Thế là nàng không do dự nữa, chào hỏi một câu với Cố Nhạn Ảnh rồi xoay người bay về phương xa, tỏ vẻ hoàn toàn từ bỏ việc phong ấn Ngạ Quỷ môn.
Những tu sĩ Kim Đan khác vừa đuổi tới cũng dồn dập dừng lại, trong chốc lát không biết nên làm thế nào cho phải.
Cố Nhạn Ảnh nhẹ nhàng thở ra, cũng chuẩn bị lùi lại, đối đầu với một vị thi vương của Ngạ Quỷ đạo mà làm được đến bước này đã là cực hạn, còn lại phải xem phản ứng của những vị “Vương” kia của Thanh Châu.
“Ta lại không phải chủ nhân của thế giới này.
” Ý nghĩ này giống như đúc với Lý Thanh Sơn.
Hàn An Quốc cũng bắt đầu vừa đánh vừa lui, Như Ý Hầu thu hồi Sơn Hà ấn, chỉ thấy thân quang trên Sơn Hà ấn giảm đi nhiều, nguyện lực bị tiêu hao không ít, còn bị thi khí ăn mòn ra rất nhiều vết đen, làm hắn đau lòng không nói nên lời.
Cùng lúc đó, một thi thú to lớn cấp thi soái nằm sấp ở trước Ngạ Quỷ môn, chẳng khác nào một tòa núi cao lớn.
“Tử nhi” đứng sừng sững trên đỉnh đầu nó, ngang nhiên nhìn chăm chú về phía trước, tư thế như quân chủ ngắm nhìn thiên hạ.
Trong nháy mắt, số lượng thi soái hộ giá đã hơn mười tên.
Mấy người Cố Nhạn Ảnh sẽ không tạo nên bất cứ mối uy hiếp nào tới nàng được nữa.
Nếu những tu sĩ Kim Đan kia dám tiến lên thì cũng chỉ có con đường chết.
Dưới chân nàng, thi binh tuôn ra như thủy triều, chúng tạo thành binh trận dưới sự chỉ huy của thi tướng, đám thi tướng thì kết thành đại binh đoàn dưới trướng thi soái.
Trong nháy mắt, trăm vạn thi binh lại được tập kết lần nữa, quân thế càng hùng tráng hơn.
Dưới sự chỉ huy của nàng, như có một loại sức mạnh hóa thứ tầm thường thành thần kỳ, trăm vạn đại quân bắt đầu di chuyển, trận hình biến ảo, thi khí ngập trời, không khác nào hung thú cắn nuốt tất cả mọi thứ.
Sức mạnh của thi binh tập hợp lại trên người thi tướng, sức mạnh của thi tướng tụ lại trên người thi soái.
Cuối cùng, tất cả những sức mạnh này đều tụ lại trên người hắn, thân là thi vương một đời, chuyện tổ chức một cuộc chiến tranh như này ở Ngạ Quỷ đạo đã là chuyện thường như cơm bữa, mà đối thủ lần này lại yếu đến đáng thương.
Chẳng qua hắn vẫn biết những cường giả ở thế giới này vẫn chưa ra tay, hoặc là đang tới rồi, hoặc là còn đang quan sát, nhưng không thể nghi ngờ gì đây là cơ hội tốt nhất.
“Tử nhi” giang hai cánh tay, đôi môi đỏ mọng hơi hé, dùng giọng nói khô khốc:“Các ngươi, ở lại chỗ này hết đi!”Hai tay nàng giơ lên cao, con ngươi tựa như một viên ngọc lưu ly ngước lên, bên trong không có tia sáng cũng không có thần thái, chỉ có sóng nước nhộn nhạo.
“Chẳng lẽ cái này là con ngươi Phệ Không Thú? Ta cũng chỉ nghe nói thôi, sao mà hắn có được, chẳng trách lại lớn mật như thế!”Sắc mặt U Phi thay đổi, lập tức tăng tốc chạy như bay, không dám dừng lại chút nào.
Những tu sĩ Kim Đan khác cũng không phản ứng chậm, trong đó còn có hai người lấy Độn Giáp phù có thể trốn xa ngàn dặm ra.
Nhưng tất cả những thứ này đều đã quá trễ.
Không thể dùng một từ nào để hình dung về sóng gợn dập dờn này, so sánh thì thấy hành vi của đám tu sĩ chẳng khác nào đang đứng im bất động.
Ngạ Quỷ môn vặn vẹo rồi đột nhiên mở lớn, chẳng khác nào một cái miệng há to, hung ác cắn một cái lên thế giới Cửu Châu này.
Chờ mọi người phục hồi tinh thần thì phát hiện thế giới này đã thay đổi.
Bầu trời hoàn toàn biến thành màu tro tàn ở Ngạ Quỷ đạo, âm phong gào thét, tình cảnh hết sức bi thảm.
Xương chất thành đống trên mặt đất, máu đen chảy xuôi trong dòng sông.
Trăm dặm xung quanh Phần Khưu sơn bắt đầu hóa “Ngạ Quỷ đạo”, tuy chưa hoàn toàn bị “tiêu hóa” nhưng chẳng qua cũng chỉ là vấn đề thời gian.
Độn Giáp phù mạnh hơn nữa cũng không thể trực tiếp phá vỡ biên giới.
Cuối cùng “Tử nhi” cũng không nhịn được mà ầm ĩ cười lớn, cứ như vậy thì dù nhân vật vượt qua thiên kiếp thứ ba của thế giới này đến thì cũng không làm gì được nàng.
Nàng lại nhắm mắt lại, lộ ra biểu cảm cực kỳ sung sướng, sự hạn chế và kìm hãm có mặt ở khắp nơi trên thế giới này hoàn toàn biến mất.
Cùng lúc đó, hành động của nàng cũng được “ý chí” của Ngạ Quỷ đạo tán thành, nàng cảm thấy tử khí cuồn cuộn đang tụ về phía nàng.
Tu vi của bản thể ở trong Ngạ Quỷ đạo càng mạnh hơn, nếu có thể hoàn toàn chiếm đoạt thế giới này, giết chết tất cả sinh linh thì hắn có thể từ thi vương lên cấp thi đế, thậm chí là cảnh giới cao hơn cũng không phải không thể.
Quả nhiên con ngươi Phệ Không Thú may mắn mới có được kia không uổng phí, còn có những kẻ đang tìm kiếm “thế giới” thích hợp kia nữa.
Tiêu tốn bao nhiêu tâm tư và sức lực cũng đều được bù đắp.
Sau đó, chỉ cần chờ Ngạ Quỷ đạo hoàn toàn tiêu hóa vùng không gian này, lấy đó làm căn cơ rồi liên tục mở rộng về xung quanh là được.
Trước lúc đó, phải giết chết đám tu sĩ này mới được, ngoài việc chiếm đoạt những thế giới khác, giết chết người sống cường đại chính là lễ vật hiến tế tốt nhất đối với Ngạ Quỷ đạo.
Tiểu An!Một tấm màn đen nửa trong suốt che ở trước mặt, phân rõ ranh giới, một bên là sống một bên là chết, Lý Thanh Sơn không chút do dự sải bước về bên chết kia.
“Thanh Sơn!”Hoa Thừa Tán túm chặt lấy hắn:“Vào chỗ chết dễ, ra chỗ sống khó!”