Lý Thanh Sơn nói: “Ngươi phải đi rồi ư?”“Đang xem xét, hai vị muốn thương lượng một chút hay không, ai tự bạo một cái Kim Đan hoặc yêu đan, phá hắc quan này.
Tiễn ta một chặng?”Sắc mặt Như Ý hầu trở nên khó coi, Lý Thanh Sơn cười lớn: “Đừng có mơ!”“Vậy thì thôi, nam nhân quả nhiên là không dựa dẫm nổi, vẫn phải tự dựa vào bản thân mình mà!” Cố Nhạn Ảnh cười nói, đột nhiên thần tình nghiêm túc lại: “Tới rồi!”“Tử Nhi” quay đầu lại, giơ cánh tay lên bao trùm hắc quan, “Trước tiên phải giải quyết mấy tên này đã rồi nói!”Cánh tay vặn mạnh một cái, hắc quan nhanh chóng thu nhỏ lại, sau cùng biến thành kích thước như một căn phòng, năm ngón tay nắm lại: “Chôn sống!”.
Trong đống thi cốt bị một chiêu thi khí quỷ diện của “Tử Nhi” nổ bay kia, một bộ xương nhỏ không bắt mắt rụt người lại, trốn trong một cái đầu lâu khổng lồ của một thi thú để lại.
Thu Huyết Hải phan lại rồi ngậm ở trong miệng, Tam Muội Bạch Cốt hỏa trong hốc mắt cũng trở nên rất ảm đạm, chỉ là hai cái hốc trống, một thân xương trắng cũng không phát tán ra ánh sáng bóng bẩy nữa.
Nhìn qua thì không có gì khác một cỗ thi cốt bình thường.
Ai có thể tìm được một giọt nước trong một mảnh hải dương chứ?Đúng như Lý Thanh Sơn đã nói, nàng tùy tiện tìm một đống thi cốt rồi nằm vào là an toàn nhất.
U phi lại mở mắt ra, kinh ngạc nhìn xuống biển máu vô biên bên dưới, chỉ thấy những thi soái nhào về phía nàng kia đang ở trong biển máu, đang chiến đấu với biển máu không ngừng công kích kia.
Ở trong biển máu, từng bộ xương trắng dập dềnh, tuy không mạnh, nhưng lại như vô cùng vô tận, nhào lên theo từng cơn sóng biển.
Hơn hai mươi cái đầu lâu khổng lồ đang không ngừng xoay chuyển ở xung quanh, phun hỏa diễm màu trắng về phía bọn chúng.
Nhưng những thi soái này đều vô cùng cường hãn, cứ cho là không có thi binh thi tướng trợ lực, vẫn có thể tả xung hữu đột trong biển máu như cũ, như đi vào chỗ không người, cho dù là ma đầu lâu cũng không thể ngăn được bọn chúng.
Nhưng mà U phi lại phát hiện, bọn chúng dùng thi khí bao bọc lấy bản thân, không dám để biển lửa với biển máu kia dính lên người dù chỉ là một chút.
Đó đã không đơn giản là cẩn thận, mà là một loại sợ hãi.
Hơn nữa, số lượng của bọn chúng hình như đã ít hơn hai tên so với lúc vây công nàng.
Không ngoài dự liệu của U phi, trong lòng bọn thi soái thật sự tràn đầy kinh sợ, lúc bọn chúng vừa bị nhốt ở trong này thì căn bản không để tâm đến biển lửa và biển máu kia.
Thể phách của bọn chúng vô cùng cường hãn, dù là trực tiếp bị phi kiếm đâm trúng cũng chưa hẳn có thể làm nứt da dẻ của chúng.
Hơn nữa cả người trên dưới không có bất kỳ nhược điểm nào, dù bị chặt rơi đầu, chém đứt người đều sẽ không chết.
Còn cường hãn hơn tu sĩ Kim Đan luyện thể nhiều năm như Hàn An Quốc.
Cho đến bị lửa kia thiêu, máu kia dính lên người.
Một thi soái bị trực tiếp thiêu chết, thân thể cứng không thể gãy kia lại như củi khô gặp liệt hỏa, nháy mắt đã bị thiêu cháy.
Đây còn chưa tính là thảm liệt, còn có một tên bị máu hòa tan nửa thân dưới, phát cuồng mà kêu gào lên, chẳng mấy chốc đã bị biển máu nuốt trọn.
Tâm trí tựa sắt thép mà bọn chúng rèn luyện ra ở Ngạ Quỷ đạo đột nhiên lại trở nên mềm yếu trước biển máu này, cảm giác tuyệt vọng đã lâu không thấy lại không ngừng xâm nhập vào tâm trí, làm bọn chúng tâm thần đại loạn.
Biển máu vô biên, quay đầu không bờ.
Thứ đang chờ đợi bọn chúng chỉ có trầm luân vô tận, đáng sợ hơn cả việc lăn lộn trong Ngạ Quỷ đạo, tàn khốc hơn cả hình phạt trong Địa Ngục đạo.
Huyết Hải phan tuy còn rất nhỏ yếu, nhưng vẫn ẩn chứa sự tuyệt vọng của một vị Bồ Tát.
“Đây là đâu?” “Chúng ta liên thủ, giết ra khỏi nơi này!”Kinh qua một phen hoảng loạn, bọn thi soái cũng dần dần bình tĩnh lại, liên thủ đánh tan Khô Cốt niệm châu, lưng dựa vào lưng, cảnh giác bốn phía, tập trung thi khí lại, ở giữa không trung tụ thành một quả cầu đen, không ngừng bành trướng ra.
Quả nhiên, không gian bị vặn cong, thấp thoáng có thể ngửi thấy khí tức quen thuộc của Ngạ Quỷ đạo, bọn thi soái đều tinh thần đại chấn.
Chính vào lúc này, U phi hiện thân, luyện hóa viên đan dược kia, không những khí tức khôi phục, cả tinh thần cũng đại chấn như là đã tu dưỡng ba ngày ba đêm, không còn dáng vẻ kiệt sức khổ chiến nữa.
“Bất kể người giúp ta là ai? Hiện tại là thời cơ tốt nhất để giết những thi soái này!”Ánh mắt U phi thanh lãnh, cao quý thong dong.
Một cái bóng đen vọt lên từ cái bóng của nàng, nháy mắt đã cao đến trăm trượng, hóa thành Quỷ Vương Hư Đỗ, một chưởng đập xuống.
Biển máu nổi lên sóng to gió lớn, bọn thi soái tứ tán chạy trốn, quả cầu đen thật không dễ dàng mới ngưng tụ ra lập tức sụp đổ.
Sức mạnh của U phi vốn đã có thể tranh đấu với đám thi soái này, hiện tại bọn thi soái không những tổn thất hai tên đồng bọn, còn mất đi sự trợ giúp của thi quân.
Mà biển máu này càng là không ngừng quấy rối ảnh hưởng đến bọn chúng, lúc U phi xuất hiện phá tan quả cầu đen, cái cảm giác tuyệt vọng kia chớp mắt đã tràn đầy trong lòng, cảm giác có phản kháng thế nào thì cũng vô dụng, không bằng từ bỏ cho xong.