Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1050 - Chương 1053: Đại Hắc Chết Tiệt

Chương 1053: Đại Hắc Chết Tiệt

Người sống muốn chết thì rất là dễ dàng, người chết muốn sống lại thì khó khăn vô cùng.

Vùng không gian bị Ngạ Quỷ đạo cắn nuốt này chính là tình huống như vậy.

Lý Thanh Sơn khẽ cười, giãy thoát khỏi Hoa Thừa Tán, tung người vọt vào thế giới chết chóc đen tối kia, quay đầu lại, sương mù bao trùm, đã không thấy Hoa Thừa Tán đâu nữa, đến khí tức của thế giới bên ngoài cũng không cảm nhận được chút nào.

Mái tóc trong lúc tung bay đã hóa thành màu đỏ rực, Bắc Nguyệt hiện thân, mắt đỏ nhìn chằm chằm.

Hắn và Tiểu An có linh khí truyền tin, mới có thể cảm nhận được phương vị của nhau, hiện tại bị Ngạ Quỷ đạo ảnh hưởng nên hoàn toàn không cảm nhận được.

“Vì sao Tiểu An không lui đi?”Còn đang nghi hoặc, màn sương đen trước mắt đột nhiên cuồn cuộn dâng lên, cả đại địa đều hơi chấn động.

Một thi tướng cưỡi thi mã xông ra, sau lưng có gần vạn thi binh đi theo, thi khí bao trùm cả người, gần như không nhìn rõ được diện mạo vốn có của hắn, duy chỉ có đôi đồng tử ánh dạ quang đang lập lòe phát sáng, chất chứa thù hận khắc cốt với kẻ còn sống, chiến chùy trong tay vung cao lên.

Thi khí ngưng kết, hóa thành một cái chiến chùy màu đen khổng lồ, nện xuống ầm ầm.

Đất đá tung tóe, trên mặt đất có thêm một cái hố lớn, Lý Thanh Sơn lại đã không thấy tăm hơi.

Thi tướng ngớ ra một cái, bỗng ngẩng đầu lên, chỉ thấy một thân ảnh khổng lồ từ trên trời giáng xuống, đấm ra một quyền.

Thi khí cuồn cuộn ở trước mặt ngưng kết thành một cái cự thuẫn màu đen.

Lý Thanh Sơn cười gằn một tiếng, thiết quyền đấm vào trên thuẫn bài, thi khí mãnh liệt vỡ tan ra, hắn thuận thế đấm thêm một quyền làm cả người lẫn ngựa của thi tướng kia thành một đống thịt nhão.

“Ừm, lại có người đi vào? Là bán yêu kia! Người này nếu hóa thành cương thi, tất nhiên sẽ cực kỳ cường hãn.

Chẳng qua trên người hắn hình như có một cỗ sức mạnh đang loại bỏ tử khí.

”Tử Nhi đứng sừng sững ở giữa vùng đất chết chóc này, quan sát kỹ càng không gian dài rộng vài trăm dặm này, tâm niệm khẽ động, quyết định vẫn nên chém chết mấy tên tu sĩ hai lần Thiên kiếp kia trước rồi nói, đặc biệt là nữ tử có thể điều khiển quỷ linh kia.

U phi âm trầm cả mặt, ở bốn mặt tám phương có không dưới năm thi soái đang vây đến.

Nếu chỉ là năm thi soái thì nàng cũng không sợ, nhưng phía sau bọn chúng còn có trăm vạn thi binh hậu thuẫn, không những uy lực lúc ra tay gian cực lớn, hơn nữa thi khí còn vô cùng vô tận.

“Chủ nhân! Chủ nhân!”Trong sương mù thấp thoáng truyền tới giọng nói quen thuộc.

“Sao nàng lại vào đây rồi?”U phi biến sắc, hơi bị phân tâm.

Nháy mắt, thi khí xung quanh ngất trời giống như sóng to gió lớn cuồn cuộn tuôn xuống.

Sáu thi soái tướng mạo tộc loại đều khác nhau khống chế thi khí khắp trời, cùng nhau ra tay.

Phong bế tất cả những nơi nàng có thể tránh né di chuyển được, hiện ra thế tất sát.

U phi nâng tay, cự quỷ hiện thân.

Một thân ảnh bích lục nhỏ xinh, một bên lớn tiếng hô hoán, một bên tiến vào trong sương mù dày đặc.

“Chủ nhân đi đâu rồi, sẽ không có nguy hiểm gì chứ!”Huyền Nguyệt nhíu nhíu lông mày, tai mèo đột nhiên run lên, lông tơ trên người dựng đứng.

Quay người lại, rít lên.

Tiếng chấn động ầm ầm nổ ra như tiếng sấm, những hòn đá trên đất rung lên, mười vạn thi binh dưới sự thống lĩnh của bảy tên thi tướng lấy khí thế dời núi lấp biển mà ập đến.

Thi khí ngưng kết phía trên đại quân, hình thành một quái thú màu đen xông lên.

Đừng nói nàng chỉ là yêu tướng, dù là yêu soái thì cũng khó mà đối kháng chính diện.

Cả người nàng sáng lên, biến mất tại chỗ, thi triển di hình hoán ảnh, lại chỉ dời được đến ngoài trăm trượng.

Không thể trốn thoát thế công của thi quân.

Ở trong lĩnh vực này, thần thông đều không còn tác dụng gì mấy.

Nàng nắm chặt tay, từng bước lùi về phía sau, quay người trốn đi, rất nhanh trốn đến biên giới của giới vực này, nâng chân lên nhưng lại không thể vượt qua được.

Trong và ngoài lĩnh vực này có một con lạch khổng lồ không thể thấy bằng mắt thường, chia cắt giới hạn sống và chết.

Chết thì dễ, sống lại thì khó!Nàng quay người lại, trong con mắt to tròn tràn đầy sự nôn nóng, rì rầm tự nói:“Không được không được, nhất định phải nghĩ ra cách, nhưng mà ở trong này thì có thể làm được cái mèo gì chứ? Chủ nhân, Huyền Nguyệt ta vì ngươi nên sắp chết rồi, tuy vẫn luôn muốn trốn đi, nhưng cũng coi như không có lỗi với ngươi.

Đại Hắc chết tiệt, chủ nhân ta vì ngươi mà sắp chết rồi, ngươi quá phụ lòng ta rồi!”Đại quân như hải triều ập đến trước mặt làm cho người ta ngạt thở.

Huyền Nguyệt nhắm mắt lại, trong lòng vụt qua một ý nghĩ cuối cùng: “Chết ở cái nơi quái quỷ này thì không biết là còn có thể sống lại hay không?”Đau đớn trong tưởng tượng không xuất hiện, mở mắt ra, thấy một mảng đỏ rực chói mắt, trong thế giới xám xịt này trông lại có vẻ vô cùng tươi sáng chói lòa.

Một thân ảnh đứng trước mặt nàng, thân hình thẳng tắp, tóc đỏ tung bay, tuy trông không hề đặc biệt cường tráng, nhưng lại có một loại khí phách đồ sộ như núi, không thể dao động.

Hắn quỳ một chân trên đất, hay tay nhẹ nhàng mà có lực đấm vào trên mặt đất.

Bình Luận (0)
Comment