Trên thân những con rối to lớn kia đều đầy rẫy vết thương, thi binh mọc lên khắp nơi khiến bước đi của chúng dần khó khăn, té ngã một cái là bị thi hải nhấn chìm rồi xé nát.
Trong lúc vô tình, nanh vuốt của thi binh trở nên càng mạnh hơn.
Khói đen bay đầy trời, thoắt cái đã hình thành nên một đám mây đen lớn lan tràn rộng ra, nhìn như là chậm nhưng nháy mắt đã bao phủ cả một vùng lớn.
Ở những chỗ bị bóng đen phủ xuống, cỏ cây khô héo, nước sông biến thành màu đỏ, mất hết sức sống.
Khoảng không giữa trời và đất thì tràn ngập sương mù mỏng manh đen đặc, gió thổi cũng chẳng tiêu tan.
Không khác gì cảnh tượng ở trong Ngạ Quỷ mà Lý Thanh Sơn dùng thần niệm nhìn thấy.
Khi bóng mây phủ xuống, hắn cũng cảm nhận được sự khó chịu trong cơ thể, cũng chợt nhận ra không chỉ có cương thi xâm lấn nơi đây mà là toàn bộ Ngạ Quỷ đạo.
Trong màn sương mù đen đặc thảm thiết này, tất cả vật sống đều bị áp chế, mà vật chết thì lại chiếm thế thượng phong, sức lực trở nên mạnh hơn và tốc độ cũng nhanh hơn.
Dù nhân tộc và yêu tộc đã huyết chiến mấy năm, nhưng lúc này nhiều người mới hoảng hốt hiểu rõ cái gì gọi là chiến tranh.
“Trở về!”Một tiếng quát to truyền đến từ trên Phi Thiên Long Hạm, gia chủ Mặc gia râu tóc dựng đứng, ánh mắt lấp lánh như lửa cháy hừng hực.
Đám tu sĩ dồn dập bay về phía chân trời, lần này tất cả đều cẩn thận từng lo từng tí, trước hết dẹp sạch khoảng không xung quanh rồi mới bay vút lên, tránh gặp phải thảm kịch như Tuyệt Trần Tử.
Đầu rồng trên mũi thuyền bỗng hé miệng, linh quang lấm ta lấm tấm tụ lại trong đó.
Chủ pháo long hống được kích hoạt, nhắm thẳng vào thi động trong hố trời, một tầng vầng sáng được tụ lại ở phía trước miệng rồng một thời gian dài tích trữ.
Một cột sáng cực kỳ chói mắt xuyên qua màn mây, chiếu sáng trời đất, bắn thẳng về phía hố trời.
Trong màu trắng chói lóa lộ ra ánh sáng màu vàng, từng vòng vầng sáng tản ra xung quanh thân cột sáng.
Phi Thiên Long Hạm bị đẩy ra mười dặm về phía sau, vụn gỗ bay tán loạn, phần méo vỡ tan tành, trong nháy mắt khi phun ra cột sáng thì đầu rồng trên mũi thuyền cũng bị phá tan.
Tất cả linh lực còn lại của Phi Thiên Long Hạm đều được dồn lại vào đòn đánh này, lực phá hoại của nó khủng bố đến mức dù là tu sĩ Kim Đan cũng khó mà ngăn cản trực diện.
Ngạ Quỷ môn bỗng ngừng tuôn ra cương thi, bàn tay to lớn khô cằn nhưng rất tinh tường kéo dài ra, lúc ở trong địa cung chỉ vươn được cổ tay, mà giờ đã có thể duỗi được nửa cánh tay nhỏ rồi.
Nó vươn về hướng cột sáng phóng tới trong hư không, năm ngón tay rung rung như gảy dây đàn, nắm lấy và uốn nắn cột sáng một cách cực kỳ huyền ảo, cột sáng hơi lệch đi và rơi vào một gò núi cách hố trời mấy dặm.
Ầm!Một quả cầu ánh sáng có dạng nửa hình tròn trồi lên từ mặt đất, nó không ngừng biến lớn, phóng ra vạn ánh hào quang, còn chói mắt hơn cả vầng thái dương.
Thậm chí Lý Thanh Sơn có thể nhìn thấy mặt đất chấn động kịch liệt bằng mắt thường.
Ánh hào quang tiêu tán hồi lâu mà ánh sáng mãnh liệt kia vẫn còn hiện rõ trên mi mắt, chỉ thấy một đám mây hình nấm phóng lên trời.
Gò núi biến thành một cái chậu, mấy vạn thi binh rơi vào đó lập tức bốc hơi chỉ trong nháy mắt.
Có nhiều thi binh bị sóng xung kích đánh bay lên, xương cốt đứt gãy, tứ chi chia lìa.
Đám thi binh tán loạn rõ ràng, không còn cảnh tượng khủng bố như biển như núi lúc nãy, số thi binh rải rác còn lại không thể nào vùng dậy trong khoảng thời gian ngắn được.
Nhưng mà Ngạ Quỷ môn trong hố trời kia thì lại bình yên vô sự, làn khói đen chỉ hơi lay động tựa như cây cột khổng lồ chống trời được đúc từ sắt thép, ngay cả sóng xung kích mãnh liệt cũng khó mà lay động được nó.
Bàn tay khô cằn kia nắm chặt thành nắm đấm, căng một mảnh vải đen tựa cái lều ra và bao bọc Ngạ Quỷ môn ở bên trong.
Lúc này Lý Thanh Sơn mới thật sự ý thức được sự đáng sợ của thi vương, tuyệt đối không chỉ nắm giữ sức mạnh thô bạo đơn giản, mà còn có cả trí tuệ cực cao.
Tuy rằng dưới sự trói buộc của giới vực, thi tướng còn chẳng phát huy được một phần mười sức mạnh, sự khéo léo khi vận dụng lực lượng đỉnh hơn những tu sĩ Trúc Cơ này nhiều.
Tuy đòn lúc nãy của Phi Thiên Long Hạm cường hãn, nhưng cuối cùng vẫn là phát ra từ máy móc chứ không phải do tu hành giả tỉ mỉ điều khiển.
Thi vương khéo léo phá lực, đỡ chiêu này dễ như ăn cháo, tránh cho Ngạ Quỷ môn bị phá hỏng.
Tuy rằng tổn thất một lượng thi binh lớn, nhưng cái này vốn là bia đỡ đạn dùng để kéo dài thời gian, ở Ngạ Quỷ đạo chẳng có thứ gì không đáng một xu hơn thi binh.
Bàn tay lớn khô cằn lùi về, mấy ngàn thi binh tuôn ra từ Ngạ Quỷ môn, nhưng không hò hét lao loạn lên mà xếp thành hàng ngũ ngay ngắn.
Một con cương thi cưỡi thi mã, mặc áo giáp theo sát phía sau, ánh mắt nó xoay chuyển xung quanh, rõ ràng là có linh trí.
Là thi tướng!Sự xuất hiện của thi tướng đồng nghĩa với việc khe hở Quỷ Môn đã mở lớn hơn.
Thi tướng kia vung tay lên, lập tức có một đám thi vân màu đen xuất hiện bên cạnh, cùng với gần vạn thi binh giết về phía Phi Thiên Long Hạm.
Thi tướng đến từ Địa Ngục đạo này lại có thể thi triển pháp thuật, khiến ưu thế phi hành của đám tu sĩ chẳng còn ý nghĩa gì.