một dòng sông.

Nếu nói Sơn Hà ấn tượng trưng cho "Chính quyền", vậy Thuỷ Thần ấn này đại khái chính là thể hiện "Thần quyền", thần quyền cường thịnh, chính quyền tự nhiên sẽ suy yếu, được nọ mất kia.

Tuy chút nguyện lực này không có tác dụng lắm với hắn, nhưng cũng có thể chọc giận Như Ý hầu một phen.

Nếu như tiếp tục đại nghiệp Thuỷ thần của hắn thì tất nhiên sẽ có thể làm suy yếu đi lực lượng của Như Ý hầu.

Hắn vẫn còn nhớ kỹ sự đáng sợ của Sơn Hà ấn, không thể không thừa nhận, nếu đả độc đấu thì hắn thật sự không phải là đối thủ của tên kia.

Sau khi hắn dùng Kim Đan của Văn Chính Danh, toàn bộ đều chuyển hóa thành Ngưu Ma Đại Lực cũng chỉ có thể dựa vào lực bạo phát đó để đẩy Sơn Hà ấn ra, không đến nỗi bị đè chết, lại không thể dựa vào sức mạnh để áp đảo hoàn toàn Sơn Hà ấn này.

Đáng tiếc vẫn chưa thể đột phá Ngưu ma ngũ trọng, không thì đã chắc chắn có thể nắm Sơn Hà ấn kia trong lòng bàn tay.

Chẳng qua nếu thật sự đạt đến Ngưu ma ngũ trọng, hắn nên lo lắng xem liệu Linh Quy có thể áp chế nổi hay không.

Lý Thanh Sơn khẽ lắc đầu, cảm tri không dứt vươn ra, đến từng nhánh nhỏ của thuỷ vực, cảm giác được sức mạnh vô cùng vô tận đang tuôn động trong cơ thể.

Tuy sức mạnh kia không thuộc về bản thân hắn, mà đến từ Thuỷ Thần ấn, nhưng hắn tự nhiên có cách chuyển hoá nó thành một bộ phận sức mạnh của bản thân.

Lý Thanh Sơn hít sâu một hơi, Thuỷ Thần ấn nhấp nháy ánh sáng xanh chói mắt, thủy linh cuồn cuộn tuôn về phía hắn, giống như trăm sông đổ ra biển.

Tiếp tục kế hoạch ban đầu, vận lên Đại Hải Vô Lượng công , nhất trọng, nhị trọng, tam trọng, tứ trọng, ngũ trọng.

Đan điền khí hải nhanh chóng tràn đầy đến cực hạn, đồng thời cảm tri ý chí mà sông lớn vô biên kia ẩn chứa, hắn dễ dàng đạt đến Trúc Cơ trung kỳ đỉnh phong, chỉ cần bước thêm một bước là sẽ có thể đạt đến Trúc Cơ hậu kỳ.

Cứ như vậy thì cảnh giới Kim Đan dường như cũng không xa xôi lắm.

Tu sĩ Trúc Cơ trong giới tu hành được coi là khởi đầu, bước vào cánh cổng của đạo tu hành, nhưng ở trong đại môn phái như Tàng Kiếm cung và Huyền Âm tông thì vẫn chỉ là thân phận đệ tử.

Không có ai biết Thanh Châu có bao nhiêu tu sĩ Trúc Cơ, danh tiếng của nó nhiều nhất cũng có thể truyền khắp cả một phủ.

Tu sĩ Kim Đan thì cũng có chút uy danh rồi, cả Thanh Châu cũng chẳng có mấy người, đều là nhân vật có danh có hiệu, dù là đến đại môn phái thì cũng có thể đảm đương chức vị trưởng lão.

Cửu Châu lớn như vậy, bất kể đi đến đâu cũng có thể nhận được sự tôn trọng tương ứng.

Thanh Châu mục cho một đám tu sĩ Trúc Cơ làm thị vệ, lại để Phong Bất Toàn làm thượng khách, đương nhiên là vì thầy bói toán vô cùng hiếm có.

Nhưng cũng có thể thấy được, hai thân phận thật sự là khác nhau một trời một vực.

Có thể nói, nếu Lý Thanh Sơn có thể đột phá đến cảnh giới Kim Đan trước ba mươi tuổi thì chính là một kỳ tài cái thế nổi bật, cả Thanh Châu đều sẽ chấn động, lập tức biến thành đối tượng được các thế lực lớn lôi kéo, thậm chí có khả năng trực tiếp được triệu đi Long Châu, nhậm chức trong Đại Hạ Hoàng đình, tiền đồ vô lượng.

Trừ thực lực của bản thân được đề cao, những lợi ích bên ngoài thật sự là đếm không hết.

Trong đan điền khí hải, linh khí xung kích lên nhưng lại vẫn không thể đột phá Đại Hải Vô Lượng công lục trọng, biết rằng có tiếp tục cũng chỉ là phí công nên dừng hấp nạp thủy linh chi khí lại.

Lý Thanh Sơn khẽ thở dài, đột phá mỗi một tầng cảnh giới quả nhiên đều không dễ dàng, dù là cảnh giới thấp cũng giống như vậy, e rằng muốn đột phá cảnh giới Kim Đan càng gian nan, trừ thủy linh chi lực còn cần phải lắng đọng và lĩnh ngộ.

Chẳng qua hắn cũng không hề cảm thấy thất vọng, tiếp theo chỉ cần không ngừng tích lũy, không ngừng thử thách là được, tin rằng rồi sẽ có một ngày thành công.

Sau khi trở thành chủ sông Thanh Hà, lấy dòng sông cuồn cuộn và thủy linh vô tận làm căn cơ, hắn đã có được khoản tiền vốn lớn nhất rồi.

Nên quay lại Bách Gia kinh viện, nghiên cứu xem làm thế nào để thủy hỏa dung hòa rồi.

Bình Luận (0)
Comment